Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1133: Hồng Di đại pháo

So sánh với nhau, không cần nói cũng biết cái đó tất nhiên quan trọng hơn.

Dù sao không phải mỗi một người đều theo đuổi tiền tài giống như Cung Hỉ Phát Tài.

Lúc này, một người cầm lệnh bài, một người cầm thi thể, cũng coi như là được cái mình muốn.

Chia của hoàn tất, ba người mỗi người đi một ngả.

Cảnh Xuân Rực Rỡ muốn đi bế quan luyện chế thi thể, Cung Hỉ Phát Tài muốn đi nhìn nơi ở mới của mình, mà Vương Viễn thì trực tiếp trở về thành Yến Kinh ở Trung Nguyên.

"Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra!"

Vương Viễn vừa ra khỏi dịch trạm, đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một loạt âm thanh hung ác đuổi người.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đội Thanh binh hộ vệ từ phía sau đi đến, tên sĩ tốt ở phía trước cầm roi da xua đuổi người dân và người chơi đang đi trên đường.

Các người chơi tất nhiên là sẽ không chấp nhặt với những NPC cấp bậc hộ vệ này, nhao nhao né tránh.

Vương Viễn cũng lui về sau một bước, đứng ở ven đường, Thanh binh đi qua, một thiếu niên cưỡi một con ngựa cao to mang theo đại đội nhân mã, đang dương dương đắc ý đi tới trước mặt Vương Viễn.

"Ồ?"

Nhìn thấy thiếu niên kia, Vương Viễn cảm thấy hơi kinh ngạc, đây không phải là Vi Tiểu Bảo hay sao? Cái tên tiểu thái giám này có mặt mũi lớn như vậy từ lúc nào thế?

Trong khi Vương Viễn đang âm thầm kinh ngạc, lúc này lại có một vật khổng lồ thu hút ánh mắt của Vương Viễn.

Trong đội ngũ hành quân đằng sau, tám con ngựa kéo mấy cái xe chở đồ vật, dùng vải đỏ che phủ, nhìn từ hình dáng có vẻ giống như là một cái họng pháo to dài... Cảm giác vô cùng áp bách.

"Mẹ nó, cái này là thứ gì?" Vương Viễn cau mày, tỏ vẻ không hiểu.

"Đây là Hồng Di đại pháo!"

Khi Vương Viễn đang buồn bực, một giọng nói quen thuộc vang lên ở cách đó không xa.

Theo giọng nói nhìn lại, Phượng Vũ Cửu Thiên đang ở bên đó khoe khoang học thức của mình nói: "Cái đồ chơi này là vũ khí tiên tiến nhất, có uy lực mạnh nhất trong trò chơi! Có thứ này, Kim Cương Bất Hoại Thần Công chó má gì đó cũng chỉ cần một pháo là đủ để quật ngã hắn."

"Kim Cương Bất Hoại Thần Công, không phải là nói ta hay sao?" Vương Viễn nghe vậy nhíu lông mày.

"Đây là muốn làm gì vậy?" Người chơi chung quanh thấy Phượng Vũ Cửu Thiên có kiến thức rộng rãi, vô cùng khâm phục, nhao nhao hỏi.

"Ha ha!"

Phượng Vũ Cửu Thiên đắc ý phe phẩy quạt xếp nói: "Nếu như ta đoán không nhầm, chắc là Khang Hi phái Vi Tiểu Bảo đi Liêu Đông oanh tạc đảo Thần Long."

"Đảo Thần Long? Đấy là nơi nào?"

"Là tổ chức truyền giáo của tà giáo..."

...

"Đảo Thần Long?"

Vương Viễn ở bên cạnh nghe được ba chữ đảo Thần Long, cảm thấy có vẻ như hết sức quen thuộc, trong lúc suy tư một người mập, một người gầy đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Vương Viễn.

Hai Tôn giả mập và gầy!

Lúc trước Vương Viễn ở Ngũ Đài Sơn đã thấy Tôn giả mập và ở hoàng cung nhìn thấy Tôn giả gầy An Đông Qua, chính là người của đảo Thần Long.

Mặc dù hai người này có tướng mạo quái dị, nhưng võ công cũng khá cao cường! Võ công của Tôn giả mập hoàn toàn không kém gì cao tăng hàng chữ Huyền của Thiếu Lâm tự, võ công của Tôn giả gầy còn cao hơn Tôn giả mập một bậc, Vương Viễn tùy tiện gặp phải hai NPC của đảo Thần Long lại đều trâu bò như vậy, có thể thấy được thế lực của cái đảo Thần Long này.

Về phần vì sao Khang Hi muốn dùng pháo oanh kích đảo Thần Long, chuyện này cũng rất dễ hiểu.

Lúc trước , khi Vương Viễn làm loạn ở Từ Ninh cung, chính là tên Tôn giả gầy kia đang ngủ với Thái hậu... Ừm Thái hậu giả, dâm loạn cung đình, giả mạo Thái hậu, đám người đảo Thần Long kia lại truyền bá trên đầu Hoàng đế, đây không phải là tự tìm chết hay sao!

Từ xưa đến nay, dân không đấu với quan, đến cả môn phải lớn như Thiếu Lâm Võ Đang, gặp hoàng đế cũng phải khách khí, đối với môn phái làm chó săn cho quan phủ cũng phải nhún nhường, đảo Thần Long chỉ là một tổ chức truyền bá tà giáo, lại dám phái người giả mạo Thái hậu, chính sự can đảm này khiến cho Vương Viễn than thở, tự cảm thấy không bằng.

Pháo oanh kích, đây không phải là chuyện rất bình thường đâu.

Đương nhiên, sống chết của đảo Thần Long không có liên quan gì đến Vương Viễn, Vương Viễn cảm thấy hứng thú nhất vẫn là uy lực của cái Hồng Di đại pháo này.

Công bằng mà nói, thế giới võ hiệp bình thường đều là vũ khí lạnh vi tôn, vũ khí nóng đơn giản chính là một khối đất đá mà thôi, ngoại trừ dị loại như Độc Cô Tiểu Linh, đây là lần đầu tiên Vương Viễn nhìn thấy loại đồ vật quỷ dị này ở trong tay NPC.

Từ khi Đinh Lão Tiên luyện chế ra thuốc nổ cho đến nay, trong lòng Vương Viễn vẫn cảm thấy kính sợ với vũ khí nóng.

Đồ chơi tốt như vậy, ném trong tay Thanh binh thật sự là uổng phí, để gác ở trước cửa Tuyệt Tình Cốc, không phải quá đẹp hay sao.

Nghĩ tới đây, Vương Viễn lau nước miếng trên khóe miệng, tiện tay mở cột bạn bè ra, gửi cho Độc Cô Tiểu Linh một cái tin nhắn: "Linh, đang làm gì vậy?"

"Chế tạo cơ quan..." Câu trả lời của Độc Cô Tiểu Linh vẫn không thay đổi, thật sự là một cô nương chăm chỉ.

"Hắc hắc!"

Vương Viễn cười hắc hắc nói: "Đến Yến Kinh một chuyến, vừa rồi ta thấy được một thứ tốt, ngươi đến xem một chút xem có thể làm được hay không!"

Cái Hồng Di đại pháo này có hình thể khổng lồ, lại có nhiều quân Thanh hộ vệ như vậy, chắc chắn không dễ gì để trộm được, tuy nhiên không ngăn được sự khéo tay của Tiểu Linh nhà chúng ta.

Tìm một cơ hội để nàng nghiên cứu một chút, phục chế ra một cái chắc không phải là vấn đề khó khăn.

"Cái này thì được!"

Độc Cô Tiểu Linh nghe Vương Viễn nói xong, tinh thần cảm thấy tỉnh táo, bỏ công việc trong tay xuống, chảy thẳng đến dịch trạm.

Vương Viễn thì lặng lẽ đi theo binh mã của Vi Tiểu Bảo.

Mặc dù đầu óc của Phượng Vũ Cửu Thiên có chút vấn đề, tuy nhiên khả năng nắm giữ bối cảnh nguyên tác của gã là vô cùng cường hãn.

Đúng như Phượng Vũ Cửu Thiên đã nói, Vi Tiểu Bảo mang theo quân đội và Hồng Di đại pháo ra khỏi thành Yến Kinh, đi tới bên ngoài đại doanh ở thành bắc, trú đóng ở đấy, nhìn dáng vẻ quả thật là muốn bắc phạt.

Vương Viễn trốn ở trong bụi cỏ bên ngoài trại lính, ngắm nhìn Hồng Di đại pháo đặt ở trong đại doanh, trong lòng rất hiếu kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận