Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1140: Pháo Oanh Xà Đảo

Huống chi Vi Tiểu Bảo chỉ yêu cầu Vương Viễn bảo hộ an toàn của hắn, yêu cầu này cũng không quá phận.

Dù sao khi Vương Viễn và Vi Tiểu Bảo kết bái đã thề, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày...

Trong hiện thực, loại đồ vật như lời thề này có lẽ không có tính công chính gì cả, thuộc về loại nói miệng, trong trò chơi cũng mặc kệ chuyện này, Vương Viễn chết Vi Tiểu Bảo chưa chắc sẽ chết theo, nhưng nếu Vi Tiểu Bảo chết hệ thống tám phần sẽ đi gây sự với Vương Viễn.

Bảo hộ Vi Tiểu Bảo, vốn là việc nằm trong phạm vi nghĩa vụ của một đại ca kết bái như Vương Viễn.

"Vậy thì đa tạ Ngưu đại ca!" Vi Tiểu Bảo cảm kích nhón chân lên, vỗ vỗ bả vai của Vương Viễn nói: "Mọi người đều là huynh đệ tốt nói nghĩa khí!"

Hệ thống nhắc nhở: Bạn tiếp nhận nhiệm vụ cốt truyện [Pháo Oanh Xà Đảo]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Thế Hãi Tục

Nội dung nhiệm vụ: San bằng Thần Long giáo, cũng bảo hộ Vi Tiểu Bảo chu toàn.

Phần thưởng nhiệm vụ: Một khẩu Thần Võ đại pháo.

Bối cảnh nhiệm vụ: Yêu nghiệt của đảo Thần Long hoành hành, dâm loạn hậu cung, cả gan làm loạn, chết không có gì đáng tiếc! Đặc phái Vi Tiểu Bảo điều khiển mười khẩu Thần Võ đại pháo, san bằng tà giáo, giương uy của quốc gia.

"Thần Long giáo này có lợi hại hay không?" Nhìn thoáng qua nội dung nhiệm vụ, Vương Viễn hỏi Phương Đông Chưa Tỏ.

Tên này đã đọc qua nguyên tác, chắc phải biết thực lực của Thần Long giáo, nhìn Vi Tiểu Bảo e ngại như vậy, chắc cũng không dễ chọc.

Trong trò chơi, cái gọi là giáo này giáo kia không có một cái nào là thứ tốt, theo nguyên tắc tổ chức tà ác sẽ mạnh gấp mười lần nguyên tác, Thần Long giáo này sợ không phải chỉ mạnh hơn các tiểu môn phái bình thường một chút thôi đâu.

"Ngươi phải nhìn xem thiết lập như thế nào!" Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Nếu như so với các môn phái khác cùng bối cảnh, đảo Thần Long thực ra cũng chỉ như thế, nhưng bây giờ lại là đại bối cảnh... Tất cả các thời đại đều trộn lẫn với nhau, thực lực của Thần Long giáo này tất nhiên cũng sẽ cân bằng với các môn phái khác."

"Nói cách khác sẽ tăng cường?" Vương Viễn nói.

"Đúng vậy!" Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Có rất nhiều cao thủ trên đảo Thần Long, mấy người chúng ta không phải là không ứng phó được, nhưng Hồng An Thông kia rõ ràng có võ công cao hơn người khác một khoảng lớn, nếu như cân bằng với thực lực môn phái bên trong bối cảnh Thiên Long Bát Bộ, Hồng An Thông này sợ phải có cảnh giới Tuyệt Đỉnh Cao Thủ."

"Tuyệt Đỉnh Cao Thủ..." Vương Viễn trừng mắt nói: "Ngươi không phải là đang đùa ta đấy chứ, BOSS mạnh nhất của nhiệm vụ mới [Kinh Thế Hãi Tục] là Tuyệt Đỉnh Cao Thủ?"

Vương Viễn vừa mới làm xong một cái nhiệm vụ [Kinh Thiên Động Địa], BOSS cuối cùng cũng là Tuyệt Đỉnh Cao Thủ.

"Việc quyết định cao thủ cũng có phân chia mạnh yếu." Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Lần này chúng ta mang theo quân đội đi... Còn mang theo đại pháo... Tuyệt Đỉnh Cao Thủ có thể chịu được đại pháo oanh tạc hay sao?"

"Cái này..." Vương Viễn không phản bác được.

Cao thủ có võ công cao đến mức nào cũng vẫn là con người bằng xương bằng thịt, cho dù tuyệt đỉnh cao thủ có thể chịu được một phát đạn pháo, cũng không có khả năng bình yên vô sự, mười khẩu đại pháo thay nhau oanh tạc, tuyệt đỉnh cao thủ cũng phải ngỏm củ tỏi.

Nói như vậy, độ khó cũng xem như bình thường.

"Chúng ta lôi kéo theo mười khẩu đại pháo này, một đường đi Liêu Đông, không phải sẽ mất hơn một tháng à?" Vương Viễn lại hỏi Vi Tiểu Bảo.

Khẩu đại pháo này khá khổng lồ, lại được rèn đúc bằng tinh thiết, hiển nhiên không nhẹ, NPC không thể truyền tống, đi đường thì đến lúc nào mới đến nơi.

"Ha ha!"

Vi Tiểu Bảo cười ha ha nói: "Ca ca nói đấy là đường bộ, chúng ta lần này phải đi Thiên Tân Đại Cô Khẩu ngồi thuyền... Chỉ cần một đêm đã đến!"

"Nhanh như vậy sao?"

"Hệ thống nói!"

"Trâu bò!" Vương Viễn thán phục: "Các ngươi đóng quân ở chỗ này, có phải là đợi chiêu mộ người chơi đến làm nhiệm vụ hay không?"

"Đúng vậy!" Vi Tiểu Bảo nói: "Các bang phái lớn ở Kinh thành đều nóng lòng muốn thử đấy, tuy nhiên loại chuyện này, ta đương nhiên muốn giao cho người mạnh nhất, tín nhiệm nhất."

Đây chính là học vấn chốn quan trường, Vi Tiểu Bảo nói một câu lập tức đội cho Vương Viễn một cái mũ cao, thổi phồng đến mức Vương Viễn cảm thấy hơi lâng lâng.

Xem ra các bang phái lớn ở kinh thành cũng thèm thuồng Thần Võ đại pháo này, cái đồ chơi này nếu khiêng về trụ sở bang phái, đây chính là đại sát khí vô địch.

...

Vương Viễn tiếp nhận nhiệm vụ, Vi Tiểu Bảo cũng không cần tiếp tục hạ trại, quân đội rời doanh, thuận đường tiến về Thiên Tân Đại Cô Khẩu, đi vào Đại Cô Khẩu cũng là lúc ban đêm, đám người Vương Viễn đi theo Vi Tiểu Bảo gặp được Thi Lang tiếp ứng cho đám người.

Sau khi điểm binh mã, đại quân trùng trùng điệp điệp thẳng đến Liêu Đông!

Đám người Vương Viễn cũng rời mạng nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau lên mạng, quả nhiên như Vi Tiểu Bảo nói, mấy chục chiếc chiến thuyền trong vòng một đêm đã đến Liêu Đông.

Sau khi ba người Vương Viễn lên mạng lần nữa, Vi Tiểu Bảo móc ra từ trong tay áo thánh chỉ của tiểu Hoàng Đế Khang Hi tuyên đọc.

Biểu thị lần này ngoại trừ đi tế thiên ra, còn muốn đi tiêu diệt hải tặc ở đảo Thần Long, lấy một thành để làm phần thưởng cho cao thấp từ trên xuống dưới, trong giây lát chúng quan binh nhảy cẫng hoan hô.

Tuyên bố thánh chỉ xong, Vi Tiểu Bảo cùng với Thi Lang đi vào trong khoang thuyền thương nghị sách lược tiến công.

Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh ngồi ở mũi thuyền hóng gió.

Phương Đông Chưa Tỏ không biết từ nơi nào làm ra một cái cần câu, ngồi bên trên mạn thuyền câu cá.

Độc Cô Tiểu Linh nhìn biển cả mênh mông vô bờ, nhịn không được cảm khái nói: "Hóng gió ngắm biển cũng rất tốt!"

Nói đến đây, Độc Cô Tiểu Linh còn lấy ra một cái kính viễn vọng, nhìn bốn phía xung quanh.

Quanh năm suốt tháng ở bên trong phòng tối rèn luyện kỹ năng, Độc Cô Tiểu Linh đã rất lâu chưa được nhìn thấy thế giới bên ngoài, nhất là biển cả, đặc biệt khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.

"Chỉ sợ đụng vào núi băng! Nơi này chính là biển cả, biết bơi cũng phải chết đuối... Ta nhớ cách đây vài năm có làm lại một bộ phim nước ngoài... Chính là va phải núi băng..." Trình độ nói chuyện phiếm của Vương Viễn là max điểm.

". . ."

Độc Cô Tiểu Linh xạm mặt lại, chỉ muốn đấm cho Vương Viễn một quyền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận