Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 96: Đại ác nhân

Tuy tốc độ của Bôi Mạc Đình không bằng Vân Trung Hạc, nhưng thân pháp lại vô cùng quỷ dị.

Đúng lúc Vân Trung Hạc sắp túm lấy Bôi Mạc Đình, y lắc mông một cái, cực kỳ lả lơi tránh được đòn tấn công của Vân Trung Hạc, cùng lúc này Bôi Mạc Đình tiến mạnh về phía trước một bước, trường kiếm đâm thẳng vào yết hầu Vân Trung Hạc.

“Hi hi! Tiểu nương tử này vừa lẳng lơ vừa tàn nhẫn, ta thích!”

Vân Trung Hạc cười nham nhở một tiếng rồi tung người nhảy lùi về phía sau, dễ sang né được trường kiếm của Bôi Mạc Đình.

Bị Vân Trung Hạc trêu ghẹo, Bôi Mạc Đình giận dữ đỏ mặt tía tai, lập tức cổ tay xoay xuống dưới, lại một lần nữa tiến lên trước một bước, trường kiếm luồn vào háng của Vân Trung Hạc.

“He he!”

Ai ngờ gã Vân Trung Hạc đó thật sự như biết bay, thân hình còn chưa chạm đất lại nhảy vọt lên một cái, một chân dẫm kiếm của Bôi Mạc Đình xuống đất, sau đó mặt nở một nụ cười dâm đãng nói với giọng điệu khiêu khích: “Ai da da, ngươi vén chỗ đó, sốt ruột đến vậy sao? Tướng công…”

“Bốp!”

Vân Trung Hạc còn chưa nói xong, Vương Viễn không biết từ lúc nào đã kéo Thủy Ma Thiền Trượng đến sau lưng Vân Trung Hạc, vận nội lực xuất chiêu “Lễ Kính Linh Sơn đập mạnh vào gáy Vân Trung Hạc.

Tuy Vương Viễn tu luyện nội công cơ bản, nhưng không chống nổi cảnh giới cao, tuy nhiên độ hùng hậu của nội lực lại nhỉnh hơn so với Đinh Lão Tiên.

“Đại Vi Đà Chử” lại là môn võ công cực kỳ mạnh mẽ bá đạo, kết hợp với vũ khí hạng nặng là Thủy Ma Thiền Trượng này, một gậy đập thẳng vào gáy, uy lực quả thật khủng khiếp vô cùng.

- 2000

Một sát thương cực lớn nổi lên, thanh máu trên đầu Vân Trung Hạc giảm mạnh xuống một phần mười, Vân Trung Hạc bất ngờ không kịp đề phòng, liền bị Vương Viễn ở phía sau đập một gậy gục xuống đất.

“Nhân lúc hắn còn yếu, lấy mạng hắn!”

Vân Trung Hạc ngã xuống, hai tay Vương Viễn nắm chặt Thủy Ma Thiền Trượng nhấc lên cao, tung người nhảy từ trên xuống đập thêm một gậy nữa vào gáy Vân Trung Hạc.

“Kim Cương Khấu Thủ!”

Gã Vân Trung Hạc đó không hổ là một trong Tứ Đại Ác Nhân, thực lực rất khá.

Không đợi Thiền trượng của Vương Viễn đập xuống, Vân Trung Hạc đột nhiên xoay người, móng vuốt sắt trong tay giơ lên bắt chéo đỡ ngay trước người.

“Choang!”

Một tiếng động lớn vang lên, Thiền trượng của Vương Viễn đập mạnh lên móng vuốt sắt của Vân Trung Hạc.

Nằm dưới đất đỡ đòn vốn đã không dễ dùng sức, hơn nữa đối thủ của Vân Trung Hạc là tên quái thai Vương Viễn này.

Kim Cương Bất Hoại thần công hộ thể, sức mạnh của Vương Viễn lớn vô cùng, mà Kim Cương Khấu Thủ này lại là chiêu phá phòng giáng từ trên xuống dưới nên đương nhiên không dễ dàng bị đỡ được.

“Keng keng!”

Vân Trung Hạc đột nhiên cảm thấy một sức mạnh cực lớn như dời non lấp bể ập đến, móng vuốt sắt trong tay không nắm chắc được, bị thiền trượng của Vương Viễn đánh cho rơi xuống.

“Bịch!”

Thiền trượng của Vương Viễn vẫn còn sức mạnh vô tận, đập vào ngực của Vân Trung Hạc.

“Phụt…”

Thân pháp của Vân Trung Hạc tuy cao, nhưng căn cốt quả thực chẳng ra sao, bị thiền trượng của Vương Viễn đập mạnh một cái máu tươi đã phụt ra.

- 2200

Thanh máu trên đầu Vân Trung Hạc lại giảm mạnh thêm một phần mười.

Những người chơi đứng bên cạnh đều nhìn ngơ ngẩn.

Mẹ kiếp, gã Vân Trung Hạc này tuy là thân pháp nhanh, nhưng tốt xấu gì cũng là Boss lớn cấp bốn mươi, nhưng tên đại hòa thượng này đập hai côn đã đánh rớt một phần năm lượng máu của Boss, lực tấn công này cũng quá hung tàn đi mất.

Ban đầu có vài tên trong đám đông cũng có ý nghĩ cướp Boss, nhưng lúc này nhìn thấy Vương Viễn mạnh như vậy cũng lần lượt đè nén cảm xúc của mình lại.

Đùa gì chứ, lượng máu của người chơi giai đoạn này cũng chỉ trên dưới một hai ngàn, còn không đủ một gậy của tên hòa thượng này được chứ.

Bôi Mạc Đình thấy thế mặt mũi ngơ ngác, ngạc nhiên nhìn Vương Viễn nói: “Ngươi lại học công phu tà môn nào đó?”

Là một trong số ít bạn bè của Vương Viễn, Bôi Mạc Đình khá hiểu thực lực của Vương Viễn, tuy Bôi Mạc Đình cũng biết sức mạnh của Vương Viễn lớn mạnh vô cùng, lực tấn công rất cao, nhưng so với sức tấn công của hắn cũng sàn sàn như nhau mà thôi, hiện giờ Vương Viễn lại có thể một côn đánh rớt hai ngàn máu, chắc chắn là lại học được công pháp lợi hại nào đó.

“Tà môn?” Vương Viễn cười mỉm nói: “Chúng ta là người trong Phật môn, đương nhiên phải học những thứ thần thông hàng yêu phục ma!”

Ngoài miệng vẫn nói chuyện, tay Vương Viễn cũng không rảnh rỗi, vung thiền trượng lên, nhắm thẳng vào chân Vân Trung Hạc mà đập xuống.

Mấy hiệp giao thủ, Vương Viễn cũng đã nhìn ra được đặc điểm võ học của Vân Trung Hạc.

Cái tên gầy như cây sậy này chính là cao thủ về ám khí, thân pháp cực cao, thế nhưng công phu thì lại cũng không tính là quá mạnh. Chỉ cần đánh gãy chân chó của Vân Trung Hạc, về cơ bản thì coi như gã đã bị phế mất một nửa.

Đương nhiên, đánh gãy hai chân mục tiêu cũng là thao tác thông thường nhất của Vương Viễn, không loại trừ việc thân pháp của hòa thượng này thấp, cho nên có khả năng sẽ báo thù xã hội.

Nhưng ai lại ngờ thân pháp của Vân Trung Hạc cao, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của Vương Viễn.

Không đợi thiền trượng của Vương Viễn hạ xuống, hai tay Vân Trung Hạc chống xuống đất, cả người nhẹ nhàng nghiêng về phía sau, đúng lúc tránh thoát được đòn tấn công của Vương Viễn.

Lúc này, Bôi Mạc Đình phía sau Vân Trung Hạc thấy thế, không nhiều lời nhấc kiếm đâm qua.

Vân Trung Hạc ung dung điềm tĩnh, xoay người giữa không trung một cái, lách qua trường kiếm của Bôi Mạc Đình.

"Con mẹ nó!"

Khinh công của tên Vân Trung Hạc này, lại một lần nữa làm dậy lên một mảng kinh ngạc cảm thán.

"Hai cái tên vô liêm sỉ các ngươi, chờ đó cho ta!"

Sau khi thoát khỏi hai người Vương Viễn, Vân Trung Hạc gằn giọng nói, tung người lên bay về phía xa.

"Muốn chạy!?"

Vương Viễn nghe vậy, ngay lập tức chạy về phía trước lấy đà, thiền trượng trong tay nhắm thằng vào vị trí trái tim Vân Trung Hạc, tay phải dùng sức vung một cái.

"Đi!"

Theo tiếng hét to của Vương Viễn, thiền trượng như ngọn giáo bị ném ra.

Vân Trung Hạc miễn cưỡng chống đỡ hai phát Đại Vi Đà Chử, sức mạnh đều có phần suy yếu, thân pháp cũng không còn nhanh nhẹn như lúc ban đầu.

Trời sinh Vương Viễn đã có sức mạnh ghê gớm, dồn sức phi một cái, thiền trượng lao đi cực nhanh, trong chớp mắt đã lao tới phía sau Vân Trung Hạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận