Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 822: Lệnh Hồ Xung bị quy tắc trói buộc

"Ha ha ha!"

Nhìn thấy nhiệm vụ, Vương Viễn cười ha ha, tiện tay móc ra một xấp ngân phiếu cười với Hướng Vấn Thiên, hỏi: "Còn so kiếm sao? Ta ra tiền mua lại được không?"

"!!!"

Thấy Vương Viễn lấy ra nhiều tiền như vậy để mua tranh chữ trong tay Hướng Vấn Thiên, đám người Đan Thanh Sinh lập tức sốt ruột.

Ngốc Bút Ông hét lên: "Tên hòa thượng ngươi quá thô tục rồi! Mấy thứ này có thể dùng tiền tài để đánh giá sao."

"Tên hói đầu như ngươi mà còn học đòi văn vẻ! Tiền là tục vật, vậy động tay động chân lại không tục hả?" Vương Viễn cũng trả lời lại một cách mỉa mai.

"Tiền không phải vạn năng!" Hướng Vấn Thiên cười cười nói: "Lão phu không phải là người thiếu tiền! Nếu các ngươi muốn, vậy lên tỷ thí một phen với huynh đệ của ta đi."

"A di đà phật!"

Vương Viễn chắp tay trước ngực nói: "Chúng ta đều là hậu bối võ lâm, đương nhiên không thể so với Phong huynh đệ có kiếm pháp siêu quần. Nhưng nếu để cho ba huynh đệ ta cùng lên, thì cũng có thể cược một lần!"

"Không phải không thể!

Lệnh Hồ Xung đánh bại bốn đại cao thủ liên tiếp, lòng tự tin bùng nổ, vẩy một cái kiếm hoa lạnh nhạt trả lời.

"Được!"

Chữ được vừa ra khỏi miệng, ba người Vương Viễn liếc mắt nhìn nhau. Bôi Mạc Đình tiến lên từng bước, trường kiếm nâng lên, người theo kiếm tới, bay về phía Lệnh Hồ Xung.

"Keng!"

Cổ tay Lệnh Hồ Xung khẽ chuyển, trường kiếm chọc lên thân kiếm của Bôi Mạc Đình, thân hình Bôi Mạc Đình khẽ chuyển, thân hình chuyển từ phía Lệnh Hồ Xung bay sang Hướng Vấn Thiên.

"Tên nhóc này giỏi, dám đánh lén lão phu?"

Hướng Vấn Thiên cười khí phách, lui về sau một bước, vươn tay muốn bắt Bôi Mạc Đình đang bay tới. Nhưng Bôi Mạc Đình lại đột nhiên đáp xuống đất, tay trái mở ra.

Vài thanh độc châm xuyên qua khe hở ngón tay Hướng Vấn Thiên, cắm vào trong mắt lão.

"A!"

Hướng Vấn Thiên hét thảm một tiếng, theo bản năng ôm lấy mắt mình.

"Lên!"

Vương Viễn hét lớn một tiếng, thả người nhảy qua đỉnh đầu Lệnh Hồ Xung, một chiêu [Ngã Phật Từ Bi] đánh về phía ngực Hướng Vấn Thiên.

Hướng Vấn Thiên nhắm mắt lại, giơ tay đỡ đòn.

"Rầm!"

Song chưởng hai người đối nhau, chân khí kích động.

Khóe miệng Hướng Vấn Thiên khẽ giương lên, nội lực đột ngột chuyển vào trong lòng đất, Vương Viễn chợt cảm thấy nội lực cuồn cuộn tiết ra ngoài.

"?"

Vương Viễn thầm hoảng sợ, vội vàng thu chưởng.

Cùng lúc đó, Phương Đông Chưa Tỏ đã di chuyển tới phía sau Hướng Vấn Thiên, trực tiếp đâm vài kiếm vào lưng Hướng Vấn Thiên.

- 2224

- 3221

- 4221

Ánh mắt Hướng Vấn Thiên bị Bôi Mạc Đình làm mù, năng lực phản ứng giảm mạnh rõ rệt, tất nhiên là không phát hiện sau lưng có người đánh lén, không cẩn thận bị tên nham hiểm Phương Đông Chưa Tỏ đâm ra ba lỗ thủng.

"Hướng đại ca!"

Cách đó không xa, Lệnh Hồ Xung thấy vậy nhưng lại không thể tiến lên hỗ trợ.

"Khà khà!"

Thấy bộ dạng Lệnh Hồ Xung vội vàng sốt ruột như vậy, Vương Viễn cười gian.

Sở dĩ Vương Viễn yêu cầu ba đánh một, chính là bởi vì trong lúc so đấu, chỉ cần hai bên chưa phân rõ thắng bại thì Lệnh Hồ Xung vẫn đang trong trạng thái chiến đấu với ba người Vương Viễn, nên hai chân không thể rời khỏi dấu chân của Hướng Vấn Thiên. Một khi Lệnh Hồ Xung rời khỏi hai dấu chân đó, thì sẽ bị tự động phán định là nhận thua, vô duyên vô cớ nhận thua thì là gian lận.

Là NPC, đương nhiên Lệnh Hồ Xung không thể gian lận giữa ban ngày ban mặt được, cho nên ba người Vương Viễn vây y trong trạng thái chiến đấu, khiến y phải đứng nguyên tại chỗ, sau đó lại tấn công Hướng Vấn Thiên, lúc đó người giúp đỡ như Lệnh Hồ Xung đã trở thành vật trang trí. Tuy nói Hướng Vấn Thiên là mục tiêu chủ yếu của Bôi Mạc Đình, nhưng điểm khó giải quyết trong nhiệm vụ của Bôi Mạc Đình không phải Hướng Vấn Thiên, mà là người tới giúp đỡ Lệnh Hồ Xung này.

Ba người Vương Viễn đều là cao thủ, không có Lệnh Hồ Xung hỗ trợ, một mình Hướng Vấn Thiên đương nhiên không ngăn cản nổi ba người Vương Viễn, huống chi hiện tại Hướng Vấn Thiên còn mù mắt.

Luận võ sinh tử, kiêng kỵ nhất là tâm tình không đủ tỉnh táo.

Kết cấu của Hướng Vấn Thiên vừa loạn, sơ hở lập tức xuất hiện, kiếm pháp trừ tà của Bôi Mạc Đình thiên về tận dụng triệt để, không chỗ nào không chui vào được, trong khoảnh khắc đã đâm lên người Hướng Vấn Thiên mấy kiếm.

Hướng Vấn Thiên bị đâm liên tiếp, lui về phía sau, chân khí tan rã,

Vương Viễn tìm đúng cơ hội, tiến về phía trước một bước, hai tay tập trung nội lực đánh ra một chiêu [Nhất Phách Lưỡng Tán].

"Rầm!"

Hai tay Vương Viễn mang theo nội lực giống như dời non lấp biển mà vỗ vào ngực Hướng Vấn Thiên. Lão bị đánh đến hộc máu mà bay ra ngoài, đập thật mạnh lên vách tường. Thân hình Vương Viễn chợt lóe, sử dụng chiêu [Di Hình Hoán Ảnh] đuổi kịp, năm ngón tay phải cong lại, duỗi ra trước.

"Phập..." một tiếng, cắm thật sâu vào trong lồng ngực Hướng Vấn Thiên.

Hai người đáp xuống đất, Vương Viễn dùng một cước dẫm bẹp Hướng Vấn Thiên trên vách tường, sau đó tay phải kéo về.

Một đống máu chảy đầm đìa bị làm mờ xuất hiện, bị Vương Viễn kéo ra từ trong ngực Hướng Vấn Thiên.

Hướng Vấn Thiên mất mạng ngay tại chỗ.

"Này... Các ngươi..."

Đan Thanh Sinh thấy ba người Vương Viễn ra tay giết chết Hướng Vấn Thiên, lập tức ngây người.

Lệnh Hồ Xung thì mang vẻ mặt phẫn nộ: "Hướng đại ca không thù không oán với các ngươi, vì sao lại giết ông ta?"

"Đúng vậy!"

Hắc Bạch Tử lại càng thêm lạnh lùng nói: "Dù sao Đồng tiên sinh cũng là khách của Mai Trang chúng ta. Ba vị vô duyên vô cớ giết khách của Mai Trang ta, có phải là tới gây sự với chúng ta hay không?"

Lúc nói chuyện, trên người Hắc Bạch Tử đã tỏa ra một luồng sát ý.

"Khách? Ha ha ha!"

Vương Viễn lục trong ngực lấy ra một lệnh bài, giơ lên cao nói: "Các ngươi biết đây là cái gì sao?"

"Đây là..."

Nhìn thấy lệnh bài trong tay Vương Viễn, mấy người Đan Thanh Sinh ngẩn ra, rồi đồng loạt quỳ xuống đất, run rẩy nói: "Đông... Đông Phương giáo chủ..."

Cùng lúc đó, lại có thêm một ông lão từ trong phòng chạy ra, quỳ rạp xuống đất, lớn tiếng hô: "Thánh sứ Đông Phương giáo chủ giá lâm, Hoàng Chung Công không nghênh đón từ xa, mong ngài thứ lỗi!!! Thánh Giáo Chủ thiên thu vạn đại, nhất thống giang hồ."

"???"

Thấy Giang Nam Tứ Hữu tiếng tăm lừng lẫy bị dọa thành bộ dạng như vậy, Phương Đông Chưa Tỏ và Bôi Mạc Đình đều mang vẻ mặt ngơ ngác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận