Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 688: Hàng lậu Dương Tiêu

Ví dụ như [Tử Ngọ Thấu Cốt Đinh] – một môn võ học ám khí cấp thấp bình thường, giá trị của nó có thể so với võ học loại quyền cước và binh khí cấp cao.

Đạn Chỉ Thần Công là công pháp ám khí cấp cao, lại do cao thủ Hoàng Dược Sư của đảo Đào Hoa sáng tạo ra, giá trị của nó tuyệt đối không thua kém tuyệt học.

Không ngờ tên Dương Tiêu làm người bẩn thỉu này lại cất giấu trong người một công pháp trâu bò như vậy.

May thay Vương Viễn bày kế hạ độc khiến Dương Tiêu bị tiêu chảy đến thoát lực, sau đó mọi người xông lên đánh lén, nếu không để y phô bày ra bản lĩnh thực sự thì chỉ sợ lúc đó bị đánh no đòn trong nhà xí sẽ không phải là y nữa.

“Thứ này ai muốn?”

Vương Viễn lắc lắc bí tịch trong tay, hỏi đám bạn.

“Ngươi không giữ lại dùng à?” Trường Tình Tử kỳ quái hỏi.

“Ta có công pháp ám khí thích hợp rồi, loại rác rưởi này ta không dùng được!” Vương Viễn tỏ vẻ khinh thường, nhưng trong lòng lại lệ rơi đầy mặt: “Nếu ta có thể dùng còn đi hỏi ngươi à?”

“Cuốn này ấy hả… Ta không dùng được.” Trường Tình Tử lắc đầu.

Mặc dù [Đạn Chỉ Thần Công] thuộc loại ám khí, nhưng Trường Tình Tử quen dùng chủy thủ, hơn nữa thứ này do đảo chủ đảo Đào Hoa sáng tạo ra, chú trọng chỉ kình, cũng không hẳn là ám khí, cho nên không thể tẩm độc. Mà không thể tẩm độc vào ám khí đồng nghĩa với việc nó sẽ không có tác dụng quá nhiều khi ở trong tay Trường Tình Tử.

“Ta cũng không dùng được!” Mario nói: “Nếu ta muốn chơi ám khí thì đã gia nhập Đường Môn từ đầu rồi… Ta vẫn thích đánh giáp lá cà hơn!”

Vừa nói, Mario vừa vuốt bộ móng vuốt của mình.

“Thứ này ta muốn có phải hơi lãng phí rồi không?” Đinh Lão Tiên thận trọng hỏi.

“Ngươi nói coi?”

Mọi người liếc xéo Đinh Lão Tiên. Gã này chỉ là tên rác rưởi có sức chiến đấu bằng 5(*), để công pháp cao cấp vào tay gã đúng là phung phí của trời.

(*)Một câu nói của Raditz trong Bảy viên ngọc rồng, châm biếm kẻ có lực chiến cùi, không đáng để vào mắt.

“Hì hì! Coi như ta chưa nói gì vậy!” Đinh Lão Tiên vội vàng tỏ vẻ mình không cần.

“Ta muốn!”

Bôi Mạc Đình nhấc tay lên.

“Ngươi muốn mặt mũi à?”

Vương Viễn đen mặt hỏi. Má nó chứ, tên này vừa mới cầm một bản Thanh Trúc Thủ, giờ lại muốn Đạn Chỉ Thần Công, đúng là vô sỉ đến cực điểm.

“Mặt gì mà mặt? Thứ này bán thế nào?” Bôi Mạc Đình còn chưa kịp phản ứng Vương Viễn đang giễu cợt y.

“Năm trăm lượng vàng! Không kì kèo mặc cả!” Vương Viễn nói: “Ngươi đã cầm một bản rồi, cuốn này nhất định phải mua!”.

“Năm trăm lượng vàng? Sao ngươi không đi ăn cướp đi!” Bôi Mạc Đình giận dữ.

“Bớt nói nhảm phát! Đây là tuyệt học!” Vương Viễn nói: “Thế chốt lại có mua hay không?”

“Không cần!” Bôi Mạc Đình nói chắc như đinh đóng cột.

Tên này chơi kiếm, muốn quyển công pháp ám khí kia chẳng qua tính kiếm chút lời, nhưng dùng năm trăm lượng vàng mua về thì tuyệt đối không thấy lời đâu cả.

“Nếu không ai muốn vậy ta sẽ bán đi, tiền bán được chia đều, ai có ý kiến gì không?” Vương Viễn thấy Bôi Mạc Đình không cần nữa thì tiện tay nhét “Đạn Chỉ Thần Công” vào trong ngực, sau đó hỏi mọi người.

“Ngươi xem đó mà làm!”

Bọn họ rất tín nhiệm cách làm người của Vương Viễn. Tên này gặp ai cũng phải lừa dăm ba lần mới chịu nhưng đối xử với bạn bè lại rất trượng nghĩa.

Sau khi chia chác xong xuôi, Mario chỉ vào Dương Tiêu hỏi: “Bây giờ có thể giết y chưa?”

Công pháp và trang bị chỉ là thứ yếu, đối với mấy người bọn họ mà nói, thứ quý giá nhất chính là mạng chó của Dương Tiêu, dù sao giá trị của Ỷ Thiên Kiếm cao hơn “Đạn Chỉ Thần Công” nhiều.

“Muốn giết cứ giết! Dương mỗ tuyệt đối không chau mày!” Dương Tiêu hiên ngang lẫm liệt nói.

“Gượm đã!” Vương Viễn cười tủm tỉm bảo: “Dương tả sứ à, ngươi muốn chết nhưng không dễ dàng vậy đâu?”

“?”

Dương Tiêu hơi sửng sốt, cả kinh nói: "Hòa thượng nhà ngươi nói chuyện không đáng tin gì cả!”

“Tiểu tăng tất nhiên nói sẽ giữ lời! Nhưng ngươi còn có gì chưa giao cho ta phải không?” Vương Viễn híp mắt hỏi.

“Ta…”

Dương Tiêu ngạc nhiên, oán độc nhìn Vương Viễn.

“Không thể nào! Y còn có gì khác hả?” Đám Mario nghe vậy cũng ngạc nhiên không thôi.

Tên này ngay cả công pháp ám khí cấp cao cũng nôn ra, thế mà vẫn còn tư tàng gì đó sao? Họ Dương đúng là giỏi suy tính.

“Đừng nói là ngươi không có!”

Vương Viễn nhìn chằm chằm Dương Tiêu bảo: “Mới nãy độ phán định công kích của ngươi đột nhiên tăng cao, nhất định là còn có môn công pháp nào đó rất mạnh. Dù sao ngươi cũng phải chết, chẳng bằng để tiểu tăng giúp ngươi làm rạng rỡ truyền thống.”

“Có cái rắm nhà ngươi ấy!”

Dương Tiêu giận dữ nói: “Tên yêu tăng nhà ngươi, dám ngấp nghé thần công trấn giáo của thần giáo ta hả?”

“Bố tổ sư nó, có thật này!”

Đám Mario nghe thấy Dương Tiêu tức giận quát vậy thì kích động cả lên.

Thần công trấn giáo! Má nó, nghe là thấy không đơn giản rồi! Tên cẩu tặc Dương Tiêu có thứ tốt thế này mà không lấy ra.

“Vậy đừng trách tiểu tăng vô lễ!” Vương Viễn cười nói: “Lão Ma, ngươi nói nếu cột y lên Thánh Hỏa Đàn của Ma giáo có phải rất kích thích hay không?”

“Thánh Hỏa Đàn? Cho Ma giáo đệ tử chiêm ngưỡng à?” Mario hưng phấn nói: “Thú vị đấy! Đường đường là Quang Minh sứ lại bị người ta lột quần nắm kê kê, sau đó treo trên Thánh Hỏa Đàn truy điệu liệt tổ liệt tông Ma giáo! Vẫn là lão Ngưu có ý tưởng hay!”

“Nào có nào có!”

Vương Viễn khiêm tốn bảo.

“Ngươi… Các ngươi không phải là người!”

Mặt mũi là thứ quan trọng nhất đối với Dương Tiêu, hai tên yêu tăng và yêu đạo kia kẻ xướng người họa, ba hoa một hồi, dọa y hốt hoảng quá chừng, chỉ vào hai người kia lắp ba lắp bắp…

“Đáng tiếc quá đi! Dương tả sứ đẹp trai như vậy, khẳng định là đại sứ hình ảnh của Ma giáo!” Vương Viễn lại nói tiếp: “Chuyện này nếu đồn ra ngoài, Ma giáo các ngươi đời này cũng đừng hòng trở mình!”

“Được rồi, ngươi đừng nói nữa!”

Hình tượng của bản thân là vấn đề nhỏ, hình tượng của Ma giáo mới là cọng rơm cuối cùng chèn ép Dương Tiêu, y rốt cuộc sụp đổ, thỏa hiệp nói: “Dương mỗ phục rồi! Bí tịch này ngươi cầm đi! Có cầm các ngươi cũng chẳng học được!”

Dứt lời, Dương Tiêu móc từ trong ngực ra mấy xấp giấy màu đen rồi đưa cho Vương Viễn.

[Càn Khôn Đại Na Di]

Loại hình: Chiêu thức

Phẩm chất: Cao cấp

Giới thiệu: Thần công trấn giáo của Ma giáo

Điều kiện học tập: Lực tay 72, căn cốt 82, điểm nội lực lớn hơn 8000.

Bối cảnh công pháp: Võ học trấn phái của Ma giáo Tây Vực, tập luyện công pháp này hằng ngày có thể kích phát tiềm năng tối đa, cần tu vi nội công cực kỳ cao thâm mới có thể thuận lợi học tập! Người có nội công nông cạn không cách nào lĩnh ngộ được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận