Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1010: Thạch Phá Thiên bùng nổ

"?"

Vương Viễn nghe vậy giật mình, vừa ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên người Cẩu Tạp Chủng bắn ra một đạo nội tức sôi trào mãnh liệt, một đạo chân khí xông phá gông cùm xiềng xích của kinh mạch, trong khoảnh khắc từ đan điền đến đỉnh đầu, càng chảy càng nhanh.

Cùng lúc đó Cẩu Tạp Chủng vẫn luôn sững sờ đứng nguyên tại chỗ quan sát vách đá đột nhiên động, trở tay tung một chưởng "Ngũ Nhạc Đảo Vi Khinh" đánh về phía Vương Viễn.

"Cẩu Tử ca! Ngươi điên rồi à!"

Vương Viễn kinh hãi.

Vốn cho rằng BOSS cửa ải cuối cùng sẽ là hai vị đảo chủ Long Mộc, không ngờ rằng người xuất thủ công kích mình lại là người vô hại như Cẩu Tử ca.

Cẩu Tạp Chủng vốn có nội lực cực kì kinh người, bây giờ bởi vì quan sát văn tự trên vách đá, lĩnh ngộ thần công Thái Huyền Kinh, đả thông kinh mạch, nội lực càng thêm tinh thuần, bành trướng hơn trước.

Một chưởng vỗ tới, dù cách xa mấy mét, Vương Viễn cũng có thể cảm nhận được khí thế dời núi lấp biển kia.

Chỉ nghe Vương Viễn hét lớn một tiếng, vội vàng nhảy sang bên cạnh, khó khăn lắm mới tránh thoát khỏi quỹ tích xuất chưởng của Cẩu Tạp Chủng, một đạo chưởng lực lướt qua sát bả vai Vương Viễn.

"Oanh!"

Chưởng phong va chạm, một chưởng chấn động vách núi khiến đá vụn bay tán loạn.

- 997

Số lượng máu bị mất hiện lên trên đầu Vương Viễn.

"Con mẹ ngươi Cẩu ca!"

Vương Viễn sợ đến mức muốn đái ra quần.

Không ai biết rõ phòng ngự của hắn cao đến mức nào ngoài bản thân hắn.

Có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, thuộc tính công thủ của Vương Viễn tăng lên gấp bội, cộng thêm nội công Dịch Cân Kinh gia trì, lực phòng ngự của Vương Viễn đã đạt đến mức kinh người.

Cho dù là BOSS cấp một trăm, đánh một chưởng lên người Vương Viễn, cũng chỉ là cưỡng chế trừ máu mà thôi.

Cẩu Tạp Chủng này chỉ mới là chưởng phong lướt qua, lại lấy mất của Vương Viễn gần ngàn máu, năng lực sát thương khủng bố như thế, cảm giác không yếu hơn cao thủ đỉnh cấp một chút nào.

Nhưng bây giờ dường như Cẩu Tạp Chủng đã phong bế lục thức, hoàn toàn không nghe thấy tiếng hét lên của Vương Viễn, một chưởng đánh hụt, không đợi Vương Viễn tỉnh táo lại, đã quay ngược tay lại, hai ngón tay áp vào nhau, tạo thành hình kiếm chỉ, tiến về phía trước, xuất ra một chiêu [Thập Bộ Sát Nhất Nhân]

Mặc dù Vương Viễn bất mãn, thân thủ không yếu, những dù sao chỉ là người chơi cấp bảy mươi cấp, thuộc tính chênh lệch quá lớn, muốn tránh né nhưng có lòng lại không đủ lực.

Thế là lúc này hai tay hợp lại, xuất ra [Kim Cương Bái Tháp].

"Keng!"

Một kiếm chỉ của Cẩu Tạp Chủng đâm vào ngực Vương Viễn, kim quang trên thân Vương Viễn ngay lập tức bị một chỉ đâm thành từng mảnh vỡ.

Mà Vương Viễn thì đột nhiên cảm thấy một cỗ sức mạnh không thể ngăn cản truyền đến, trực tiếp đẩy chính mình bay về phía sau.

Giữa không trung, Vương Viễn lăn người ra sau rơi xuống đất, tiếp đất Đạp! Đạp! Đạp! Sau khi bước chân nặng nề lùi lại ba bước, mới đứng vững thân hình.

Lúc này, Cẩu Tạp Chủng cũng đã theo sau, năm ngón tay chụm lại, hóa kiếm làm đao, chính là một chiêu [Ngô Câu Sương Tuyết Minh].

Vương Viễn tay trái vòng hình tròn, tay phải duỗi thẳng, xuất chiêu [Kiến Long Tại Điền], chỉ thấy một đạo khí kình ngưng tụ thành tường khí.

"Ầm!"

Một đao của Cẩu Tạp Chủng rơi xuống, đánh tan khí kình của Vương Viễn, Vương Viễn thuận tay xuất chiêu [Tiềm Long Vật Dụng] đánh trả lại.

Vốn cho rằng Cẩu Tạp Chủng sẽ bị một chưởng đánh lui.

Ai ngờ tay trái của gia hỏa này tiện tay vung lên, đẩy chưởng lực phản kích của Vương Viễn ra, tay phải xuất chiêu [Thùy Năng Thư Các Hạ]!

"Mẹ nó!"

Vương Viễn cảm giác suy sụp!

Cẩu Tạp Chủng này thật chó mà, lúc đánh người khác không thấy gã có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng sao lúc đánh hắn thì lại kinh khủng như thế

Đây là có thành kiến với hòa thượng phải không?

Né tránh? Khẳng định không tránh nổi!

[Kim Cương Bái Tháp] và [Kiến Long Tại Điền ] đều đã xuất ra, vẫn còn đang trong thời gian chờ, muốn phòng ngự cũng không phòng được.

Chưởng lực của Cẩu Tạp Chủng kinh khủng như vậy, nếu bị một chưởng vỗ lên người thì cho dù Vương Viễn có thân thể kim cương bất hoại, sợ rằng cũng bị một chưởng đập thành đĩa sắt.

"Mẹ! Ta liều mạng với ngươi!"

Dưới tình thế cấp bách, Vương Viễn nổi giận, quát lớn một tiếng, hào khí tỏa ra, một đạo hồng quang từ trên người Vương Viễn phát tán ra.

Càn Khôn Đại Na Di! Mở ra!

Tả Hữu Hỗ Bác! Kích hoạt!

Tụ khí! Toàn bộ công suất!

Nhất Phách, Lưỡng Tán!

Đối với tồn tại kinh khủng như Cẩu Tạp Chủng, Vương Viễn tất nhiên không dám giữ lại một chút nào, song chưởng bỗng nhiên đẩy về phía trước, toàn bộ nội lực trong đan điền trong nháy dốc hết ra.

Trong trạng thái Càn Khôn Đại Na Di, lực cánh tay và khả năng phán đoán của Vương Viễn tăng vọt, lại thêm sự gia trì của Tả Hữu Hỗ Bác, chưởng lực tăng thêm 20%, Thái Huyền Kinh, toàn thuộc tính tăng thêm 30%.

Một chưởng không giữ lại chút nào này, ngưng tụ công lực cả đời của Vương Viễn.

"Ầm!"

Một tiếng vang thật lớn, chưởng lực của hai người đụng vào nhau, một đạo chân khí hình thành sóng khí, khuếch tán ra bốn phía, khiến cho các tảng đá trên vách núi đá bị chấn động, rơi rào rào xuống.

Chưởng lực của Thạch Phá Thiên bị một chưởng toàn lực của Vương Viễn, cứng rắn cản lại.

Thạch Phá Thiên lui về sau một bước, Vương Viễn thì đặt mông ngồi trên mặt đất.

Hiện tại, nội lực của Vương Viễn đã hoàn toàn biến mất, dù là Nội Công Cơ Bản có bảy thành nội lực sinh sôi không ngừng, khả năng khôi phục siêu cường, trong thời gian ngắn cũng không phục hồi kịp.

Nếu Thạch Phá Thiên muốn giết Vương Viễn, chỉ là vấn đề động ngón tay mà thôi.

"Xong, Thái Huyền Kinh của ta, Đoạn Trường Thực Cốt Hủ Tâm Thảo của ta..."

Nhìn Cẩu Tạp Chủng hung hăng trước mặt, lần đầu tiên Vương Viễn cảm thấy tuyệt vọng.

Không có cách nào, thực lực hai bên chênh lệch quá xa... Lúc này công pháp của Cẩu Tạp Chủng đã đại thành, tất cả võ học trên người đã dung hợp làm một, nghiễm nhiên đã đi vào cảnh giới tuyệt đỉnh, cho dù Vương Viễn có mạnh hơn cũng chỉ là một người chơi cấp bảy mươi, làm sao là đối thủ của người hung ác như vậy.

"Ha ha ha! Ngưu thiếu hiệp có thể khổ sở chống đỡ dưới tay của Thạch bang chủ lâu như vậy, quả nhiên vũ dũng hơn người!"

"Bội phục!"

Ngay khi Vương Viễn đã làm tốt chuẩn bị bị đánh chết, đột nhiên nghe thấy Long đảo chủ cười ha ha một tiếng, sau đó trước mắt tối sầm lại, hai vị đảo chủ Long Mộc đã đứng ở trước mặt Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận