Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 529: Lấy cứng đối cứng

Là người trong cuộc, Điều Tử hiểu tình thế của mình bây giờ, chiêu thức không theo kịp đối phương, nếu chỉ dùng kinh nghiệm chiến đấu thì chắc chắn sẽ thua, tu vi nội công của mình không bằng Đạo Khả Đạo, đánh càng lâu thì mình càng bất lợi, phải mau chóng phân thắng bại.

Nghĩ tới đây, hai tay của Điều Tử kéo một cái, vỏ đao đang nắm trong tay trái cắm vào chuôi đao trên tay phải, trường đao trong tay lập tức biến thành đao hai lưỡi, Điều Từ vung ngang đao, một ngọn lửa hừng hực cuốn về phía Đạo Khả Đạo.

"Không hổ là Điều Tử, quả nhiên rất nhanh nhạy!"

Thấy Điều Tử biến đổi hình thái vũ khí, Vương Viễn thầm thán phục.

Vương Viễn đã từng chiến đấu với Điều Tử, biết Điều Tử có khả năng căn cứ vào phương thức chiến đấu để thay đổi hình dạng của vũ khí. Tuy là mỗi khi thay đổi vũ khí không thể thay đổi hẳn hình dạng, có thêm thuộc tính giống như phái Cổ Mộ, nhưng khi trường đao đổi thành đao hai lưỡi thì lực tấn công cũng được tăng lên rất nhiều.

Điều Tử biết chơi chiêu thức mình không bằng đối phương, gã dứt khoát để đối phương phải làm theo mình, lấy cứng đối cứng.

Đúng như dự đoán, thấy Điều Tử hung hăng chém tới, Đạo Khả Đạo giật mình trong phút chốc. Y tung hoành trên giang hồ lâu như vậy, đây là lần đầu gặp đối thủ mạnh mẽ như Điều Tử, đối mặt với một đao này, y đương nhiên không dám có nửa điểm coi thường.

Binh khí trong tay Điều Tử lúc này là binh khí dài, không thể đâm trúng mạch môn, chỉ có thể cứng rắn đỡ đòn...

"Liều mạng!"

Đạo Khả Đạo cắn răng, đổi vũ khí thành trọng kiếm, vận hết nội lực chém về phía Điều Tử.

"Uỳnh!!"

Lại một tiếng thật lớn vang lên, đao kiếm đụng nhau, ánh lửa văng khắp nơi.

Điều Tử lắc cán đao, bổ xuống, đao men theo thân kiếm bổ về phía hai tay của Đạo Khả Đạo.

Đạo Khả Đạo lui về phía sau, xoay người lại, né tránh đòn tấn công, sau đó vung một kiếm về phía Điều Tử.

"Uỳnh Uỳnh Keng Keng!"

Hai người ngươi tới ta đi, trong nháy mắt đã qua mười mấy chiêu, tiếng binh khí đụng nhau điếc tai nhức óc, mỗi một lần đụng đều có thể khiến người đứng xem ở xa cảm nhận được lực lượng kinh người, các khán giả nhìn tới mức ngây người.

Võ học trong chốn giang hồ chia làm hai phái là thân pháp và lực tay, lực tay không có tính kỹ xảo và hoa lệ như thân pháp, nhưng khi nhìn hai người chơi trường phái lực tay chiến đấu cũng là một chuyện vô cùng mãn nhãn.

Lực lượng và lực lượng va chạm, chiêu thức của hai người đều vô cùng chất phác, không màu mè, nhưng hiệu quả thị giác lại vô cùng mãn nhãn.

Hai người này một người đao pháp mạnh mẽ, một người trọng kiếm không kẽ hở, khí thế hung hãn, uy lực kinh khủng khiến khán giả quan sát say mê.

Một lượng bạc không phí chút nào, đây mới thật sự là cao thủ tỷ thí.

Sự cuốn hút của giải đấu cũng được thể hiện hết ở chỗ này...

"Bọn họ đánh như vậy thì đến bao giờ mới phân thắng bại?"

Nhìn hai người đang chém nhau trên đài, Bôi Mạc Đình có chút khinh thường với loại kỹ thuật này.

Từ trước đến nay, bởi vì vấn đề hàm lượng kỹ thuật, người thiên về thân pháp và người thiên về lực tay đều ngứa mắt nhau.

"Nhanh thôi!" Vương Viễn thản nhiên nói: "Đấu pháp này thuộc loại bộc phát, Điều Tử biết nội lực và chiêu thức của mình không bằng đối phương nên mới ép người ta cứng đối cứng với mình, cho nên nhất định phải đánh thắng ta trong vòng mười chiêu mới được, nếu không Điều Tử sẽ thua."

Nói đến đây, Vương Viễn cũng xót thay cho Điều Tử.

Bàn về kinh nghiệm chiến đấu, Điều Tử có kinh nghiệm hết sức phong phú, nhưng xét cho cùng Lục Phiến Môn không có hệ thống võ học chính quy, loại tình huống này ở trước mặt cao thủ phái Cổ Mộ chỉ có thể dùng cách đánh bạc như thế này để phân thắng bại.

Đúng như lời Vương Viễn nói, trên sàn thi đấu, cuộc chiến giữa Điều Tử và Đạo Khả Đạo đã đi đến hồi kết.

“Tố Nữ Công” của phái Cổ Mộ mặc dù có nội lực hùng hậu những chung quy chỉ là võ học cho phái nữ, tính bền bỉ lớn hơn tính bùng nổ.

Liệt Diễm Đao Pháp của Điều Tử vốn uy mãnh bá đạo, lại thêm thuộc tính nguyên bộ “Tung Dương Chân Khí”, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, uy lực bùng nổ tăng thêm.

Trọng kiếm của Đạo Khả Đạo có uy thế lớn hơn nhưng lúc này lấy ngắn tấn công dài, hiển nhiên càng cạn kiệt sức lực, giờ quần nhau bốn năm hiệp, y chỉ còn sức chống đỡ, bị đao pháp mạnh mẽ của Điều Tử ép lùi về sau liên tục.

Điều Tử phấn chấn tinh thần, càng đánh càng hăng, một mình một thanh đại đao uy thế hừng hực.

"Keng!"

Ngay lúc Điều Tử định chém cho Đạo Khả Đạo lăn xuống đất, đột nhiên có âm thanh kỳ quái truyền đến.

Đại đao của Điều Tử chém trúng trọng kiếm của Đạo Khả Đạo, từ chỗ chuôi trường đao đột nhiên phân thành hai nửa, lưỡi đao đỏ rực mang theo ánh lửa bay lên cao, cắm trên mặt đất cách đó xa xa, mà trong tay hắn chỉ còn trơ trọi mỗi vỏ đao.

"Má nó! Quả này tiêu đời rồi!"

Điều Tử thấy cảnh này, mồ hôi lạnh trên mặt chảy xuống.

Binh khí trong “Đại Võ Tiên” ngoại trừ thuộc tính hiện rõ bên ngoài ra còn có hai thuộc tính ẩn.

Độ sắc bén và độ bền.

Độ sắc bén càng cao, sát thương binh khí gây ra càng lớn, còn có thể tạo thành các loại chấn thương trên cơ thể mục tiêu như gãy tay gãy chân,… Dưới tình huống bình thường, vũ khí nhẹ nhàng và linh hoạt có độ sắc bén và độ bền cao nhất.

Mà độ bền càng cao, binh khí càng không dễ hỏng, loại thuộc tính ẩn này thường xuất hiện trên các vũ khí hạng năng như chùy, côn. Vũ khí hạng nặng không những cho phép ta làm mục tiêu bị chấn thương một cách dễ dàng mà còn có thể làm hỏng vũ khí của đối phương nữa.

Vũ khí trong tay Đạo Khả Đạo mặc dù là kiếm nhưng nó không có phần mũi, nặng nề như một khối sắt, độ bền cao bao nhiêu có thể tưởng được. Nhị Xuân của Độc Cô Tiểu Linh còn bị y nện cho một phát vỡ thành mảnh đó thôi, huống chi là vũ khí bình thường.

Dù Liệt Diễm Đao của Điều Tử không phải vật tầm thường, cũng chả chịu nổi khi chém nhau với một tấm sắt, thân đao mặc dù không hư hại, thế nhưng chỗ nối tiếp giữa vỏ đao bị trọng kiếm của Đạo Khả Đạo đập bể.



Điều Tử cũng tinh thông mấy loại công phu quyền cước như Ngũ Hành Quyền, Ưng Trảo Thủ, thế nhưng đống quyền thuật này đều cần thúc giục nội lực cực mạnh mới có thể phát huy uy lực lớn lao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận