Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1438: Suy tính xem giết ai?

Không những vẫn đảm bảo tu vi người chơi không thay đổi, mà dựa vào giới thiệu nó còn giúp người chơi luân hồi sống lại, hiệu ứng đặc biệt không khác lắm với phản lão hoàn đồng của Bát Hoang Công. Chân công đại đạo như vậy, mức độ quý giá đương nhiên ai cũng rõ.

Sau khi hiểu rõ sự trân quý của công pháp tu luyện của Phi Vân Đạp Tuyết, Vương Viễn cảm thán nói: "Ta đã nói rồi, trời cao không phụ kẻ có tiền! Ngươi tốn nhiều tiền như vậy, hệ thống sao có thể bẫy ngươi chứ!"

"Ha ha ha! Bảo sao, bảo sao! Ta thật khờ, thật khờ mà!"

Phi Vân Đạp Tuyết lúc này đã có dấu hiệu muốn hóa điên.

Vốn hắn ta còn cho rằng, bản thân lãng phí nhiều tài lực và tinh lực như vậy, cuối cùng chỉ cho ra một rác rưởi. Bây giờ lại phát hiện, môn công pháp này thật ra là bảo bối hiếm có... Tâm tình từ trên trời rơi xuống đất, rồi lại từ dưới đất bay thẳng lên trời, tâm trạng lên voi xuống chó như vậy, đổi là ai cũng không tỉnh táo được.

Đệ tử nhà giàu như Phi Vân Đạp Tuyết, chưa từng chịu thất bại gì, tâm lý thừa nhận kém một chút cũng là bình thường.

"Hầy... đau đầu!"

Nhìn bộ dạng Phi Vân Đạp Tuyết như vậy, Vương Viễn xoa xoa huyệt thái dương.

Hàng này quả thực cực kỳ giống nhị ngốc tử của hàng xóm nhà mình.

...

Sau khi Phi Vân Đạp Tuyết rời đi, cả Tuyệt Tình Cốc chỉ còn lại một mình Vương Viễn.

Ngày xưa đình viện náo nhiệt, giờ trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Nói thật, nhìn một đám bạn bè ngày xưa đều đã độ kiếp phi thăng, có cấp độ mới, trong lòng Vương Viễn cũng rất cô đơn.

Người khác đều có pháp môn tu luyện rồi, bản thân vẫn một đống võ học giang hồ, muốn đại thành phi thăng vẫn còn một vài môn công pháp chưa tu luyện hoàn chỉnh.

Không nói tới Kim Cương Bất Hoại Thần Công mà hắn dựa vào để sinh tồn, tiến độ Thái Huyền Kinh cũng chậm chạp không tiến. Hắn tu luyện thời gian dài như vậy, còn không bằng Phi Vân Đạp Tuyết người ta cắn dược.

Về phần Long Tượng Bàn Nhược Công, tổng cộng có mười ba tầng, hiện tại mới được có ba tầng.

Gánh nặng đường xa mà!

Vương Viễn thở dài một tiếng, cảm thán không thôi.

Nhiều ngày như vậy, không chỉ người trong Một Đám Ô Hợp lần lượt phi thăng, mà người chơi tuyến một trong chốn giang hồ cơ bản đều đã hoàn thành độ kiếp, thậm chí ngay cả người chơi tuyến hai cũng đã bắt đầu phi thăng.

Vương Viễn từng làm cao thủ đệ nhất thiên hạ, tồn tại ngạo thị quần hùng, nay tu vi lại trì trệ không tiến, trong lòng quả thực không vui vẻ gì.

Vương Viễn không phải loại người tranh cường háo thắng, xét tu vi, Vương Viễn cũng không thua kém gì người chơi sau khi độ kiếp. Chỉ là hắn cảm thấy bản thân giống như bị thời đại đào thải, cái loại cảm giác này giống như tội phạm bị giam giữ hai mươi năm được thả ra, trở nên lạc loài với thế giới bên ngoài.

"Không biết khi nào thì lão tử mới có thể độ kiếp!"

Vương Viễn thở dài thườn thượt, nhìn bảng công pháp của mình.

Con mẹ nó, Thái Huyền Kinh chó chết này quả thực ác tâm, muốn loại người có ngộ tính cao như hắn học lên thì khác mẹ gì ép người ta ăn phân. Càng đáng giận hơn là nó là một môn tuyệt học giang hồ, không thể giống như tuyệt học môn phái, dùng Tạo Hóa Đan cưỡng ép tăng lên.

Muốn tăng cảnh giới công pháp một cách nhanh chóng chỉ có ba phương pháp.

1. Tìm được thực hiểu Thái Huyền Kinh.

Mẹ nó, đảo Hiệp Khách còn không mở thì đi nơi nào tìm thực hiểu.

2. Chuyên tu khổ luyện.

Đối với người chơi có ngộ tính cao (?) như Vương Viễn, tiền đồ là một màu u tối.

3. Đánh chết BOSS có mang công pháp tuyệt học cảnh giới Nhất Đại Tông Sư.

Cách này... Vương Viễn trầm tư.

BOSS mà tu luyện tuyệt học tới cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, về cơ bản đều là cao thủ tuyệt đỉnh. Mà BOSS cấp độ này, hầu như đều có năng lực sinh tồn rất mạnh, hơn nữa cao thủ cảnh giới này, ai mà không có chút chuyện xưa, chút kỳ ngộ, lúc nào chả ẩn giấu tuyệt kỹ bảo mệnh. Cho nên, muốn chặn giết cao thủ tuyệt đỉnh, độ khó này không phải là không lớn.

Đương nhiên, việc gì cũng phải có so sánh...

So sánh với hai cách trên, thì cách thứ ba dễ dàng hơn rất nhiều.

Tối thiểu thì lấy thực lực bây giờ của Vương Viễn, cũng không phải là không làm được.

Còn về chuyện giết ai, thì Vương Viễn phải suy nghĩ kỹ lưỡng một phen.

Tu vi rất cao như Cưu Ma Trí, chắc chắn không giết được, quân tử không đứng dưới tường vây, đương nhiên phải tìm quả hồng mềm mà bóp.

Cao thủ tuyệt đỉnh chính phái như Hoàng Dược Sư thì phải giữ, giết hạ nhân phẩm, hắn là Hiệp thánh phật môn, chưa bao giờ làm chuyện xấu cả...

Tư vi quá thấp như Trương Vô Kỵ, giết chẳng khác nào không giết.

Có người sẽ hỏi, Trương Vô Kỵ là tà phái à? Ừ! Giáo chủ Ma giáo không phải tà phái chẳng lẽ đại sư huynh Thiếu Lâm tự thì phải à?

Nghĩ tới nghĩ lui, cao thủ tuyệt đỉnh tà phái có thể giết chỉ còn lại Âu Dương Phong và Mộ Dung Bác.

Âu Dương Phong ở tại Tây Vực xa xôi, môn hạ đệ tử đông đúc, còn biết chơi độc... Vương Viễn phải suy xét thật kỹ.

Về phần Mộ Dung Bác, tuy tu vi lão già này đặc biệt cao, nhưng lão không dám công khai thân phận, nên cũng không dám điều động người của Mộ Dung thế gia.

Một mình Vương Viễn khẳng định không thu thập được lão, nhưng bây giờ người trong Một Đám Ô Hợp đều đã phi thăng hết rồi, thực lực tăng mạnh, mọi người tìm một cơ hội làm thịt lão cũng không phải không thể.

Hửm... Nhưng mà hiện giờ Mộ Dung Bác đang trốn ở chỗ nào? Có lẽ nào còn ở trong Mộ Dung thế gia không.

Trong lúc Vương Viễn âm thầm suy nghĩ, trên bầu trời đột nhiên vang lên một thông báo toàn trò chơi.

Giang hồ thông báo: Cái Bang thân là đại bang đệ nhất thiên hạ, cùng với đó là Thiếu Lâm tự, nên bang chủ mới nhận chức của Cái Bang - Trang Tụ Hiền mời quần hùng thiên hạ tới Thiếu Lâm tự dự đại hội võ lâm, một lần nữa định đoạt lại vị trí minh chủ võ lâm.

"??? Cái quỷ gì vậy?"

Nhìn thấy thông báo giang hồ này, Vương Viễn sững người.

Cái Bang, một môn phái bị gọt thành chó, từ khi nào đã trở nên kiêu ngạo như vậy rồi, còn Trang Tụ Hiền là ai? Bang chủ Cái Bang không phải Hồng Thất Công và Hoàng Dung à, lòi ra thêm một nhân vật ly kỳ cổ quái từ khi nào vậy?

Càng kỳ quái hơn là, Trang Tụ Hiền này còn nói lời ngông cuồng, muốn định đoạt lại minh chủ võ lâm một lần nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận