Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1231: Giáo chủ Ma giáo

“Cái này… là công pháp đồng bộ với mấy trang khuyết thiếu trước đó đây mà.” Nhìn thấy giới thiệu của trận pháp này, Hoa Phi Hoa nói.

“Không sai!” Tống Dương gật đầu.

Vừa rồi mấy trang khuyết thiếu có ghi chép rõ ràng, cần Ngũ Hành Hợp Nhất mới có thể kích hoạt được chiêu thức đặc biệt, rõ ràng là võ học đồng bộ với trận pháp Ngũ Hành Hợp Nhất này.

“Chậc! Chả thú vị gì cả!”

Tống Dương nói ra lời này, đám người Bạch Hạc Lưỡng sí đều tỏ vẻ không hứng thú.

Kỹ năng tổ hợp đồng bộ, là một loại võ học đặc biệt trong trò chơi, loại võ học này cần nhiều người phối hợp để khởi động, ví dụ như trận pháp của các môn phái như Thiếu Lâm La Hán Côn trận, chính là võ học thuộc loại hình này.

Cho nên loại võ học này, ngoại trừ đội người chơi cố định ra, thì bình thường sẽ không có người học.

Mọi người đều tới từ những đội ngũ khác nhau, sau khi đánh xong phụ bản lần này sẽ đường ai nấy đi, không nói đến đội ngũ cố định, mà sau này còn có xác suất rất lớn gặp nhau trên sân thi đấu thể thao, học cái thứ này có tác dụng gì, chẳng lẽ lại cùng với kẻ địch khởi động trận pháp sao?

“Các ngươi không học, vậy ta học nhé!” Tống Dương ngược lại cũng không khách sáo, hai tay vỗ một cái, cuộn da dê hóa thành một đường sáng chui vào trong cơ thể cô.

“?”

Sau khi học xong trận hình, đôi mày của Tống Dương nhướn lên đầy kích động, vừa định nói gì đó, nhưng Vương Viễn vội vàng gửi tin nhắn: “Có chuyện gì thì ra ngoài hãy nói! Đừng rêu rao ở trong này!”

“…”

Tống Dương nuốt ngược lời nói lại, sau đó gửi ảnh chụp màn hình cho hắn.

[Thiên Nhân Hợp Nhất]: Nâng cao toàn bộ thuộc tính của năm người lên 30%, cường hóa toàn bộ kỹ năng đặc biệt, số người yêu cầu: 1/5 (Chưa kích hoạt).

Giới thiệu về trận pháp vô cùng đơn giản, nhưng nội dung bên trong lại không hề đơn giản.

Tác dụng của trận pháp này ngoại trừ làm rối loạn phương hướng của đối phương ra, còn cộng thêm trận pháp ở phe mình, tác dụng chính là nâng cao thuộc tính của người chơi.

Nhưng phần lớn thuộc tính đều là đơn nhất.

Thiếu Lâm La Hán Côn trận nâng cao lực phòng thủ, còn Võ Đang Chân Võ Thất Tiệt trận lại nâng cao đón đỡ và ngăn cản, môn phái có phong cách khác nhau, thì thuộc tính tăng lên cũng khác nhau, hơn nữa đều có cùng một đặc điểm, đó chính là người tham gia càng nhiều, thì thuộc tính trận pháp cộng thêm mới càng nhiều.

Mà [Thiên Nhân Hợp Nhất] thì lại tăng toàn bộ thuộc tính trên diện rộng, tuy rằng yêu cầu năm người, không giống với trận pháp môn phái không có giới hạn, nhưng cộng thêm thuộc tính lại cực cao, hơn nữa lại càng gọn và thuận tiện hơn, phối hợp thêm với mấy môn chiêu thức đặc thù khác, có thể nói là khá mạnh, cũng không kém tuyệt học bao nhiêu.

Không ngờ một BOSS nhỏ như ngũ tản nhân này, còn có thể làm ra trận pháp mạnh đến thế, thật sự khiến người bất ngờ.



Dọn dẹp xong chiến trường, tiếp sau đó chính là một cảnh cuối cùng của phụ bản [Vây Công Đỉnh Quang Minh], đỉnh Quang Minh.

Vương Viễn dẫn đội ngũ đi tới cửa của đại điện Quang Minh, rồi đẩy cửa bước vào trong đại điện.

Trong đại điện trống huơ trống hoác, cực kỳ yên tĩnh, không nhìn thấy đám người Ngũ Hành Kỳ đâu, cũng không thấy đám người được gọi là tứ đại pháp vương đâu nốt, trong tứ đại pháp vương, Kim Mao Sư Vương đang lưu lạc ở nước ngoài, Tử Sam Long Vương không rõ tung tích, Bạch Mi Ưng Vương và Thanh Dực Bức Vương đang ở dưới núi, một nhóm người Vương Viễn đi theo mật đạo lên đây, cho nên không gặp bọn họ.

Lúc này trên đại điện, ngoại trừ một nhóm người Vương Viễn ra, thì chỉ có hai NPC đang ngồi trên ghế dựa to lớn và đánh cờ ngay phía trước cửa.

Bên trái là một người đàn ông trung niên, gương mặt uy vũ, mày kiếm mắt sáng, mặc một bộ áo bào đỏ rực, khá có uy thế.

Người bên phải là một thiếu niên tầm mười tám, mười chín tuổi, mày rậm mắt to, dáng người cũng hơi cường tráng, mặc áo màu vàng, giữa mi tâm mang theo vẻ non nớt.

Chắc hẳn hai người này chính là hai vị giáo chủ của Ma giáo, Dương Đỉnh Thiên và Trương Vô Kỵ.

Nói thật, Vương Viễn vẫn chưa nhận ra Trương Vô Kỵ, Trương Thúy Sơn lớn lên tuấn tú, dáng vẻ khá thư sinh, nhưng Trương Vô Kỵ thì lại anh vũ bất phàm, mày rậm mắt to… lẽ nào không phải cha ruột?

Hai người này nhìn chằm chằm vào bàn cờ một cách rất cẩn thận, mắt không rời đi, dường như không phát hiện ra đám người Vương Viễn đã tiến vào đại diện, lực chú ý vẫn luôn ở trên bàn cờ của mình.

Lúc này, Dương Đỉnh Thiên đột nhiên mang vẻ mặt căng thẳng, lạnh lùng nói: “Chiếu tướng!"

"Ha ha!" Trương Vô Kỵ cười ha ha, bảo: “Ta kéo qua đây, ngươi chiếu không nổi…”

“Lại chiếu!” Sắc mặt của Dương Đỉnh Thiên nặng nề.

Trương Vô Kỵ kéo về bên phải, nói một cách đê tiện: “Ta lại về, ngươi vẫn chiếu không được.”

“Ta lại chiếu tiếp!”

“Ta qua đây, rồi ta lại về, chiếu tướng ta đi đồ ngốc…”

“…”

Mọi người dưới điện nghe vậy, đều sa sầm mặt mũi.

Mẹ kiếp! Còn tưởng rằng kỳ nghệ của hai cái thứ hàng này cao đến đâu, cảm giác chỉ đang ở đó nói lung tung thì có!

Chơi như vậy cả đời cũng không xong được.

Kỳ nghệ của Tống Dương cao, nhìn không nổi nữa, mới nhảy ra, nói: “Xa của ngươi qua bên này, còn không chiếu tướng chết hắn hay sao?”

“Thật sao?” Dương Đỉnh Thiên trừng mắt, sau đó hít một ngụm khí lạnh: “Thật thần kỳ!”

“Ta…” Tống Dương suýt chút nữa thì hộc máu, có trời mới biết kỳ nghệ của lão già này tệ thành cái dạng gì.

“Bỏ đi chả chơi nữa, không thú vị gì cả!”

Trương Vô Kỵ đẩy bàn cờ, quay đầu hỏi mọi người: “Các ngươi là người của sáu đại phái chứ gì, không ngờ nhanh như vậy mà các ngươi đã vượt qua ngũ tản nhân, tới nơi này rồi, mau trở về đi, ta không muốn giết các ngươi đâu!”

“Mẹ nó chứ! Tiểu Trương, ngươi ngông cuồng như vậy sao?” Vương Viễn nghe vậy thì nói: “Ngươi quên Ngưu thúc thúc của ngươi đã cứu ngươi thế nào rồi sao?”

“Khà khà!”

Trương Vô Kỵ cười khà khà, đáp: “Hóa ra các ngươi biết ta là ai à, không sai, ta chính là Trương Vô Kỵ, còn vị này chính là giáo chủ của chúng ta, Dương Đỉnh Thiên!”

Trương Vô Kỵ vừa dứt lời, trước mắt mọi người đã hiện ra thông tin của hai người.

Giáo chủ Ma giáo – Dương Đỉnh Thiên (Uy Chấn Thiên Hạ)

Cấp bậc: 170.

Khí huyết: ???

Nội lực: ???

Võ học tinh thông: ???

Thiên phú: Cường công.

Giới thiệu bối cảnh: Giáo chủ đời thứ ba mươi ba của Ma giáo, võ công cái thế.

Phó giáo chủ Ma giáo – Trương Vô Kỵ (Cái Thế Vô Song)

Cấp bậc: 185.

Khí huyết: ???

Nội lực: ???

Võ học tinh thông: ???

Thiên phú: Vô diệt.

Giới thiệu bối cảnh: Giáo chủ đời thứ ba mươi tư của Ma giáo, võ công tuyệt vời, nội lực vô song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận