Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 345: Tất cả số liệu đều bình thường

Mỗi một trò chơi hoàn chỉnh đều có chiến lược vận hành riêng.

Việc thay đổi phiên bản trò chơi là phần quan trọng nhất. Bình thường thì trong giai đoạn Open Beta của trò chơi, sẽ được chuẩn bị một bản mở rộng. Sau khi vận hành phiên bản này khoảng nửa năm đến một năm, khi sức mạnh của người chơi đã bão hòa, bản mở rộng sẽ được tung ra để hấp dẫn người chơi, từ đó đảm bảo số lượng người chơi.

Ai mà ngờ được, trò chơi chỉ mới mở sever gần một tháng mà đã cập nhật bản mở rộng, chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc vận hành trò chơi.

“Chủ nhiệm Trương... Chúng tôi cũng không còn cách nào khác.”

Đối mặt với sự tức giận của chủ nhiệm Trương, nhân viên phòng kế hoạch cũng buồn bực không thôi, nói với vẻ mặt đau khổ: “Ai mà biết được người chơi lại hung tàn đến vậy, còn chưa tới cấp 40 mà đã hoàn thành các điều kiện để cập nhập bản mở rộng.”

Trong tình huống bình thường, mỗi bản cập nhật của trò chơi đều phải dựa vào thực lực của người chơi, để người chơi hoàn thành một nhiệm vụ nào đó để chứng minh thực lực của họ đã đạt yêu cầu, sau đó mới có thể cập nhập phiên bản, ba NPC Hạnh Tử Lâm của Cái Bang chính là điểm mấu chốt cho lần cập nhật này.

Nếu từng bước từng bước một hoàn thành cốt truyện của hệ thống thì chẳng sao, hệ thống sẽ một lần rồi lại một lần reset nhiệm vụ cho người chơi làm.

Nhưng lần này ba người Bạch Thế Kính bị giết khi không ở trong trạng thái nhiệm vụ, điều này trực tiếp khiến cho cốt truyện của Hạnh Tử Lâm bị gián đoạn... Cốt truyện bị gián đoạn, đương nhiên sẽ cập nhật bản mở rộng, tất cả đều nằm ngoài tầm kiểm soát ban đầu.

“Còn chưa tới cấp 40?”

Chủ nhiệm Trương nói với vẻ nghi ngờ: “Từ Trung Tiều và Bạch Thế Kính không phải là BOSS cấp 80 sao? Sao lại bị một người chơi chưa tới cấp 40 giết chết? Tổ giám sát làm ăn kiểu gì vậy? Có người hack mà cũng không kiểm tra ra là sao?”

Trong lúc nói, chủ nhiệm Trương tức giận rời khỏi phòng kế hoạch, đến chỗ tổ giám sát.

Khi ông đến chỗ tổ giám sát, thấy trên màn hình chính lớn nhất đang phát đi phát lại tràng cảnh ở Hạnh Tử Lâm.

Chỉ thấy trên màn hình có một vị hòa thượng cường tráng vạm vỡ dùng một chưởng đánh chết Mã phu nhân, sau đó lại dùng một chưởng đánh chết Bạch Thế Kính…

“Dừng lại!”

Thấy người chơi trong màn hình dùng một chưởng đánh chết Bạch Thế Kính, chủ nhiệm Trương không khỏi tức đến mức không thở nổi: “Bug lớn như vậy mà mấy người cũng không nhìn thấy sao? Người chơi này mới cấp bao nhiêu? Vậy mà có thể đánh chết Bạch Thế Kính?”

“Không... Không có lỗi gì cả.”

Lúc này một người trẻ tuổi bên dưới màn hình nói: “Số liệu giám sát hoàn toàn bình thường.”

“Không thể nào!” Chủ nhiệm Trương tức giận nói: “Một người chơi chưa tới cấp 40 có thể đánh chết BOSS cấp 80 là chuyện bình thường sao? Lập tức kiểm tra lại số liệu cho tôi!”

“À...”

Người trẻ tuổi kia tra lại số liệu, liên tục so sánh đi so sánh lại, sau đó chắc nịch nói: “Tất cả số liệu đều bình thường, người chơi này dùng công pháp “Nhất Phách Lưỡng Tán”, số liệu không hề bị hack.”

“Nhất Phách Lưỡng Tán?”

Chủ nhiệm Trương nghe vậy không khỏi sững sờ: “Sao lại có được bộ công pháp này?”

“Nhiệm vụ Thanh Minh.”

“Nhiệm vụ Thanh Minh?” Chủ nhiệm Trương nhíu mày.

Nhất Phách Lưỡng Tán không giống các loại công pháp cao cấp khác, một chiêu này có uy lực quá lớn, thậm chí còn mạnh hơn cả tuyệt học, vì lẽ đó trong giả thiết, bộ công pháp này là một bộ võ học đặc biệt, không chỉ chỉ có một chiêu không hề biến hóa, hơn nữa tính cơ động cũng không mạnh.

Trong trò chơi võ hiệp, tính cơ động là quan trọng nhất. Trong trò chơi bất kể là người chơi hay NPC thì đều có thân pháp cao siêu, cho dù sát thương của người chơi có cao đến đâu, không đánh trúng kẻ địch thì cũng bằng thừa, bởi vậy tính cơ động và tính biến hóa là hai thứ quan trọng nhất của một bộ võ học. Trong tình huống bình thường, chưởng pháp có tính cơ động thấp, tỉ lệ đánh trúng mục tiêu cũng sẽ không quá cao.

Vì vậy tuy rằng Nhất Phách Lưỡng Tán có uy lực vô song, nhưng nó lại rất khó kiểm soát, nếu không phải là người chơi có trình độ thao tác cực kỳ cao, căn bản là khó có thể đánh trúng đối thủ.

Huống chi nhiệm vụ Thanh Minh là của ngày hôm qua, nói cách khác, cấp bậc của Nhất Phách Lưỡng Tán của tên hòa thượng này vẻn vẹn chỉ là Sơ Khuy Môn Kính, lúc sử dụng cũng không quá quen tay, có thể đánh trúng người khác cũng là một chuyện lạ.

Nhưng mà lúc nãy trên màn hình, Vương Viễn đánh ra một chưởng vô cùng vững vàng, chính xác không có một chút sai sót, chắc chắn người mới học không thể làm được như vậy, e rằng một chưởng này cũng không phải là thủ pháp võ học ở trong trò chơi, mà là thao tác của chính bản thân người chơi.

“Cậu tua lại một lần nữa đi!”

Nghĩ tới đây, chủ nhiệm Trương thản nhiên nói với người trẻ tuổi kia.

“Vâng vâng...” Người trẻ tuổi đáp một tiếng, vội vã tua lại, cũng vô cùng tri kỉ làm chậm tốc độ chiếu.

Sau khi màn hình chiếu xong cảnh Bạch Thế Kính bị đánh chết, chủ nhiệm Trương dần dần lộ ra vẻ mặt khác thường.

Tuy rằng chủ nhiệm Trương cũng không phải là cao thủ trong trò chơi, nhưng ông cũng là người khai phá trò chơi lâu năm, ánh mắt không hề thua kém mấy vị cao thủ chuyên nghiệp, tất nhiên nhìn ra được hàm lượng kỹ thuật trong một chưởng này của Vương Viễn.

Đầu tiên là áp sát người, khiến Bạch Thế Kính mất khoảng cách tấn công.

Nâng tay tấn công cằm của Bạch Thế Kính là vì muốn đòn đánh ngửa ra sau của gã vào trạng thái hồi chiêu. Trong thời gian hồi chiêu, vừa vặn có thể tụ khí cho “Nhất Phách Lưỡng Tán”, chờ thời gian hồi chiêu của Bạch Thế Kính kết thúc, chưởng lực đã ập đến, tất cả đều nước chảy mây trôi không có chút sai sót. Mặc dù Bạch Thế Kính không bị người khác tấn công phía sau lưng, một chưởng này cũng đánh rất vững vàng, khác nhau chính là có vận công đỡ đòn hay không thôi.

Có điều đặc điểm lớn nhất của bộ liên chiêu tấn công này không phải là thao tác và dự đoán chính xác mà là dựa vào sự can đảm và tự tin của người chơi.

Mọi người đều biết, gặp phải đối thủ mạnh hơn bản thân rất nhiều, kéo dài khoảng cách chơi kiểu thả diều mới là thao tác chuẩn xác nhất, xông lên đánh giáp lá cà thì chẳng khác nào là đi tìm đường chết cả.

Vậy mà Vương Viễn đối mặt với Giang Hồ Hào Khách cấp 80, không lùi mà tiến, sử dụng bộ công pháp phải tiếp cận này, có thể thấy được sự can đảm hơn người và sự tự tin đối với thân thủ của bản thân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận