Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 656: Hưng sư vấn tội

Cạnh phái Nga Mi là Côn Luân, cầm đầu là một người trung niên, mặc áo vàng, thần sắc rất phiêu dật, khí tượng xung hòa, y hệt tông chủ đời đầu của danh môn chính phái.

Cạnh đó nữa là phái Không Động, dẫn đầu là một lão đầu, người nhìn trông cũng rất có tinh thần.

Trong đám đệ tử đứng sau lưng NPC những môn phái kia, Vương Viễn chỉ quen mặt có một người chơi, chính là cô gái phái Nga Mi, hắn từng gặp ở Tụ Hiền trang, mà tên gì thì quên mất tiêu rồi.

Khiến Vương Viễn có chút ngoài ý muốn chính là, người đại diện của Thiếu Lâm tự không phải cao tăng đời chữ Huyền, mà là mấy hòa thượng đời chữ Không. Vương Viễn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn lựa chọn đứng một bên, không xen lẫn vào đám hòa thượng Thiếu Lâm đó.

Trương Tam Phong - Trương chân nhân đang ngồi trên đại điện. Ông bạn già này đúng là biết cách chăm sóc bản thân, tuổi già nhưng vẫn tráng kiện, cười ha hả một bộ tiên phong đạo cốt, khí thế sâu thẳm như nước, cao ngất như núi, tất cả là từ phong độ của một đại tông sư mà ra.

Không hổ là cao thủ đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Sau lưng Trương Tam Phong là sáu người còn lại của Thất Hiệp Võ Đang, đứng xếp thành một hàng ngang, sau đó nữa là đệ tử Võ Đang đời hai và người chơi, Mario thì thình lình đứng sau lưng Du Liên Châu.

Song lúc này chúng đệ tử Võ Đang lại tỏ vẻ cực kỳ nghiêm túc, chắc hẳn bọn họ cũng rõ ràng, các đại môn phái kia vì sao không mời mà tới.

Vương Viễn tất nhiên hiểu rõ mục đích tới đây của ngũ đại môn phái hơn các đệ tử Võ Đang nhiều.

Mừng thọ là giả, hỏi tội mới là thật, mục đích của tất cả mọi người chỉ có một, đó chính là bảo đao Đồ Long trong tay Tạ Tốn, với điệu bộ này khó tránh khỏi phải có người phơi thây tại đây.

Vương Viễn nhìn mọi người xung quanh, âm thầm cân nhắc nên làm sao mới có thể khiến Trương Thúy Sơn nói ra nơi ẩn náu của Tạ Tốn.

"Sao ngươi lại tới đây?"

Ngay khi Vương Viễn đang nghĩ đối sách, Mario đột nhiên gửi tin đến: "Đừng bảo ngươi cũng tới để hưng sư vấn tội đấy nhé? Ta bảo này, lần này thực sự là nội dung nhiệm vụ sư môn của ta, liên quan đến chuyện ta có thể đạt được tư cách học tập Thái Cực Quyền hay không, lần trước ở Tụ Hiền Trang ta đã thả Kiều Phong một lần, giờ ngươi tuyệt đối đừng quấy rối ta nghe chưa?"

Mario quá biết Vương Viễn là loại mặt hàng gì, phàm là nơi hắn xuất hiện, khẳng định sẽ khiến nhiệm vụ bị rối loạn.

Thằng cháu này mặc kệ là nhiệm vụ mình có thể hoàn thành hay không, nguyên tắc của hắn chính là phá hỏng nhiệm vụ của người khác… điển hình là loại hại người không lợi mình.

Nhiệm vụ sư môn của phái Võ Đang lần này là bảo vệ một nhà ba người Trương Thúy Sơn. Trương Thúy Sơn chính là đệ tử mà Trương Tam Phong thương yêu nhất, chỉ cần hoàn thành cốt truyện này Mario có thể sẽ đạt được cơ hội học tập võ học cấp cao, thậm chí là tuyệt học của bản môn. Đối với Mario mà nói, đây tuyệt đối là cơ hội không thể vuột mất.

"Này… Ta cũng đến để làm nhiệm vụ…"

Vương Viễn cũng hơi khó xử.

Tên Mario này mặc dù gian trá hạ lưu, nhưng lại đối xử với bạn bè rất tử tế, lần trước ở Tụ Hiền Trang, Mario không để ý nhiệm vụ của mình phản bội giúp Kiều Phong đào thoát, chuyện đó đến bây giờ Vương Viễn vẫn còn nhớ. Tất cả mọi người đều là bạn bè với nhau, đương nhiên phải có qua có lại, nhiệm vụ lần này xung đột, Vương Viễn cũng nên nhường một bước.

"Nhiệm vụ của ngươi là gì?"

Mario cảnh giác hỏi.

"Hỏi ra tung tích của Tạ Tốn!" Vương Viễn đáp.

"Ngươi tính hỏi thế nào?" Mario thấy câu trả lời của Vương Viễn thì trong lòng lộp bộp một tiếng.

Không nói cũng biết, ngũ đại phái đang ngồi đây đều đến để hỏi tung tích của Tạ Tốn từ miệng Trương Thúy Sơn, xem ra Vương Viễn với đám kia là cá mè một lứa.

"Trước tiên cho một trận, không khai ra thì thịt luôn!" Vương Viễn trả lời cực đơn giản và thô bạo, hơn nữa khá hữu hiệu. Loại thủ đoạn này hắn đã dùng qua rất nhiều lần, có thể nói là lần nào cũng thuận buồm xuôi gió.

"Chỉ sợ vô dụng!" Mario nói: "Trương Thúy Sơn có điểm anh hùng rất cao, tuyệt đối không phải loại bán bạn cầu vinh."

"Không phải y còn có con à? Con người ta rất hèn hạ!" Vương Viễn ngạo nghễ nói.

"Mẹ nhà ngươi! Trong hiện thực rốt cuộc ngươi làm nghề gì?" Mario không còn gì để nói.

Mario là Đạo Nhân Thất Đức ôm tiếng xấu nổi danh trên giang hồ, hắn ta tự thấy mình đã đủ bỉ ổi và hạ lưu lắm rồi, nhưng ở trước mặt Vương Viễn, hắn ta đột nhiên cảm thấy mình chỉ xứng làm đệ tử. Khi mình còn đang nghiên cứu xem làm sao để tóm đũng quần người khác, tên lừa trọc kia đã bắt đầu bắt cóc trẻ vị thành niên rồi!

"Khì khì! Mưu kế của ta hoàn hảo chứ?" Vương Viễn cười tủm tỉm hỏi.

"Ngươi tự tìm đường chết thì có!" Mario nói: "Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Trương Vô Kỵ vô tội, nếu ngươi bắt cóc hắn trước mặt Trương Tam Phong, hậu quả ra sao tự nghĩ đi… Trương Tam Phong chẳng rộng lượng gì đâu!"

"Ặc…"

Vương Viễn hơi ngẩn ra, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn lão Trương, trong lòng lập tức lạnh một nửa.

Nãy giờ chỉ lo tính mỗi Trương Thúy Sơn, nghĩ làm sao trị y lại bỏ quên mất lão già Trương Tam Phong. Lão chính là BOSS cấp Thần cấp 200 đấy, muốn diệt mình chẳng phải chỉ cần trong tích tắc thôi sao, nếu bị lão để mắt đến thật thì còn chơi game cái đếch gì nữa…

Vương Viễn hơi bó tay rồi.

Bố tổ sư nó, đây là nhiệm vụ chó má gì?

Lão hồ ly Huyền Từ bảo mình đến đây hỏi ra tung tích của Tạ Tốn, trong khi đó người biết chuyện là một kẻ thà chết chứ chẳng chịu khuất phục, muốn dùng thù đoạn hèn hạ uy hiếp y thì phải qua ải Trương Tam Phong.

Nói cách khác, muốn làm nhiệm vụ này nhất định phải có thực lực giết chết được Trương Tam Phong!

Mẹ nó chứ, ai trong đám người chơi mà có bản lĩnh này, Đồ Long Đao chỉ là mây bay…

Nhiệm vụ này căn bản không có khả năng hoàn thành, trở thành kẻ địch với Trương Tam Phong, rốt cuộc là tai to mặt lớn đến đâu?

"A!"

Nói đến chuyện làm kẻ thù với Trương Tam Phong, Vương Viễn đột nhiên hơi sửng sốt, chợt trên mặt nở nụ cười: "Thì ra là thế!"

Ngay sau đó, Vương Viễn gửi tin trả lời Mario: "Yên tâm đi, nhiệm vụ lần này ta giúp ngươi!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận