Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 601: Một đòn giết địch

Tuy hiện tại có rất nhiều công pháp có thể dùng kiếm khí để tấn công mục tiêu, nhưng những thứ đó cũng giống như Phách Không Chưởng Pháp, là một loại kỹ xảo thúc giục nội lực ra khỏi cơ thể để đối địch, không được tính là tu vi.

Mà giống như Bôi Mạc Đình, không ở dưới trạng thái tấn công nhưng lại có thể phóng kiếm khí ra ngoài, mới được xem là phóng chân khí ra ngoài chân chính.

Ở giai đoạn hiện tại, cấp bậc phổ biến của người chơi là từ cấp năm mươi trở xuống, cảnh giới võ công sẽ không quá cao vì sự hạn chế cấp bậc. Ở giai đoạn này, có thể giải phóng kiếm khí ra ngoài, quả thực là chuyện khó mà tin được.

“Cô gái này thật lợi hại!”

Cóc Xanh cũng hơi sửng sốt một chút khi nhìn thấy kiếm khí của Bôi Mạc Đình. Gã lập tức tháo hồ lô phía sau xuống, đột nhiên uống một ngụm, mở trạng thái say rượu ra, rồi đặt ngang gậy trúc trong tay trước ngực.

“Chịu chết đi!”

Bôi Mạc Đình hét lớn một tiếng, cơ thể thoáng qua như một đám mây đỏ, trong nháy mắt đã bay đến trước người Cóc Xanh.

“Thân pháp nhanh thật!”

Bách Chiến Vô Địch thấy thế thì lớn tiếng cảm thán.

Mà Cóc Xanh thì lại như bị sét đánh khi nghe thấy một tiếng hô của Bôi Mạc Đình, cả người ngây ra đó.

“Là... là đàn ông sao?”

Gã không dám tin vào tai mình, lầm bầm một mình, hoàn toàn không có lòng dạ nào để vận công ngăn cản.

Bôi Mạc Đình là người không có cục thịt thừa trên người, người chơi bớt đi gánh nặng nên thân pháp chỉ còn một chữ nhanh. Người bình thường tập trung tinh thần để né tránh kiếm pháp của y, còn chưa chắc đã có thể tránh được, huống chi là Cóc Xanh đang không tập trung.

“Phập!” một tiếng, trường kiếm của Bôi Mạc Đình lập tức xuyên qua cổ họng của Cóc Xanh.

Y bay ra phía sau gã, rồi rút trường kiếm của mình ra.

“Phụt!”

Một màn sương máu bay ra, Cóc Xanh bỏ mình ngay tại chỗ.

Giết chết trong vòng một giây!!!

"Cái đệt!"

Thấy Cóc Xanh bị một kiếm xuyên họng, khán giả trên sân đều trợn mắt há mồm.

Cóc Xanh là người chơi Cái Bang, lại buff Túy Tửu, thuộc tính tấn công, phòng thủ được nâng cao trên diện rộng, thế nhưng lại bị người ta một kiếm giết chết trong nháy mắt, sức mạnh của đòn tấn công này thật kinh khủng.

Bách Chiến Vô Địch với tư cách là bình luận viên, tầm nhìn rất là độc đáo, phân tích: "Đáng tiếc, không hiểu vì sao Cóc Xanh tự nhiên phân tâm, không thì lần này cũng không đến mức bị giết trong nháy mắt!"

"Ừ..."

Nhất Phi Trùng Thiên chỉ nhấc mí mắt lên, mặt không cảm xúc, giống như không hề thấy hứng thú chút nào.

Đúng như vậy, hiện tại mọi người đều là người chơi cấp 40 trở lên, nội công thấp nhất cũng là công pháp trung cấp. Trừ bỏ lực phòng ngự của bản thân không nói tới, riêng máu của Cóc Xanh cũng phải khoảng tám nghìn máu, nếu như vận công đỡ đòn, dù bị một kiếm xuyên họng cũng có thể chống đỡ được mấy hiệp.

Nhưng lúc đó Cóc Xanh lại không vận công đỡ đòn, kiếm pháp tuyệt học + thần binh cao cấp của Bôi Mạc Đình, một kiếm đâm trúng chỗ hiểm, gây ra một kích tất sát.

"Ha ha! Ta biết mà!"

Bên phía Một Đám Ô Hợp, Vương Viễn híp mắt nhìn đám người Thải Hồng Đường đối diện, lộ ra một nụ cười.

Người bình thường nếu không bị ngu, trong hình huống này sẽ không chủ động như vậy.

Tất cả mọi người Thải Hồng Đường tranh nhau lên trước, đương nhiên không phải vì bọn họ không coi ai ra gì, mà mục tiêu của bọn họ không phải là thắng bại,

Đội ngũ Một Đám Ô Hợp hình thù quái dị, có thể thu hút người khác cũng chỉ có mấy người chơi nữ. Vì vậy nên Vương Viễn trực tiếp phái Bôi Mạc Đình đánh đầu.

Cóc Xanh chính là một bi kịch, sắc tâm vừa mới trỗi dậy liền phát hiền người đứng đối diện là một thằng đàn ông mặc đồ nữ. Cảm giác kia giống như là tụt quần ra mới phát hiện của đối phương còn lớn hơn của mình... Lúc gã kịp phản ứng lại thì đã bị loại khỏi trận đấu.

Bên ngoài sân thi đấu Cóc Xanh lệ rơi đầy mặt. Tất cả mọi người Thải Hồng Đường đều mặc niệm: "Lão đại, đừng nói nữa. Tất cả chúng ta đều u mê!"

...

"Ha ha ha!"

Mọi người Một Đám Ô Hợp vây lấy Bôi Mạc Đình khen ngợi: "Không hổ là Bôi Tử, trâu bò! Quả nhiên là trâu bò. Vừa mở miệng đã khiến đối thủ cứng người! Thần công thế này đến ta cũng chịu thua!"

"Răng rắc, răng rắc!"

Bôi Mạc Đình được người nịnh bợ, gương mặt lập tức tối sầm, nắm tay vang lên răng rắc.

Có thể con mẹ nó khen người như thế sao?!

"Ha ha!"

Vương Viễn ở một bên mỉm cười.

Bên trong phòng nghỉ.

Sơn Hà Vô Dạng nhìn Bôi Mạc Đình ở giữa Một Đám Ô Hợp, vùng giữa lông mày nhíu chặt.

"Cao thủ kiếm khí!"

Ngưỡng Trông Núi Cao ở bên cảm thán: "Kiếm khách này tu vi nội công quả thật kinh người! Non Sông, có khả năng người này còn trên cơ ngươi!"

"Không sai biệt lắm..." Tuy Non Sông Gấm Vóc vô cùng tự tin với tu vi nội công của mình, nhưng thấy Bôi Mạc Đình thậm chí đã tu luyện ra kiếm khí, nên cũng khiêm tốn hơn không ít.

"Không đến nỗi!"

Sơn Hà Vô Dạng lại phẩy tay một cái nói: "Ta nghĩ nội công của y còn chưa đạt tới mức kia đâu, chắc là vũ khí đặc biệt!"

"Vũ khí đặc biệt?"

Nghe được lời của Sơn Hà Vô Dạng, đám người nghi hoặc hỏi: "Sao ngươi lại chắc chắn như vậy?"

Sơn Hà Vô Dạng nói: "Bôi Mạc Đình là khí đồ Hoa Sơn! Nội công của y đã bị phế mất một lần, cho dù y có tìm được công pháp mới, môn phái mới, cảnh giới tu luyện sao có thể nhanh hơn chúng ta được? Hơn nữa các ngươi không phát hiện sao? Thanh kiếm trong tay y hoàn toàn không giống với trận đấu trong video trước đó! Trong video trận đấu trước, y không hề tu luyện được kiếm khí!"

"Chuyện này..."

Ánh mắt đám người Non Sông Gấm Vóc rơi vào trên vũ khí của Bôi Mạc Đình. Quả nhiên, hình dáng của vũ khí đã thay đổi. Khi trước là vầng sáng màu lam, bây giờ là vầng sáng màu vàng, rõ ràng là đã tăng lên một bậc.

"Thì ra là vậy!"

Mọi người như trút được gánh nặng.

"Không nên lơ là khinh địch!" Sơn Hà Vô Dạng tiếp tục nói: "Tuy tu vi nội công của tên Bôi Mạc Đình này không mạnh như tưởng tượng. Nhưng kiếm pháp của y cũng rất quỷ dị. Gặp phải y nhất định phải cẩn thận ứng phó."

"Đã hiểu!" Mọi người đồng loạt gật đầu.

Lúc đám người còn đang nghị luận, tuyển thủ của vòng thi đấu thứ hai đã được truyền tống lên sân đấu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận