Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1504: Phượng Vũ Cửu Thiên



“Lão Ngưu, tọa độ của ngươi lại đổi mới rồi!”

Ngay lúc Vương Viễn đang buồn bực, đột nhiên trong kênh đoàn đội truyền đến tin nhắn của Bôi Mạc Đình.

Hắn thoáng sững người, đột nhiên ý thức được trên người mình vẫn giữ ngọc tỷ truyền quốc, tọa độ đổi mới không ngừng.

Sau khi độ kiếp, Vương Viễn bận nghiên cứu nhân vật của mình, không vội vàng đi tham ngộ đại đạo, nay công lực tẫn tán, nếu còn thêm một đống người chơi truy sát nữa hắn chắc chắn trụ không nổi.

“Đù đù! Mình bất cẩn quá!”

Vương Viễn tự biết mình sai, theo bản năng sử dụng thuật dịch dung.

Lúc này hệ thống hiện lên nhắc nhở: Bạn đang trong trạng thái đặc thù, không thể dử dụng thuật dịch dung.

“Cha tiên sư nhà ngươi!”

Vương Viễn phỉ nhổ một tiếng, tiện tay gọi gấu Thái Cực ra, hệ thống lại thông báo: Bạn đang trong trạng thái đặc thù, không thể sử dụng thuật cưỡi ngựa.

“Vãi! Cả gấu cũng không cho cưỡi?”

Vương Viễn muốn sụp đổ.

Hệ thống chó má này muốn đuổi tận giết tuyệt hắn đây mà.

Không thể dịch dung còn không thể cưỡi thú, không khinh công lại mất nội lực, chiêu thức công kích hoàn toàn trống rỗng… Vương Viễn chẳng khác nào một con cá thơm ngon nằm trên thớt, chờ người tới thịt bỏ vô nồi.

May lúc nãy Vương Viễn cưỡng chế độ kiếp, gây nên một trận nhốn nháo lớn ở thành Trường An, một đạo thiên kiếp bổ xuống liên lụy biết bao nhiêu người tụt cảnh giới, nên giờ lòng người trong giang hồ đang hoang mang, kẻ hô hào đuổi giết hắn không còn hăng máu như trước nữa.

Nếu không bằng thời gian hắn suy nghĩ lung tung mới nãy đã đủ để người người bao vây lần nữa rồi.

Thừa dịp những bang phái lớn chưa phản ứng lại, chạy trốn mới là chuyện quan trọng nhất.

Nhưng hiện tại Vương Viễn đã mất đi năng lực chạy trốn.

“Soạt!”

Vương Viễn không biết phải làm sao, dứt khoát mặc kệ, trực tiếp ngồi xuống tại chỗ, lĩnh ngộ công pháp cái đã.

Đồng thời hắn thầm lẩm bẩm: “Hy vọng trong thời gian ta tham ngộ đại đạo không có ai đuổi tới…”

Tham ngộ đại đạo nghe thì cao cả lắm nhưng thật ra trong trò chơi chỉ mất tối đa ba đến năm phút mà thôi, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mọi việc đều trở nên dễ dàng.

Nhưng ngay lúc Vương Viễn định bắt đầu tham ngộ, đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Hắn ở chỗ này! Mọi người mau lại đây!”

Vương Viễn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô nương mặc trang phục màu trắng, thân hình có lồi có lõm đang đứng đối diện cách đây không xa, trợn mắt căm tức, trong mắt còn mang theo chút sợ hãi.

“Mộ Dung Song!!!”

Nhận ra người tới là ai, Vương Viễn thoáng nhướng mày.

Hắn thầm nghĩ chẳng nhẽ quỷ nhỏ kia vẫn ôm tâm tư không đứng đắn với mình? Không chịu để ta làm đàn ông đường hoàng à? A di đà phật, tiểu tăng là người xuất gia… hòa thượng đều là đám quỷ háo sắc cả…

Lúc nào rồi mà Vương Viễn vẫn suy nghĩ bậy bạ được.

“Ha ha! Ngưu Đại Xuân! Tên khốn khiếp nhà ngươi!”

Lại thêm một giọng nói từ hướng khác truyền đến, một nam tử mặc áo đen, thân hình vạm vỡ xuất hiện bên trái Vương Viễn, chỉ tay vào hắn lớn tiếng hét lên: “Ngưu Đại Xuân, mau giao ngọc tỷ và gia phả ra đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi!”

Vương Viễn vừa định quanh co một hồi để tìm hiểu lai lịch của đám người này.

Ngay sau đó một tràng tiếng bước chân dồn dập vang lên, một nhóm nam nữ từ bốn phương tám hướng bao vây lại, nam mặc quần áo đen, nữ mặc quần áo trắng.

Mỗi người đều là trai xinh gái đẹp, tay không cầm trường kiếm thì cầm quạt xếp, ra dáng con em nhà giàu.

Vừa thấy nhóm người này, không cần thăm dò Vương Viễn cũng đoán được lai lịch của bọn họ, tất cả đều là đệ tử Mộ Dung thế gia chứ còn ai vào đây nữa.

Một gương mặt quen thuộc bước ra từ sau lưng Mộ Dung Song, tên kia phe phẩy chiếc quạt xếp, mặt đắc ý vô cùng, lớn tiếng khoe khoang: “Ngưu Đại Xuân! Ta biết ngươi độ kiếp xong công lực sẽ hoàn toàn biến mất nên ta đã kêu gọi tất cả đệ tử Mộ Dung thế gia ở thành Trường An đến! Hề hề, lần này ngươi không chạy thoát nổi đâu!”

Quỷ xảo trá kia chính là Phượng Vũ Cửu Thiên.

“Con mẹ nó!”

Thấy lại là người quen cũ xuất hiện, Vương Viễn thầm buồn rầu.

Tên Phượng Vũ Cửu Thiên chó má này… mặc dù luôn bê đá đập chân mình nhưng vẫn phải công nhận gã khá thông minh, chẳng qua có đầu óc mà không dùng đến nơi đến chốn nên toàn bị người ta cướp mất tiên cơ.

Đổi lại ngày trước Vương Viễn chắc chắn không sợ đám Mộ Dung thế gia với trí khôn tầm thường này, nhưng hiện tại công lực của hắn hoàn toàn biến mất, cũng coi như hổ lạc đồng bằng bị chó khinh.

Nhưng rất nhanh Vương Viễn đã phát hiện ta một chuyện rất thú vị, đó là đệ tử Mộ Dung thế gia tuy nhiều nhưng không có một ai dám xông lên.

Không khó để nhìn ra, đám người này nằm trong nhóm nhân chứng hứng chịu trực tiếp đợt lôi kiếp trước đó, rất sợ lại gần Vương Viễn, sợ hòa thượng này lại nghĩ ra cách mới để hại người.

“Ai u!”

Vương Viễn đảo mắt, đột nhiên nhiệt tình bảo: “Lão Phượng, ngươi quả nhiên là huynh đệ tốt của Ngưu ca, đã đem bọn họ tới đây rồi!”

“Hả? Chuyện này…”

Phượng Vũ Cửu Thiên ngô nghê thấy Vương Viễn xưng huyng gọi đệ với mình thì nhất thời không phản ứng kịp, còn vừa mừng vừa lo vì tên này đột nhiên để ý mình. Gã thầm nghĩ hóa ra Ngưu Đại Xuân cũng coi mình là bạn, mình làm vậy với hắn hình như không được nghĩa khí lắm.

“???!!!”

Nhưng đám đệ tử Mộ Dung thế gia khác nghe xong lại hoảng hốt không thôi, rối rít quay đầu lại căm tức nhìn Phượng Vũ Cửu Thiên.

“Trời ơi!”

Lúc này Phượng Vũ Cửu Thiên rốt cuộc cũng ý thức được sự thâm hiểm và ác độc của Vương Viễn, gã lớn tiếng biện minh: “Đừng nghe mấy lời gây xích mích của hắn! Mọi người cùng nhau xông lên, giết chết hắn đã rồi tính sau!”

“…”

Tất cả mọi người lặng yên không đám lời, nhìn chằm chằm vào Phượng Vũ Cửu Thiên, sau đó không hẹn mà cùng quay sang nhìn Vương Viễn.

Ý tứ rất rõ ràng, ngươi xông lên trước đi!

“Ta…”

Phượng Vũ Cửu Thiên khóc không ra nước mắt.

Chịu thiệt trong tay Vương Viễn nhiều lần như vậy, Phượng Vũ Cửu Thiên so với ai khác đều sợ hắn hơn cả, nghĩ đến việc phải lên trước trong lòng gã đều nguội lạnh.

“Tới đây!” Vương Viễn nhiệt tình nói: “Chúng ta bàn với nhau trước rồi mà, ngươi muốn gia phả, ta cần ngọc tỷ, gia phả ở đây này!”

Vừa nói Vương Viễn vừa lôi gia phả Mộ Dung thế gia ra quơ quơ trước mặt Phượng Vũ Cửu Thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận