Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 287: Đen ăn đen

“Bình tĩnh chút, bình tĩnh chút!” Vương Viễn phất tay tỏ ý mọi người hãy câm miệng. Sau đó nghiêm túc học theo giọng điệu vừa rồi của Mặc Bạch: “Đệ tử Hoa Sơn có thể tự do ra vào, về phần các ngươi, không giao Hồn Châu ra, thì hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.”

“Hừ hừ!”

Nghe được lời này của Vương Viễn, Mặc Bạch tức đến bật cười, nhìn chằm chằm vào Vương Viễn rồi lạnh giọng nói: “Ta đã nói lời khách sáo rồi, nếu các ngươi đã ngu lâu dốt bền như vậy, thì cũng đừng trách chúng ta ra tay tàn nhẫn!”

Nói xong, Mặc Bạch phất tay với mấy người phía sau: “Giết bọn họ thì Hồn Châu sẽ rơi ra!”

“Đã rõ!”

Mấy người phía sau Mặc Bạch đã xắn tay áo lên từ lâu, có được sự cho phép của y, bọn họ không nói hai lời mà xông về phía mấy người Vương Viễn.

Thân là vũ trang tư nhân của loại thổ hào như Phi Vân Đạp Tuyết, những người chơi này có thực lực khá cao.

Tuy thoạt nhìn thì là vội vã xông lên, nhưng thực ra giữa những người chơi của các môn phái có sự phối hợp lẫn nhau.

Đệ tử Đường môn cầm cung yểm trợ ở hàng cuối cùng, những người chơi da dày thịt béo như Cái Bang và Thiếu Lâm xông lên trước nhất, đệ tử Thiên Sơn có công kích cao nhất thì nấp ở phía sau, đợi thời cơ tấn công.

Dưới trạng thái khinh công, tốc độ di chuyển của người chơi đều rất nhanh. Lúc này, đám người đối phương đã xông đến trước mặt mấy người Vương Viễn.

“Lên!”

Vương Viễn thấy vậy thì híp mắt, lập tức hạ lệnh tấn công.

“Keng!”

Nhận được chỉ thị của Vương Viễn, Độc Cô Tiểu Linh vung tay, triệu hồi một cơ quan con rối rơi xuống trước mặt mấy người Vương Viễn.

Cơ quan con rối đó có vóc dáng to lớn, đeo một chuỗi Phật châu to trên cổ, chỉ thấy nó giơ ngang trường côn trong tay, bảo vệ tất cả mọi người ở phía sau.

“Đây là thuật cơ quan sao?”

Nhìn thấy cơ quan con rối ở trước mặt, không chỉ đám người Mặc Bạch mà ngay cả Mario cũng không nhịn được mà quay đầu nhìn thoáng qua Độc Cô Tiểu Linh ở phía sau.

Những thứ như thuật cơ quan vẫn luôn là loại Bất Nhập Lưu trong mắt người bình thường. Nhưng mỗi một trường phái đều có ưu điểm của riêng mình, thuật cơ quan cũng giống vậy.

Tuy hơi khó luyện một chút, tốn tiền một chút, công kích yếu một chút (hình như cũng không có ưu điểm gì), nhưng cơ quan con rối này chắc chắn là một tính năng chính của cơ quan sư.

Cơ quan sư có con rối và cơ quan sư không có con rối về cơ bản chính là hai khái niệm.

Phía công ty phát hành tiết lộ, thực lực của con rối hoàn toàn không kém hơn người chơi cùng cấp bậc và cảnh giới. Một cơ quan sư có thể mang hai con rối, như vậy, một khi dẫn theo bản thân cơ quan sư, trên cơ bản tương đương với ba đánh một.

Chỉ là thuật cơ quan cực ký khó luyện, còn vô cùng tốn kém, giai đoạn đầu không có người nào hỗ trợ, hoàn toàn chính là phế vật.

Trò chơi đã mở máy chủ lâu như vậy rồi, cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy cơ quan sư có cơ quan con rối. Không ngờ cô gái nhỏ có gương mặt tròn, răng hổ này, vừa ra tay đã triệu hoán ra cơ quan con rối.

Qua mấy chuyến nhiệm vụ, Mario cũng đã có đánh giá sơ bộ về thực lực của đám người Một Đám Ô Hợp.

Vốn Mario còn cho rằng Một Đám Ô Hợp chỉ có hai người Vương Viễn và Bôi Mạc Đình là cao thủ, ai ngờ Độc Cô Tiểu Linh này lại là một cơ quan sư giấu nghề, khó trách cô có thể làm lão đại của Một Đám Ô Hợp.

Con rối đột nhiên xuất hiện, đám người xông tới cũng vô thức chậm bước chân. Cùng lúc đó, chỉ thấy một bóng người màu đỏ bay ra, Bôi Mạc Đình cầm kiếm xông thẳng tới.

Tịch Tà Kiếm Pháp thân là một môn võ học chiến thắng dựa vào tốc độ.

Từ trước đến nay đều khá chủ động, cho nên cho dù là vào thời điểm nào, thì Bôi Mạc Đình cũng đều thích đánh đòn phủ đầu.

“Thiết Tỏa Hoành Giang!”

Bôi Mạc Đình trôi dạt tới, hòa thượng Thiếu Lâm dẫn đầu tên là Giới Yên giơ ngang thiết côn trong tay, nội lực thúc giục ra một bóng hư ảnh như tường đồng vách sát chặn trước mặt Bôi Mạc Đình.

Nhưng đúng lúc này, cơ thể của Bôi Mạc Đình đột nhiên xoay ngang, nghiêng người bay qua sự phong tỏa của Giới Yên, tiếp đó lướt về phía trước, như một con rắn độc đến thẳng cổ họng của người chơi Thiên Sơn phía sau tên là Phong Hoa.

Ngay lúc một kiếm của Bôi Mạc Đình sắp đâm vào cổ họng tên Phong Hoa kia, thì người chơi Cái Bang ở bên cạnh tên là Cái Phiến đột nhiên bước chéo một bước, chặn trước mặt người chơi Hoa Sơn, hai tay chập lại, sử dụng một chiêu [Không Thủ Nhập Bạch Nhẫn], nắm trường kiếm của Bôi Mạc Đình trong tay.

Không đợi Bôi Mạc Đình rút vũ khí về, trường kiếm trong tay Phong Hoa mang theo hàn khí đâm một nhát [Thiên Sơn Mộ Tuyết] về phía Bôi Mạc Đình.

Bôi Mạc Đình khẩn trương trong lòng, vội vàng giơ tay trái lên, một cây châm rời khỏi tay, bay về phía mắt của Phong Hoa.

Hai người gần trong gang tấc, hiển nhiên Phong Hoa không kịp tránh.

“Phập!”

Chỉ nghe thấy một tiếng kỳ quái vang lên, cây châm cắm vào trong mắt Phong Hoa, cơ thể Phong Hoa hơi run lên, kiếm đâm về phía Bôi Mạc Đình cũng vô thức chậm lại nửa phút.

Lúc này, Bôi Mạc Đình nhân cơ hội rút trường kiếm về, giẫm lên vai Phong Hoa, mượn lực nhảy về sau, như mây đỏ bay trở về vị trí vừa rồi.

Một tiến một lùi, bay bổng như hồng vân.

Giơ tay nhấc chân, đã lấy đi một con mắt.

Suy cho cùng cũng là cao thủ Tuyệt Học, lại gia nhập một môn phái ẩn như Nhật Nguyệt Thần Giáo, thực lực của Bôi Mạc Đình cũng tiến triển cực nhanh, không biêt đã mạnh hơn bao nhiêu so với thời còn ở Hoa Sơn lúc trước.

Nhưng Bôi Mạc Đình nhìn như ổn trọng có kinh nghiệm, nhưng thực ra trong lòng cũng cực kỳ hoảng loạn. Sau khi hạ xuống đất, lại càng mang vẻ mặt nghiêm túc hơn, không có một chút đắc ý nào.

Trong mắt người khác, Bôi Mạc Đình có vẻ như đã thắng một chiêu, nhưng y biết mình có thể trở về an toàn đều dựa vào vận may hết.

Đám người này dám tới mộ viên của phái Hoa Sơn ép mua ép bán, thực lực còn cực kỳ mạnh mẽ. Vừa rồi sự phối hợp giữa ba người Giới Yên cũng không có một chút sơ hở nào.

Nếu không phải Bôi Mạc Đình có phi châm ám tiễn bên người, e rằng vừa rồi đã bị một kiếm của người hạ ngay ở chỗ đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận