Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 621: Đánh bạc là hành động trái pháp luật

"Nhảm nhí!" Khán giả khinh bỉ nói: "Đây là trò chơi võ hiệp đó, sao lại có…"

"Đoàng!"

Khán giả còn chưa dứt lời, một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên.

Trên đầu Đường Đầu lòi ra một cái lỗ… thanh máu nháy mắt tụt về không, hóa thành một luồng sáng trắng ngã xuống đấu trường.

"Đậu mòe!!!"

"Đúng là súng kìa! Đồ không biết xấu hổ! Sao ở đây còn có thứ đó hả?"

Hiện trường lập tức sục sôi.

Súng kíp là sản phẩm của thời đại khoa học kỹ thuật, trong trò chơi võ hiệp lại xuất hiện loại vũ khí này đúng là khiến người ta cảm thấy khó tin, võ công có cao cường thế nào cũng không chịu nổi súng ống. Tên lừa trọc kia thật là…

"Hì hì!"

Vương Viễn cười đắc ý, nhét súng vào trong ngực, thản nhiên nói: "Cu à, thời đại thay đổi rồi.

"…"

Đường Đậu dĩ nhiên biết Vương Viễn đang nói chuyện với ai, mặt lập tức đỏ bừng lên.

Má nó chứ, thi đấu luận võ mà lại đem súng ra dùng, đúng là không biết xấu hổ! Đám khốn khiếp Một Đám Ô Hợp này tên sau so với tên trước càng thiếu tố chất hơn.

"Tình huống gì đây?"

Một súng của Vương Viễn vừa dứt, mọi người trong Một Đám Ô Hợp đều trưng ra vẻ mặt ngơ ngác.

"Lão Ngưu tìm được đồ chơi này ở đâu thế? Loại đồ như thế này sao lại rơi vào trong tay hắn được?"

Một Đám Ô Hợp cũng là đám người giỏi hãm hại đồng đội, cùng với lúc kinh ngạc khi thấy Vương Viễn nhiều đồ, thì cũng ko quên cảm khái giao khẩu súng vào trong tay con lừa trọc này chẳng khác nào bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.

Thực lực tên này vốn đã cao, âm hiểm giả dối, bây giờ lại có vũ khí vượt thời đại, về sau ai có thể trị nổi hắn nữa.

"Ta tặng hắn đó!"

Thấy biểu tình này của mọi người, trong lòng Độc Cô Tiểu Linh hết sức sảng khoái!

Lợi hại không? Người có thể làm ra loại cơ quan như BUG thế này, chỉ có Linh tỷ tỷ của các ngươi thôi.

"Thật hay giả?"

Nghe thấy Độc Cô Tiểu Linh nói, ánh mắt đám người Một Đám Ô Hợp lập tức chuyển về phía Độc Cô Tiểu Linh.

"Ha ha!"

Những ánh mắt này khiến Độc Cô Tiểu Linh càng thoải mái, trực tiếp bật cười ra tiếng.

"Thật đó!"

Lúc này, Vương Viễn cũng được truyền tống xuống dưới đài, cười híp mắt nói: "Không ngờ uy lực của món đồ này lại mạnh vậy!"

"Uy lực mạnh hay yếu còn phải nhìn xem người sử dụng là ai!"

Độc Cô Tiểu Linh nói: "Cơ quan giống như vũ khí. Uy lực lớn hay nhỏ đều dựa vào thuộc tính người chơi dùng cơ quan đó. Đường Đậu kia sao có thể chống lại một quyền của ngươi, cho dù không xảy ra chuyện một đòn là chết, thì trong trạng thái không đề phòng cũng không sống được!"

"Thì ra là thế!" Vương Viễn hiểu rõ gật đầu.

"Linh tỷ tỷ, cũng làm cho ta một khẩu đi!"

Lời Vương Viễn còn chưa dứt, tên tiểu quỷ lanh lợi Bôi Mạc Đình đã trực tiếp xông đến, gương mặt chờ mong, chớp mắt bán manh.

"Cái này..." Độc Cô Tiểu Linh có chút khó xử.

Thuật cơ quan chia làm hai loại. Một loại là sách cơ quan, sau khi tu luyện sẽ nhận được đồ phổ về cơ quan có tác dụng vĩnh viễn. Một loại khác là bản vẽ cơ quan, món đồ này là độc nhất, Độc Cô Tiểu Linh mới nhận được có một tấm, còn tặng cho Vương Viễn rồi.

"Không hiểu chuyện gì hết!" Thấy Độc Cô Tiểu Linh khó xử, Mario phê bình Bôi Mạc Đình: "Bình thường kêu năm gọi sáu, không để đội trưởng vào mắt. Bây giờ có việc cần người ta thì gọi tỷ tỷ. Cái tố chất quái quỷ này của ngươi, cho dù là ta cũng không cho ngươi!"

Nói đến đây, Mario quay đầu vui vẻ hớn hở nói với Độc Cô Tiểu Linh: "Đúng không dì Tiểu Linh..."

Độc Cô Tiểu Linh: "..."

"Bà nội Tiểu Linh!" Đinh Lão Tiên không chịu tỏ ra yếu thế, bối phận của Độc Cô Tiểu Linh bay lên theo chiều gió.

"Cút!" Bị gọi càng ngày càng già, Độc Cô Tiểu Linh giận tím mặt.

"Loại đồ này cần bản vẽ đúng không?"

Chứng kiến đám người Một Đám Ô Hợp ồn ào thành một nhóm, Phi Vân Đạp Tuyết phẩy phẩy tay ý bảo mọi người im lặng, sau đó hỏi.

Không hổ là người chơi nhân dân tệ, trong một số chuyện chuyên nghiệp hơn người khác nhiều.

"Không sai!"

Độc Cô Tiểu Linh gật đầu nói: "Ta chỉ có một bản vẽ..."

"Chỉ có một bản vẽ còn tặng cho lão Ngưu?" Nhất Mộng Như Thị ồn ào nói. Dù sao cũng là con gái, điểm chú ý cũng tương đối khác biệt...

"???"

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía hai người, trong mắt toát ra một chút phỏng đoán ác ý.

Tống Dương cũng quay sang hỏi Vương Viễn: "Chuyện gì xảy ra?"

"Đệt! Ta cũng không biết." Đối mặt với nghi ngờ của mọi người, Vương Viễn cuống quít giải thích, rất sợ mọi người hiểu lầm.

"Ặc..."

Độc Cô Tiểu Linh vội vàng giải thích: "Lão Ngưu bán cho ta một viên nội đan với giá thấp, khẩu súng này là ta đền bù lại cho hắn."

"Thật không? Ha ha!" Mario cười đê tiện nói: "Trao đổi định..."

"Soạt!"

Mario còn chưa nói hết câu, Vương Viễn híp mắt một cái, lôi thiền trường từ trong ngực ra. Mẹ nó, tên chó má thiếu đạo đức này quả nhiên nên biến mất, không bẫy chết người tuyệt đối không dừng tay.

"Á..."

Thấy Vương Viễn lôi đồ ra, câu nói tiếp theo của Mario trực tiếp nghẹn ở trong miệng, vội vàng nói sang chuyện khác: "Trận tiếp theo ai lên?"

"Xí!"

Mọi người đứng xem chuyện vui đều trợn mắt coi thường.

Trên đài bình luận, sắc mặt Bách Chiến Vô Địch tối đen, tự lẩm bẩm: "Vậy mà hắn lại có súng... Thật vô liêm sỉ, trận này không tính!"

Nhất Phi Trùng Thiên cười híp mắt nói: "Dù sao ngươi cũng là nhân vật của công chúng! Nguyện cược thì phải chịu, đừng mất mặt nha!"

"Nhưng hắn dùng súng..."

"Có thể tồn tại là được dùng, trong trò chơi có thể tìm ra nó, chứng tỏ là súng có thể tồn tại. Không phục thì ngươi đi nói chuyện phân tích với hệ thống đi!" Nhất Phi Trùng Thiên nở nụ cười.

"Ta..."

Tuy rằng Bách Chiến Vô Địch rất không cam lòng, nhưng Nhất Phi Trùng Thiên nói cũng không sai. Đây là thế giới trong game, nếu như không được hệ thống cho phép, không ai có thể lấy được súng. Nghĩa là hệ thống chấp nhận sự tồn tại của thứ kia, vậy nó xuất hiện ở chỗ này cũng hợp tình hợp lí.

"Haizzz!"

Bách Chiến Vô Địch bất đắc dĩ thở dài một hơi, tiện tay cầm "Cửu Âm Chân Kinh" quyển hạ của mình bỏ lên trên bàn.

Nhất Phi Trùng Thiên hài lòng cất sách và Thiết Bát Quái vào ngực: "Có muốn đánh cược ván tiếp theo nữa không?"

"Đánh bạc là hành động trái pháp luật, cảm ơn!" Bách Chiến Vô Địch lời lẽ đanh thép.

"Con bà nó, đám người kia thật sự rất tà môn! Trong tay lại có súng!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận