Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 182: Hoàng Hà Tứ Quỷ

"..."

Tiền Thanh Kiện vừa dứt lời, sắc mặt Bôi Mạc Đình đã lập tức tối sầm.

Phải nói rằng tên Tiền Thanh Kiện này cũng thật là đê tiện, nói hết toàn bộ những lời mà Bôi Mạc Đình kiêng kị nhất, không muốn nghe nhất.

"Muốn chết!"

Bôi Mạc Đình phun ra hai chữ lạnh như băng, rút kiếm nhún người, rồi đâm một kiếm về phía Tiền Thanh Kiện.

Thân pháp của Bôi Mạc Đình như ma quỷ, chữ "chết" vừa rời khỏi miệng, thì Tiền Thanh Kiện đã cảm thấy hồng quang trước mắt lóe lên, sau đó cổ họng chợt lạnh toát.

"Phập!"

Trường kiếm của Bôi Mạc Đình đã cắm vào cổ họng của Tiền Thanh Kiện.

-3200

Một chỉ số rớt máu cực lớn bay lên, thanh máu trên đầu Tiền Thanh Kiện đột nhiên rớt mất một phần ba.

Cũng may thứ này là BOSS, không chỉ có lượng máu cao, mà còn có một mức độ miễn dịch nhất định đối với thiết lập một kích chí mạng, bằng không một kiếm này đã trực tiếp giết chết Tiền Thanh Kiện rồi.

Bởi vậy có thể thấy được, lần này hệ thống cũng không đùa giỡn! Bốn tên phế vật này gà thật, không giả một chút nào!

"Lão Tứ!!"

Thấy Tiền Thanh Kiện bị Bôi Mạc Đình đâm một kiếm gần chết, ba người còn lại chợt quát một tiếng, trực tiếp nhào về phía Bôi Mạc Đình.

"Câu Hồn Đoạt Phách!"

Tuy Mã Thanh Hùng cũng là rác rưởi giống như Tiền Thanh Kiện, nhưng thân pháp lại nhanh nhất trong bốn người, không đợi Bôi Mạc Đình đâm kiếm thứ hai tới, Mã Thanh Hùng đã vọt lên, vung trường tiên trong tay lên, cuộn về phía trường kiếm trong tay Bôi Mạc Đình.

Sở dĩ Tịch Tà Kiếm Pháp mạnh mẽ, chủ yếu nằm ở thân pháp quỷ dị đó, bóng người của Bôi Mạc Đình nhoáng lên, nhẹ nhàng tránh thoát khỏi trường tiên của Mã Thanh Hùng, y thuận tiện xoay cổ tay, xiên trường kiếm đâm vào tim Mã Thanh Hùng vô cùng chuẩn xác.

-1600

Cùng là một công kích chí mạng, nhưng sát thương thu được từ Mã Thanh Hùng lại ít hơn Tiền Thanh Kiện một nửa.

"Diêm La Truy Mệnh!"

Bôi Mạc Đình còn chưa rút trường kiếm về, thì sau lưng lại vang lên một tiếng thét to của Ngô Thanh Liệt, chỉ thấy Ngô Thanh Liệt giơ trường thương đâm vào giữa lưng Bôi Mạc Đình.

Cái gọi là kẻ tài cao thì gan cũng lớn, Bôi Mạc Đình có tuyệt học trong tay, hiển nhiên không sợ những tên rác rưởi này rồi. Đối mặt với trường thương của Ngô Thanh Liệt, Bôi Mạc Đình sử dụng thân pháp di chuyển ngang sang trái, một thương của Ngô Thanh Liệt lập tức đâm về phía Mã Thanh Hùng.

Ngô Thanh Liệt thấy thế, vội vàng thu thương.

Mà đúng lúc này, Bôi Mạc Đình đã rút kiếm cắm trên ngực Mã Thanh Hùng ra, thân kiếm vừa được rút ra, thuận thế xẹt qua trường thương, chém một kiếm vào cằm Ngô Thanh Liệt.

"Vút"

Thấy Bôi Mạc Đình ra tay độc ác như vậy, đám người Đinh Lão Tiên đều nhướn mày.

Độc Cô Tiểu Linh lại càng tò mò hỏi: "Gần đây đã có chuyện gì xảy ra với Tiểu Bôi vậy, mặc quần áo đỏ đi dạo phố còn chưa tính, sao công pháp cũng càng ngày càng tà môn như vậy? Phái Hoa Sơn có loại kiếm pháp này sao?"

"Ha ha ha..."

Vương Viễn nghe vậy, lộ ra một nụ cười xấu hổ.

-400

Tuy một kiếm này của Bôi Mạc Đình tàn nhẫn, nhưng sát thương lại không tính là quá cao, Ngô Thanh Liệt chỉ bị đánh đến hơi nhoáng lên một cái.

"Nhất Đoạn Âm Hồn!"

Lúc này, Thẩm Thanh Cương cũng giơ đao mà tới, từ trên xuống dưới bổ ngay vào đầu Bôi Mạc Đình.

Bôi Mạc Đình cũng không nghĩ ngợi, giơ kiếm lên đỡ.

"Keng!"

Nhưng trong nháy mắt đao kiếm va chạm vào nhau, Bôi Mạc Đình cảm thấy một nguồn sức mạnh to lớn đang truyền tới, trường kiếm trong tay suýt chút nữa thì rơi xuống, buộc lòng phải nhảy về sau tiêu trừ lực đạo.

"Muốn chạy!"

Bôi Mạc Đình vừa mới nhảy người lên, thì Mã Thanh Hùng phất trường tiên một cái, cuộn vào mắt cá chân của Bôi Mạc Đình, dưới chân Bôi Mạc Đình chìm xuống, bị giữ chặt lại.

Tiền Thanh Kiện giáng một rìu xuống, bổ vào cánh tay của Bôi Mạc Đình.

Tuy lượng máu của Bôi Mạc Đình không nhiều, nhưng cũng không tính là quá ít, trúng một rìu rác rưởi này của Tiền Thanh Kiện, lượng máu lại rớt xuống đáy.

...

Bôi Mạc Đình đạp chân, ý đồ giãy khỏi sự trói buộc của Mã Thanh Hùng, nhưng ai ngờ lực đạo của Mã Thành Hùng lại lớn hơn so với lúc trước không biết bao nhiêu, Bôi Mạc Đình lại không thể nào thoát ra được.

"Tình huống gì đây?"

Cảm nhận được sự biến hóa của Mã Thanh Hùng và Tiền Thanh Kiện, Bôi Mạc Đình không khỏi cả kinh.

"Tái Đoạn Âm Hồn!"

Không đợi Bôi Mạc Đình phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, thì đại đao trong tay Thẩm Thanh Cương lại một lần nữa rơi xuống.

“A di đà phật!”

Mắt thấy đại đao của Thẩm Thanh Cương chuẩn bị chém lên người Bôi Mạc Đình, đột nhiên một tiếng phật hiệu vang lên.

Ngay lập tức Thẩm Thanh Cương giống như bị khống chế, thanh đại đao vốn đã chuẩn bị chém xuống, lại đột nhiên thay đổi phương hướng chém ngang về phía đó.

“Đoang!” Một tiếng chém vào người Vương Viễn đang đi tới để cứu người.

“Loại rác rưởi này có thể đè ngươi xuống đánh, ngươi nên tự sát đi.”

Vương Viễn liếc nhìn Bôi Mạc Đình với vẻ xem thường, duỗi tay trái ra nắm lấy cổ áo của Bôi Mạc Đình túm y đứng dậy, đồng thời tay phải cũng sử dụng một chiêu [Lễ Kính Như Lai] đánh về phía ngực của Thẩm Thanh Cương.

“Thiết Tỏa Hoành Giang!”

Lúc này, trường thương trong tay Ngô Thanh Liệt chém ngang một đường, lập tức chắn ở trước mặt Thẩm Thanh Cương.

“Đốc!”

Một tiếng trầm thấp vang lên, một chưởng của Vương Viễn mạnh mẽ đánh vào trường thương của Ngô Thanh Liệt. Ngô Thanh Liệt bị đánh đến nỗi cơ thể xiêu xiêu vẹo vẹo một chút, có điều lại không hề có chút thương tổn nào.

“Ủa?”

Giờ phút này, Vương Viễn cũng ngây ngẩn cả người.

Người khác không biết một chưởng của Vương Viễn mạnh đến mức nào, nhưng chính Vương Viễn lại biết rất rõ.

Đại Kim Cương Chưởng vốn là một loại chưởng pháp cương mãnh bá đạo, luyện tập mấy ngàn chưởng, Vương Viễn đã hiểu rất rõ chưởng pháp này.

Lực tay siêu cao kết hợp với phật hiệu, cho dù là BOSS cấp bậc Giang Hồ Hào Khách cũng không ngăn nổi một chưởng này. Loại rác rưởi như Ngô Thanh Liệt cũng chỉ mạnh hơn quái tinh anh một chút xíu mà thôi, vậy mà có thể cứng rắn kháng cự một chưởng này, điều này không khỏi khiến cho người ta khó có thể tin được.

“Man Ngưu Thức!”

Trong lúc Vương Viễn đang ngây người, Thẩm Thanh Cương nghiêng người đánh về phía hắn.

“Chạy!”

Vương Viễn duỗi tay ra, đặt ở trên vai Thẩm Thanh Cương, mượn lực nhảy về phía sau, đồng thời cũng kéo Bôi Mạc Đình nhảy về phía sau mấy bước, kéo dài khoảng cách với Hoàng Hà Tứ Quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận