Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1505: Chạy thoát

“…”

Đám đệ tử Mộ Dung thế gia thấy gia phả trong tay Vương Viễn thì biến sắc, ánh mắt nhìn về phía Phượng Vũ Cửu Thiên càng sắc bén hơn.

“Mịa! Thằng khốn nạn ăn cây táo rào cây sung kia!”

Trong Mộ Dung thế gia cũng có những người tính tình nóng nảy, một nam tử cao lớn không kém khác tức giận mắng một câu, từ khoảng cách xa nện một chưởng vào lưng Phượng Vũ Cửu Thiên.

Phượng Vũ Cửu Thiên kêu lên đau đớn, bị đập chết tại chỗ.

“Ái chà chà! Lợi hại đấy!”

Vương Viễn thấy kẻ kia vung một chưởng nện chết Phượng Vũ Cử Thiên thì khẽ nhíu mày nói: “Các hạ là?”

“Đại sư huynh của Mộ Dung thế gia, Mộ Dung Vân Hải!” Người kia lớn tiếng nói: “Ngưu Đại Xuân, bạn ngươi đã chết, ngươi đừng có đứng đây lảm nhảm nữa! Nhanh giao gia phả và ngọc tỷ ra!”

“Hừ!”

Vương Viễn nhịn không được cười lạnh một tiếng.

Tên Mộ Dung Vân Hải này giả ngu giỏi lắm, hắn ta dĩ nhiên biết Phượng Vũ Cửu Thiên và Vương Viễn không phải là bạn, giờ đặc biệt nhấn mạnh lại chẳng qua là để bớt đi một đối thủ cạnh tranh mà thôi.

“Nếu ta không giao thì ngươi tính làm thế nào?” Vương Viễn híp mắt cười hỏi.

“Thế thì hôm nay bọn ta sẽ đánh người về cấp 0! Long Tước Hoàn!” Mộ Dung Vân Hải hét lớn một tiếng, vung tay phải lên, một chiếc vòng nhỏ bay lên trên đầu Vương Viễn.

“Cấm!”

Ngay sau đó, giữa không trung sáng lên một chữ vàng to đùng, một luồng sáng váng lóe lên, Vương Viễn bị bao phủ bên trong không nhúc nhích được.

“Mọi người cùng nhau xông lên, giết Ngưu Đại Xuân, đoạt lại gia phả của Mộ Dung thế gia ta!”

Sở dĩ không ai dám xông lên tấn công Vương Viễn vì sợ hắn còn thủ đoạn gì đó cao siêu, nhưng hiện tại hắn đã bị pháp bảo Long Tước Hoàn của Mộ Dung Vân Hải vây chặt, chúng đệ tử Mộ Dung thế gia như được tiếp thêm sức mạnh, nhất thời chưởng lực chỉ lực bay tán loạn, nhắm thẳng vào Vương Viễn mà phóng.

“A di đà phật!”

Vương Viễn tự biết khó tránh khỏi kiếp nạn, chẳng thể làm gì khác hơn là nhắm mắt tụng kinh.

Nhưng ngay khi hắn cho rằng mình sắp bị biển người xúm lại đánh tới chết, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của Mairo.

“Hợp Thái Cực!!!”

“Mình nghe lầm sao?”

Vương Viễn còn tưởng tai mình có vấn đề, thình lình mở mắt ra thì thấy trước mặt quả nhiên là một đạo sĩ mặc áo trắng. Đạo sĩ này giang rộng hai tay, một lồng bảo hộ trắng đen đan xen xuất hiện ngăn chặn toàn bộ công kích của đám Mộ Dung thế gia.

“Quỳ Hoa Thiên Ma Đại Pháp!”

Kế tiếp một bóng áo đỏ nhoáng lên, một chia làm hai, hai chia làm bốn, hóa thành vô số tàn ảnh bao trùm toàn bộ quân địch ở gần.

Đợi đến khi tàn ảnh tan đi, trên người những đệ tử Mộ Dung thế gia đều dính một bùa chú màu đỏ. Lúc này Bôi Mạc Đình đã đứng bên trái Vương Viễn, lớn tiếng nói: “Ông chủ! Trông cậy vào ngươi đó!”

Phi Vân Đạp Tuyết đứng bên phải Vương Viễn vỗ “bốp” hai tay vào nhau, lạnh lùng nhả ra một chữ: “Nổ!”

“Uỳnh!!!”

Một tiếng động thật lớn vang lên, từng con hỏa phượng hoàng từ trên trời lao xuống, ánh lửa ngập trời, quây thành một vòng, ngăn cách vị trí của nhóm Vương Viễn với đám truy binh của Mộ Dung thế gia.

“Là các ngươi… Sao các ngươi lại tới đây?”

Thấy là đám Mario, Vương Viễn vừa mừng vừa sợ.

Mừng vì lúc đầu mình đã nói không cần mọi người tới hỗ trợ, sợ liên lụy cả đám, thế mà vào thời khắc mấu chốt mấy tên này không biết từ đâu chạy ra, đỡ giúp mình một đợt tấn công, trong lòng Vương Viễn cảm động lắm.

Sợ vì truy binh Mộ Dung thế gia khả năng cao rất đông, đám Mario xuất hiện ở đây há chẳng phải là lao đầu vào chỗ chết?

“Chuẩn bị xong rồi! Mọi người đi mau!”

Ngay lúc Vương Viễn không biết phải làm sao, sau lưng hắn lại vang lên tiếng Đinh Lão Tiên.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đinh Lão Tiên đứng sau lưng hắn, mà đằng sau không biết từ lúc nào đã mở một cánh cổng truyền tống.

“Đi!”

Mario với Bôi Mạc Đình không nói hai lời, mỗi người tóm một bên tay Vương Viễn, kéo hắn nhảy vào cổng truyền tống.

Phi Vân Đạp Tuyết và Đinh Lão Tiên theo sát phía sau.

Đợi đến khi lửa từ bùa Chu Tước cháy hết, nhóm Vương Viễn đã biến mất không thấy tăm hơi ngay trước mặt đám truy binh.

“Người đâu? Người đâu rồi?” Thấy Vương Viễn đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều mang vẻ mặt ngơ ngác.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy, hình như có người đột nhiên xuất hiện, rồi lại đột nhiên biến mất, thuận tiện mang theo cả Ngưu Đại Xuân đi mất.

“Mở hack à? Hay là nhân viên quản lý trò chơi? Vừa rồi là ma pháp gì thế? Ai vừa đánh Thái Cực Quyền vậy?”

Một chuỗi liên hoàn phù Chu Tước của Phi Vân Đạp Tuyết quả thực có hơi khoa trương, đừng nói là người chơi bình thường, đến ngay cả Vương Viễn đã thấy quen hành động ném bùa chú như không cần tiền này rồi, nhưng mỗi lần nhìn thấy bộ dáng rải tiền đó của Phi Vân Đạp Tuyết, vẫn cảm thấy tên mở hack này xứng đáng bị khóa tài khoản, quả thực ảnh hưởng đến tính công bằng của trò chơi.

Ngay khi đám đệ tử của Mộ Dung thế gia đang ở khắp nơi tìm tung tích của Vương Viễn, thì hắn đã được mấy người Mario kéo đến một nơi cực kỳ lạ lẫm. Chung quanh còn có đám người Một Đám Ô Hợp, đang khoanh tay với vẻ mặt vui khi thấy người gặp họa.

Xét một cách công bằng, thì trước đây mọi người đã quen thấy Vương Viễn tung hoành vô địch, đi tới đâu cũng chiếm lời, nhưng lúc này đột nhiên thấy hắn cũng sẽ thê thảm như vậy, không biết tại sao, trong lòng mọi người không khỏi thầm thấy sung sướng.

Lúc này, mọi người không hẹn mà cùng nghĩ: “Hay lắm, Ngưu Đại Xuân ngươi cũng có ngày hôm nay... thật đúng là ông trời có mắt!”

“Lão Ngưu, ngươi không sao chứ?”

Đúng lúc này, Độc Cô Tiểu Linh và Tống Dương ồn ào xông lên, một trái một phải vây quanh Vương Viễn, giọng nói có hơi khẩn trương, còn mang theo vài phần quan tâm.

“?”

Nghe thấy giọng nói của nhau, hai cô gái đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đột nhiên trở nên có hơi phức tạp.

“...”

Nhìn thấy một màn này, hiện trường lập tức yên tĩnh hẳn.

Sự hứng thú của mọi người đều chuyển từ trên người Vương Viễn đến người của hai cô gái.

Đây chính là hiện trường tình tay ba trong truyền thuyết sao…

“Con mẹ nó, tức thế!” Bôi Mạc Đình và Mario siết nắm tay vang lên tiếng rôm rốp, cực kỳ không phục.

Ngươi nói xem, trước đây khi hòa thượng này hung mãnh vô địch, hai cô gái này đều thích hắn, mọi người cũng xem như chịu phục, dù sao tôn sùng kẻ mạnh cũng là lối suy nghĩ tìm bạn đời nguyên thủy nhất.

Nhưng bây giờ hòa thượng này đã bị người ta đánh như chó rồi, mà hai cô gái này còn quan tâm như vậy, làm cho bọn họ thực sự không tài nào hiểu nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận