Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 581: Tuyệt vọng của Lệnh Hồ Xung

"Nếu không có chuyện này, ngươi chột dạ cái gì?" Vương Trọng Cường cười lạnh nói.

Lệnh Hồ Xung cố nén lửa giận, nhìn Vương Nguyên Phách một cái nói: "Lệnh Hồ Xung ta ở quý phủ là khách, không lẽ lời này của ngươi là ý của lệnh tôn?"

"Đương nhiên không phải! Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút!" Vương Trọng Cường nói: "Tịch Tà Kiếm Pháp của Lâm gia uy chấn thiên hạ, người trong võ lâm đều biết. Tịch Tà Kiếm Pháp quý giá của hắn biến mất, với tư cách người nhà, ta đương nhiên muốn hỏi rõ. Trước ở miếu Nhạc Vương, Lệnh Hồ hiền chất một kiếm chọc mù mắt của mười lăm vị cao thủ, kiếm chiêu thần kì như vậy, hơn nửa là học được từ trong [Tịch Tà Kiếm Phổ] nhỉ!"

"Ngươi!!" Lệnh Hồ Xung cảm thấy kinh hãi, theo bản năng ngẩng đầu nhìn Nhạc Bất Quần.

Nhưng ai ngờ Nhạc Bất Quần xoay mặt đi, một bộ dáng ta không quen ngươi. Thật rõ ràng Vương gia dám làm như vậy là chủ ý của Nhạc Bất Quần. Bằng không thì với một môn phái tam đẳng như Kim Đao Vương gia sao dám chọc đến phái Hoa Sơn, chứ đừng nói đến chuyện vu oan giá họa cho thủ đồ phái Hoa Sơn.

Thấy sư phụ mà mình luôn tôn kính có thái độ như vậy, trong nhất thời Lệnh Hồ Xung có chút tuyệt vọng. Lúc y nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Nhạc Linh San, cả người đều muốn hỏng mất.

Lệnh Hồ Xung không phải người ngu, trái lại tiểu tử này vô cùng thông minh, lúc này trong lòng sáng như tuyết, cũng kịp phản ứng lại, vì sao y cứu tính mạng sư phụ, sư đệ cùng sư muội nhưng lại nhận về đủ loại nghi ngờ. Hóa ra là vì [Tịch Tà Kiếm Phổ] này.

Lệnh Hồ Xung từ nhỏ đã không cha không mẹ, Nhạc Bất Quần và Nhạc Linh San cùng với một đám sư đệ, có thể nói là người thân nhất của y. Lần này ngay cả những người thân thiết nhất đều nghi ngờ y, Lệnh Hồ Xung đương nhiên có chút tuyệt vọng.

"Ha ha ha ha ha!"

Ngay lúc Lệnh Hồ Xung hết đường chối cãi, thì Vương Viễn ngồi bên cạnh Lệnh Hồ Xung đột nhiên bật cười ha hả

"..."

Trường hợp nghiêm túc như vậy, Vương Viễn lại cười đến khoa trương như thế, mọi người trong phòng đều nhíu chặt mày, nhưng e ngại hắn là đệ tử của Huyền Từ, cũng không có ai dám nói gì.

"Không biết vì sao Ngưu đại sư lại bật cười?"

Vương Nguyên Bá trầm ngâm một chút, nghi ngờ hỏi.

"Kiếm pháp Lâm gia uy chấn thiên hạ?" Vương Viễn cười nói: "Bị Dư Thương Hải một kiếm đâm chết là uy chấn thiên hạ sao?"

"Chuyện này..."

Lời Vương Viễn vừa nói ra, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

Quả thực, nếu là một người không biết gì tới công pháp [Tịch Tà Kiếm Pháp], chắc chắn đều có sự nghi ngờ này... Nếu là tuyệt học uy chấn thiên hạ, vì sao ngay cả Dư Thương Hải cũng không đánh lại. Đây đương nhiên là một sự mâu thuẫn, đương nhiên Vương Viễn biết rõ cái giá phải trả khi học 'Tịch Tà Kiếm Pháp', nên cũng hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Có thật sự uy chấn thiên hạ hay không cũng không quan trọng!" Vương Viễn phất phất tay áo, sau đó quay đầu chất vấn Vương Trọng Cường: "Ngươi nói vợ chồng Lâm Chấn Nam là người thân của các ngươi?"

“Chuyện này đương nhiên sẽ không giả rồi!”

Vương Trọng Cường nói một cách hiển nhiên.

“Vậy ngươi cũng biết em gái và em rể ngươi đã chết trong tay ai rồi phải không?” Vương Viễn nhìn Vương Nguyên Bá, rồi lại hỏi Vương Trọng Cường.

“Chuyện này…”

Cơ thể của Vương Trọng Cường hơi lung lay, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

“Ngươi không biết đúng không?” Vương Viễn chỉ vào Lâm Bình Chi và nói: “Tiểu Lâm, ngươi nói xem là ai đã giết cha mẹ ngươi!”

“Là Dư Thương Hải!”

Hốc mắt của Lâm Bình Chi đỏ hoe, vành mắt như sắp nứt ra.

Báo thù cho cha mẹ chính là mục tiêu mà Lâm Bình Chi theo đuổi cả đời, hiển nhiên sẽ không quên người nào đã giết chết ba mẹ mình.

“Hừ!”

Vương Viễn hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Nhạc Bất Quần và Vương Nguyên Bá và bảo: “Các người dám nói mình không biết kẻ nào đã giết vợ chồng Lâm Chấn Nam sao?”

Chuyện Dư Thương Hải diệt cả nhà họ Lâm, toàn bộ người trong võ lâm đều biết, Vương Nguyên Bá thân là ông ngoại ruột của Lâm Bình Chi, sao lại không biết được.

“Nhạc chưởng môn không để tâm cũng thôi đi! Dù sao thì Ngũ Nhạc Kiếm Phái bọn họ và phái Thanh Thành đều tự xưng là danh môn chính phái, vì thể diện của mình mà không quan tâm đến đồ đệ cũng là lẽ dĩ nhiên!” Vương Viễn tiếp tục nói: “Vương Nguyên Bá ngươi là ông ngoại ruột của Lâm Bình Chi, con gái chết không nói báo thù, ngược lại còn thèm muốn kiếm phổ của Lâm gia, thật đúng là khiến cho Ngưu mỗ được mở mang tầm mắt!”

“Chuyện này… ta… Ngưu đại sư…”

Vương Viễn liên tục lớn tiếng dọa người, bản mặt dày của Vương Nguyên Bá tức đến đỏ gay, hai anh em Vương Bá Phấn và Vương Trọng Cường thì lại càng cúi đầu không nói, dường như đã quên mất chuyện của “Tịch Tà Kiếm Phổ”.

Lâm Bình Chi nghe được lời Vương Viễn nói, nước mặt lại càng rơi ròng ròng, hiển nhiên lại nghĩ đến cha mẹ đã chết.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong đại sảnh cực kỳ nặng nề, không người nào nói đến chuyện Lệnh Hồ Xung trộm kiếm phổ nữa.

Dù sao thì lời Vương Viễn nói cũng không sai. Nếu Tịch Tà Kiếm Pháp đó thật sự vô địch, thì sao vợ chồng Lâm Chấn Nam lại bị Dư Thương Hải giết chết, hơn nữa thi thể của con gái và con rể còn chưa lạnh, không báo thù cũng thôi đi, lại còn đòi lấy kiếm phổ. Đây cũng không phải chuyện mà người làm ra được.

Vương Viễn liếc mắt nhìn thanh nhiệm vụ của mình.

Kiếm Phổ Di Tung

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Thế Hãi Tục

Nội dung nhiệm vụ: Tẩy sạch tội danh cho Lệnh Hồ Xung.

Đưa Lệnh Hồ Xung rời khỏi Kim Đao Vương gia an toàn.

Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa rõ.

Bối cảnh nhiệm vụ: Lệnh Hồ Xung được phái Hoa Sơn nhận làm đồ đệ đã có tiến bộ thần tốc về mặt kiếm pháp, bị nghi ngờ ăn trộm Tịch Tà Kiếm Pháp của Lâm gia, gây nguy hiểm đến tính mạng.

Trạng thái nhiệm vụ trước mắt: Chưa hoàn thành.

“Vẫn chưa hoàn thành á?”

Vương Viễn giật mình, đoạn lên án mạnh mẽ động lòng người vừa rồi của mình đã khiến cha con Vương Gia xấu hổ không chịu nổi, ngay cả bản thân hắn cũng sắp bị cảm động luôn rồi. Lẽ nào cái đám vô liêm sỉ Vương gia này còn định giữ chặt “Tịch Tà Kiếm Pháp” này không chịu buông chắc?

“Đi, chúng ta đi!”

Vương Viễn túm lấy Lệnh Hồ Xung, rồi kéo y tự nhiên đi ra ngoài cửa.

Nếu nội dung nhiệm vụ còn có yêu cầu dẫn Lệnh Hồ Xung rời khỏi đây an toàn nữa, vậy xem ra chỉ cần ra khỏi cửa chính là Vương gia mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận