Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1159: Pháo Oanh Thiên thất bại

“Trúc Tử Linh, nguyên liệu cấp Linh!”

Độc Cô Tiểu Linh nhận lấy cây trúc trong tay Vương Viễn, lúc nhìn đến thuộc tính tròng mắt như muốn rớt ra: “Sao ngươi có được thứ này? Kiếm được ở đâu? Loại nguyên liệu cao cấp như thế này chỉ mọc ở những khu vực quái cấp cao thôi đó!”

“Hề hề!”

Vương Viễn cười khì bảo: “Hồng An Thông có tính là quái cấp cao không?”

“Cao thủ tuyệt đỉnh cấp 180, chắc chắn là tính rồi!”

“Ta lấy thứ này ở trước cửa nhà của lão ta đó…” Vương Viễn nói với vẻ mặt vô cùng đắc ý.

“Ta…”

Độc Cô Tiểu Linh thầm bội phục Vương Viễn không thôi.

Hòa thượng này đúng là không bỏ sót một thứ nào! Khiến người ta chết mất xác thì thôi đi, còn nhổ trúc trước cửa nhà người ta, hơn nữa còn là nguyên liệu cấp Linh nữa chứ. Hắn làm cô không phục cũng không được, da mặt đủ dày, người xưa cũng không thể với tới được.

“Thứ này có tác dụng gì không?” Vương Viễn lại hỏi.

“Tất nhiên là có!” Độc Cô Tiểu Linh lấy lại tinh thần.

Là một thợ thủ công chuyên nghiệp, Độc Cô Tiểu Linh cũng muốn tự làm một khẩu pháo lắm chứ, chẳng qua cô không muốn bỏ quá nhiều thời gian chỉ để cho ra một thứ bỏ đi… quá lãng phí sức lực.

Nhưng bây giờ Vương Viễn có nguyên liệu, tình hình thay đổi, so ra Độc Cô Tiểu Linh còn hưng phấn hơn hắn kìa.

Trên thực tế, đúc nòng pháo là chuyện phiền toái nhất, nhưng trong trò chơi vừa khéo ngược lại. Có hệ thống hỗ trợ, có bản vẽ thì không cần yêu cầu kỹ thuật gì, chỉ cần nấu chảy nguyên liệu trong tay, sau đó dựa theo nhắc nhở đổ vào khuôn là được, chẳng qua là tốn thời gian hơn chút mà thôi. Tính ra một số bộ phận nhỏ lại khó luyện chế hơn nhiều.

Trong thời gian đợi đúc, Độc Cô Tiểu Linh bắt tay vào việc chế tạo một loạt các bộ phận như đạn pháo, khóa, cơ quan, lẫy,…

Những thứ này đều là mấy linh kiện nhỏ trong Thiên Công Khai Vật, bình thường Độc Cô Tiểu Linh làm không biết bao nhiêu lần, độ thuần thục cực cao, động tác phải nói là nước chảy mây trôi.

Đợi những linh kiện khác được chế tạo xong, việc đúc ống pháo cũng hoàn thành.

Bởi vì thiếu nguyên liệu nên ống pháo Độc Cô Tiểu Linh đúc ra nhỏ hơn không ít so với đại pháo Thần Võ nặng mấy nghìn cân. Ống pháo dài chưa tới hai thước, đường kính lớn chừng bằng cánh tay, nặng khoảng mấy trăm cân và trông khéo léo hơn nhiều.

Vương Viễn đứng bên cạnh nín thở nhìn, không dám gây ra tiếng động quá lớn, chăm chú quan sát bàn làm việc của Độc Cô Tiểu Linh.

Độc Cô Tiểu Linh cẩn thận tỉ mỉ, cực kỳ nghiêm túc ráp các bộ phận nhỏ lẻ lên ống pháo, từng món từng món hợp lại thành món đồ hoàn chỉnh.

“Canh cách!”

Sau khi ráp hoàn chỉnh cơ quan cuối cùng, trên bàn làm việc của Độc Cô Tiểu Linh vang lên một tiếng động giòn tan.

Đó là âm báo khi đã lắp ráp cơ quan thành công.

“Soạt!”

Cùng lúc đó, một luồng sáng đen vọt lên, lan ra khắp bàn làm việc.

“Hoàn thành!!!”

Độc Cô Tiểu Linh gồng tay, vác pháo trên vai, loạng chà loạng choạng xoay người lại, chia sẻ thuộc tính khẩu pháo cho Vương Viễn xem.

[Pháo Oanh Thiên]

Loại hình: Cơ quan

Phẩm chất: Hoàn hảo

Ngoại công: Không biết

Nội công: Không biết

Độ bền: 80

[Phạm vi tấn công: Tấn công được mục tiêu trong đường kính ba mét]

[Công Thành Lợi Khí]: Tăng 300% sát thương khi tấn công công trình kiến trúc.

[Vô Địch]: Ngắm bắn mục tiêu chuẩn xác, có tỷ lệ 30% giết chết mục tiêu trong một cú bắn.

Tốc độ bắn: Trong nháy mắt

Cự ly tấn công: 50 mét

Thời gian lên đạn: 30 giây

Số lượng đạn: 0/1 (Cần chế đạn đặc biệt)

Sức nặng: 350

Giới thiệu vật phẩm: Đại bác được chế tạo dựa trên bản gốc đại pháo Thần Võ qua thuật cơ quan cao cấp, có tốc độ bắn nhanh, thời gian lên đạn ngắn, uy lực giảm đi rất nhiều so với đại pháo Thần Võ truyền thống.

Người chế tạo: Độc Cô Tiểu Linh

“Không tệ nha!” Vương Viễn nhìn thấy thuộc tính của pháo Oanh Thiên xong thì hưng phấn vô cùng, tiện tay nhận lấy sờ mó một hồi, vừa sờ vừa toét miệng cười.

“Rác rưởi thì có!”

Nhưng Độc Cô Tiểu Linh lại lộ vẻ chê bai, cô cảm thấy dòng chữ “người chế tạo Độc Cô Tiểu Linh” bên dưới trông ngứa mắt cực kỳ.

“Rác rưởi? Rác rưởi ở đâu?” Vương Viễn khó hiểu hỏi.

“Ngươi cảm thấy vị trí đứng của nó thế nào?” Độc Cô Tiểu Linh hỏi vặn lại.

“Vị trí đứng?”

Vương Viễn ngu ngơ chả hiểu gì, nhưng cũng mơ hồ hiểu đại khái được ý của Độc Cô Tiểu Linh.

Đúng là sau khi cải tiến, độ thuận lợi của pháo Oanh Thiên tăng lên không ít, tốc độ bắn của nó còn nhanh hơn đại pháo Thần Võ dùng kíp nổ rất nhiều, với thời gian lên đạn 30 giây thì đại pháo Thần Võ có vỗ ngựa cũng đuổi không kịp. Nhưng nếu muốn dùng nó bắn mục tiêu có thân pháp như gió, cao thủ võ lâm đi tới đi lui như điện xẹt thì còn xa mới đủ…

Vị trí đứng là chiến lược vũ khí, chưa nhắc đến chuyện uy lực của nó yếu hơn rất nhiều so với đại pháo Thần Võ, chỉ riêng khoảng cách bắn 50 mét đã thua xa phạm vi tấn công 2000 mét của đại pháo Thần Võ rồi.

Nếu coi nó là vũ khí cá nhân…

Thời gian lên đạn 30 giây đủ để đối thủ giết ngươi mấy chục lần rồi.

Càng lừa đảo hơn là, cân nặng của nó khoảng 350… Về chuyện đỡ pháo, nhân vật trong trò chơi đều là người tập võ, với tu vi của người chơi giai đoạn hiện tại, tất nhiên ai cũng chống đỡ được nó, nhưng nếu nói đến chuyện cầm trên tay làm vũ khí thì không phải ai cũng cầm được. Khẩu pháo này căn bản chẳng có tính thực chiến nào cả.

Có mặt tốt nhưng đều là tốt nửa vời, không đâu vào đâu…

“Ta cảm thấy cũng tạm được mà!” Vương Viễn nói.

“Ngươi đừng an ủi ta… Ta…”

Độc Cô Tiểu Linh còn tưởng Vương Viễn đang dỗ cho mình vui vẻ, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy hắn nâng tay nhấc khẩu pháo, vung vẩy trông rất nhẹ nhàng, còn đắc ý nói: “Ngươi xem nó có thể làm gậy này, còn thành ám khí được nữa.”

“…”

Độc Cô Tiểu Linh trông thấy lực tay biến thái của Vương Viễn thì khẽ nhướn lông mày.

Cô suýt chút nữa thì quên hòa thượng này rất biến thái, người này vác khẩu đại pháo Thần Võ nặng mấy nghìn cân còn thành thạo như vậy thì khẩu pháo mấy trăm cân này có nhằm nhò gì.

Độc Cô Tiểu Linh nhịn không được cảm thán: “E rằng khắp trò chơi này chỉ có mỗi mình ngươi sử dụng được nó, vậy ngươi cầm chơi đi…”

“Ngươi làm cho ta thêm mấy viên đạn đi!” Vương Viễn nói.

“Được!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận