Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1383: Long Tượng Bàn Nhược Công (2)

[Hệ thống thông báo: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ… nhận được bí tịch tuyệt học Long Tượng Bàn Nhược Công.]

[Long Tượng Bàn Nhược Công]

Loại hình: Nội công

Phẩm chất: Tuyệt học

Giới thiệu: Võ học kinh điển chí cao của Mật Tông.

Điều kiện học tập: Không

Giới thiệu công pháp: Công pháp này là tuyệt học vô thượng của Mật Tông, tầng cao nhất là mười ba, cho dù là người thiên tư bình thường cũng có thể tùy tiện học tập, nhưng chỉ người có Phật pháp tinh thâm mới có thể luyện lên cảnh giới cao nhất. Kim Luân Pháp Vương mới luyện đến tầng mười đã vang danh khắp giang hồ.

Bàn nhược tức là trí khôn.

Trí khôn chính là Phật pháp.

Rất nhiều người cho rằng khi học Long Tượng Bàn Nhược Công, thiên phú càng cao thì cảnh giới càng sâu, nhưng không phải như vậy.

Điều kiện học tập của tuyệt học chân chính đều rất dị, hoặc là yêu cầu thiên phú cực cao, ví dụ như Độc Cô Cửu Kiếm, hoặc là thiên phú cực thấp như Thái Huyền Kinh.

Thiên phú không phù hợp mà còn cố học cũng chỉ phát huy được uy lực bình thường.

Không có môn tuyệt học nào không cần điều kiện học tập cả, nếu không có thì chứng minh những đòi hỏi của nó không bình thường.

Điều kiện ẩn để học Long Tượng Bàn Nhược Công chính là Phật pháp.

Tu vi Phật pháp càng cao, cảnh giới lĩnh hội được càng sâu.

Kim Luân Pháp Vương là kỳ tài trăm năm có một của Mật Tông, bất kể là võ công hay tu vi Phật pháp đều rất cao, tất nhiên có thể tu luyện môn công pháp này đến cảnh giới chưa ai từng thấy.

Song nói đến Phật pháp Vương Viễn lại cảm thấy vui vẻ.

Trước kia hắn chẳng thấy thuộc tính Phật pháp quan trọng đến nhường nào, nhiều nhất là tăng thêm chút hiệu quả của võ học bản môn. Những môn võ học kinh điển khác cũng có thuộc tính tương tự, so ra Phật pháp không được nổi bật lắm.

Nhưng hiện tại nhìn lại, tác dụng của Phật pháp rất quan trọng.

Nhất là với công pháp võ học Phật môn, hiệu quả nó tạo ra đúng là khó mà tưởng tượng nổi.

Vương Viễn tiện tay học “Long Tượng Bàn Nhược Công”.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã học được tuyệt học “Long Tượng Bàn Nhược Công”, lực tay +40, cảnh giới hiện tại là Sơ Khuy Môn Kính…]

[Long Tượng Bàn Nhược Công]

Loại hình: Nội công

Phẩm chất: Tuyệt học

Cảnh giới: Sơ Khuy Môn Kính (1/13) (Độ thuần thục 0/100)

Lực tay +40

Lực phán định tấn công và phòng thủ +20%

Điểm khí huyết +800

Điểm nội lực +800



“Công pháp này dị thật đấy…”

Vương Viễn nhìn thuộc tính của Long Tượng Bàn Nhược Công mà thầm giật mình không thôi.

Công pháp tầm thường bất kể là võ học Bất Nhập Lưu hay Cái Thế Thần Công đều có thêm nhiều dòng thuộc tính phụ.

Ví dụ như Dịch Cân Kinh là tăng thêm hai chỉ số lực tay và căn cốt.

Long Tượng Bàn Nhược Công này lại thiên về “độc”, thuộc tính tăng hết vào lực tay.

Hơn nữa thuộc tính đặc biệt của nó khác với các môn nội công khác, không tăng những chỉ số cơ bản như tấn công, phòng ngự, thân pháp,… mà lại tăng thuộc tính ẩn: lực phán định tấn công và phòng thủ.

Trong thiết lập của trò chơi, phán định của người chơi là thuộc tính ẩn không xem được, mức độ cao thấp của nó có liên quan đến căn cốt, lực tay và tu vi người chơi hùng hậu hay không.

Song trong tình huống bình thường, yếu tố phán định chủ yếu được quyết định bởi lực tay và căn cốt.

Lực tay càng cao, phán định tấn công càng cao.

Căn cốt càng lớn, lực phán định phòng thủ càng lớn.

Tùy thuộc vào thời điểm ra chiêu mà lực phán định công kích sẽ cao hoặc thấp, từ đó quyết định xem chúng ta có áp chế được đối thủ không.

Lực phán định phòng thủ lại liên quan đến việc người chơi phải chịu bao nhiêu sát thương, tạo thành các kết quả khác nhau như bị đẩy ngã, bị đánh lui, v.v…

Chẳng trách Kim Luân Pháp Vương ngang ngược như vậy, bị đám Chu Bá Thông với Hoàng Dung bao vây đánh hội đồng vẫn tỏ ra rất điêu luyện, thậm chí bị Vương Viễn áp chế cũng không hoảng hốt chút nào.

Vì độ phán định quá cao nên trước nay chưa ai làm gì được Vương Viễn, Kim Luân Pháp Vương với Long Tượng Bàn Nhược Công tầng mười quả nhiên không kém cạnh hắn bao nhiêu.

Nay Vương Viễn cũng học được Long Tượng Bàn Nhược Công, lực phán định công phòng lại tăng thêm nữa.

Sau này cho dù bị mấy trăm người vây đánh xem chừng cũng có thể dùng thân mình đón đỡ.

Vương Viễn gỡ La Hán Phục Ma Công rồi bấm trang bị Long Tượng Bàn Nhược Công.

Thuộc tính cộng thêm từ Long Tượng Bàn Nhược Công tầng một dĩ nhiên không so được với La Hán Phục Ma Công tầng chín, nhưng Vương Viễn cảm thấy người mình khỏe khoắn hơn rõ rệt.

Thay đổi này là do phán định phòng ngự đã tăng lên.

Điều khiến Vương Viễn khá buồn bực chính là, hắn cho rằng Long Tượng Bàn Nhược Công và La Hán Phục Ma Công đều là võ học Phật môn, còn là công pháp nội công nữa nên theo lý mà nói khả năng dung hợp phải rất cao.

Nhưng hai môn công pháp này lại không hề không kích hoạt dung hợp.

Chung quy một bên là Phật giáo Hán truyền, một bên là Phật giáo Tạng truyền, cả hai mặc dù cùng chung gốc gác nhưng khác tông phái nên không thể nào dung hợp được.

Phát phần thưởng cho Vương Viễn xong, Kim Luân chào tạm biệt mọi người rồi dẫn theo Quách Tương rời đi.

Quách Tương đi mà không ngừng quay đầu nhìn lại, đôi mắt lưu luyến dán lên người Dương Quá.

Trong mắt Dương Quá lại toàn hình bóng Tiểu Long Nữ…

“Haizzz… Đứa nhỏ ngốc này…”

Hoàng Dung nhìn bóng lưng Quách Tương càng lúc càng xa, nước mắt tuôn rơi lã chã.

Cho dù có là một người phụ nữ mạnh mẽ đến đâu đi nữa nàng ta vẫn là một người mẹ, lần này từ biệt chẳng biết bao giờ mới được đoàn tụ, có lẽ ngày gặp lại đã thành âm dương cách biệt…

Giang hồ đường xa, chớ buồn nẻo trước không tri kỷ…

Cuối cùng, bóng lưng Quách Tương biến mất giữa rừng cây.

Hoàng Dung khóc đến lả cả người.

Nhóm Hoàng Dược Sư và Chu Bá Thông thi nhau an ủi mà nàng ta vẫn không khống chế nổi cảm xúc của mình.

“Báo!!! Báo cáo bang chủ! Nguy to rồi! Nguy to rồi!!!”

Nhưng mà đúng vào lúc này, một tiếng la gấp gáp từ truyền đến, một tên ăn mày vội vã xuyên qua rừng cây chạy đến quỳ sụp trước mặt Hoàng Dung.

Ôi đệt, Vương Viễn sợ hết cả hồn, không biết còn tưởng có tên Thiên Lôi mặt lông lá nào lao tới đánh hắn. Mà nói đến Thiên Lôi hắn đột nhiên nhớ tới… Nửa năm này…

Hoàng Dung lập tức ngừng khóc, vươn tay áo phải nhẹ lau khóe mắt, khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh rồi hỏi: “Chuyện gì?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận