Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 523: Không chỉ là thua tranh tài

Người có thể tham gia Hoa Sơn Luận KIếm dĩ nhiên đều là cao thủ, tên tuổi lừng lẫy của Hàng Long Thập Bát Chưởng người bình thường có thể không biết nhưng cao thủ vẫn nhận ra được. Chưởng lực mạnh mẽ đứng đầu thiên hạ như vậy, đập thẳng vào người đối thủ chẳng chút kiêng dè, vậy mà ngay cả chút sát thương cũng chẳng đánh ra nổi, quả thực khiến mọi người cảm thấy rất khó tin.

Đó chẳng qua chỉ là một người chơi nữ không có tiếng tăm gì trong chiến đội Một Đám Ô Hợp thôi mà đã có thực lực bực này, xem ra chiến đội này quả nhiên có kỹ năng đấy. Một cao thủ lớn như Mario xuất hiện trong chiến đội bọn họ tính ra cũng không kỳ quái.

Thương Khung Thần Cái đích thân đánh với Tống Dương, dĩ nhiên so với ai khác đều biết cô nương này có bao nhiêu khó chơi. Y thấy Tống Dương triệt tiêu chưởng lực của mình thì không bất ngờ chút nào, sau khi ép cô lùi lại, y không dừng lại mảy may mà tiếp tục đạp chân lên vị trí quẻ càn, tay phải khua vòng, đẩy mạnh về phía Tống Dương vừa đáp xuống đất.

[Kháng Long Hữu Hối]!

"Gào!!!"

Hàng Long Thập Bát Chưởng đúng là có thanh thế cực lớn, một chưởng vừa ra hổ kêu rồng gầm, đất đá bay mù mịt. Theo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc, bóng mờ của một con rồng vàng ngưng tụ thành hình trên tay Thương Khung Thần Cái, sau đó rời khỏi tay y.

Chưởng lực chưa đến mà chưởng phong đã gào thét lao ra.

Chưởng phong cuồn cuộn thổi tung tóc Tống Dương, khiến cô suýt chút nữa thì đứng không vững.

"Ha ha!"

Tống Dương cười nhạt, người nghiêng sang một bên, chân dịch chuyển, sử dụng một chiêu Túc Đạp Thiên Toàn.

Hàng Long Thập Bát Chưởng dù có chưởng lực uy mãnh nhưng chiêu thức không có tính kỹ xảo gì, công kích toàn kiểu đại khai đại hợp mạnh mẽ đánh tới, thích hợp với những người chính trực, anh dũng không sợ chết và không thích sử dụng quá nhiều mánh khóe, cho nên ở trong tay những người khác nhau, tỉ lệ chính xác cũng khác biệt.

Nếu người có tính cách như Vương Viễn, Tiêu Phong hay Quách Tĩnh, không sợ bị đối thủ đả thương, dám đánh dám liều, một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng dĩ nhiên sẽ có khí thế mạnh mẽ, chèn ép đến độ đối thủ không ngóc đầu lên được.

Chỉ cần trong lòng có chút e ngại, Hàng Long Thập Bát Chưởng sẽ yếu hơn ba phần.

Thương Khung Thần Cái dùng Hàng Long Thập Bát Chưởng tấn công từ xa, trên mặt khí thế yếu đi không ít, tỉ lệ chính xác dĩ nhiên sẽ tụt xuống kịch liệt, huống hồ Tống Dương lại tinh thông võ học thượng thừa như Thất Đạp Tinh Cương.

Tống Dương chợt nghiêng người, trách thoát khỏi chưởng lực của Thương Khung Thần Cái, nháy mắt cô đã di chuyển đến cạnh người hắn, vẻ mặt nghiêm nghị, vươn một ngón tay điểm vào chính giữa cổ tay y.

[Chỉ Điểm Giang Sơn!]!

"Vù!"

Tống Dương vừa điểm xuống, kình lực đã xuyên thấu qua mạch môn ở lưng cổ tay Thương Khung Thần Cái… bóng mờ của con rồng vàng đang được ngưng tự nhờ Hàng Long Chưởng Lực nhất thời tiêu tán.

"Ấy chết!"

Cổ tay Thương Khung Thần Cái tê rần, y bị Tống Dương đẩy lùi nửa bước.

Không đợi Thương Khung Thần Cái đứng vững, Tống Dương đã vọt lên đuổi theo, năm ngón tay cong lại, duỗi ra nắm lấy tóc y giật mạnh xuống dưới, thình lình lên gối, huých vào phần dưới hông y.

"A..."

Thương Khung Thần Cái kêu lên thảm thiết, cả người cong gập thành hình con tôm. Tống Dương lại tiếp tục lên gối, huých thẳng vào mặt khiến y bị đánh choáng tại chỗ.

Người trên khán đài đều đồng loạt hít vào một hơi thật sâu, theo bản năng sờ lên tóc mình. Vương Viễn cũng sờ cái đầu trọc lốc của mình, lộ ra nụ cười đắc ý.

Bị đánh choáng không thể chống cự!

Tống Dương dùng một tay tóm Thương Khung Thần Cái lại, thúc giục nội lực đến cực hạn, điểm Nhất Dương Chỉ liên tục lên yết hầu của y.

"Phập! Phập! Phập!"

Thanh máu trên đỉnh đầu Thương Khung Thần nhảy liên tục ba lần, tụt thẳng về 0, đồng thời cũng bay thẳng ra ngoài sân.

Độc Cô Cầu Bại tuyên bố Tống Dương chiến thắng, trên khán đài lại lặng ngắt như tờ, tựa hồ trong lúc nhất thời khó mà chấp nhận nổi kết quả này.

Thua, Thương Khung Thần Cái thế mà lại thua, còn thua dưới tay một người chơi nữ ngay cả tên cũng chưa từng nghe nói đến. Má nó chứ, bang chủ của bang hội đứng đầu thành Lạc Dương đâu rồi, sợ thật đấy, khiến người chơi nam mất mặt, khinh bỉ không hết luôn.

Một lúc lâu sau, người xem sôi trào, nhao nhao giơ ngón giữa với chiến đội Bách Hoa Liễu Loạn.

Thương Khung Thần Cái thua tranh tài, mặc dù không nhìn thấy cảnh tượng trên khán đài, nhưng dưới tầm mắt lom lom đầy ngạc nhiên và ngoài ý muốn của đồng đội, y cũng hận đến nỗi chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Ván này, không chỉ thua tranh tài mà thôi.

Ván đầu tiên Mộ Dung Song bị Mario đánh bại, khí thế của chiến đội Bách Hoa Liễu Loạn đã sụt giảm, ván thứ hai dĩ nhiên phải thắng bù.

Lúc mở màn nhìn thấy đối thủ của Thương Khung Thần Cái là một người chơi nữ, mọi người bao gồm cả người trực tiếp ra trận đều cảm thấy ván này mình ăn chắc rồi, ra sân với tâm thái của người tất thắng. Nhưng kết quả lại là Thương Khung Thần Cái bị người ta đánh cho lên bờ xuống ruộng, thậm chí chẳng đánh ra nổi một điểm sát thương đã bị người ta đâm bay màu trên đài.

Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.

Tâm trạng của Bách Hoa Liễu Loạn như từ thiên đàng rớt xuống địa ngục, sí khí giảm hơn phân nửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận