Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 310: Làm người đừng giống như Ngưu Đại Xuân

Quả nhiên, làm người không thể quá tham lam.

"Rác rưởi gì đâu!"

Vương Viễn lắc đầu, thất vọng ném [Xảo Đoạt Thiên Công] vào trong túi.

Sau khi mở hộp xong, Vương Viễn không rời đi luôn mà ngồi trên bồ đoàn ngay cạnh Huyền Từ.

Dựa theo thiết lập của hoạt động, mười hạng đầu trong bảng xếp hạng tích lũy sẽ nhận được phần thưởng hoạt động. Vương Viễn là người chơi đứng đầu bảng xếp hạng này nên sau khi hoạt động kết thúc hắn còn nhận thêm một phần quà nữa.

Mấy phút sau, tiếng chuông nửa đêm vang lên, trên bầu trời có tiếng giang hồ thông cáo.

[Giang hồ thông cáo: Trải qua sự cố gắng không ngừng của các vị thiếu hiệp nữ hiệp, cô hồn du đãng trong giang hồ đã bị thu phục hoàn toàn. Mười người chơi có thành tích nổi bật, góp nhiều công lao và thành tích nhất trong hoạt động lần này có thể nhận được phần thưởng từ chỗ sư tôn môn phái.]

Trên bảng điểm số hoạt động, Vương Viễn với ba nghìn điểm tích lũy chễm chệ đứng hạng đầu. Tất cả người chơi trong giang hồ nhìn thấy số liệu này thì lập tức xôn xao cả lên.

Trên bảng xếp hạng, số liệu của người đứng hạng hai đến hạng bảy có khoảng tám trăm điểm, mặc dù điểm tích lũy khoa trương đấy nhưng nếu may mắn nhận được mấy nhiệm vụ đại hồn châu ở khu vực khác thì chưa chắc không kiếm được bấy nhiêu, nhưng ba nghìn điểm tích lũy đúng là hơi quá mức thật, chỉ cần không ngốc là có thể nhìn ra có điểm gì đó quái lạ.

Kết quả mọi người đều bắt đầu phỏng đoán về ID Ngưu Đại Xuân này.

Có người nói, Ngưu Đại Xuân là tay công tử nhà giàu, bỏ ra nhiều tiền thu mua hồn châu mới có thể vèo phát nhảy lên vị trí đầu bảng như vậy.

Lại có người bảo, Ngưu Đại Xuân là cao thủ, thời điểm mới mở trò chơi còn đi trêu chọc Ngũ Nhạc kiếm phái mà, trong lúc làm hoạt động hắn chuyên môn đi giết người để cướp hồn châu, tất cả điểm tích lũy đều là cướp được.

Thậm chí còn có lời đồn, Ngưu Đại Xuân là tên công tử ăn chơi gái gú, dựa vào việc lừa gạt đàn bà con gái để kiếm sống, đống hồn châu kia đều là do hắn lừa gạt người ta, để họ dâng lên một cách vô tư.

Có đôi khi không thể không bội phục sức tưởng tượng của đám người chơi, không nhìn thấy rõ ràng sự việc mà có thể há mồm ra kể như thật, óc tưởng tượng này mà không đi viết tiểu thuyết đúng là phí phạm của giời.

Dù sao bất kể có nói như thế nào, người chơi vẫn có tính “chuyện mình không làm được thì người khác không được phép làm”, Vương Viễn đột nhiên bị so sánh ngang với phần tử bại hoại, trở thành tên hèn hạ vô sỉ, không biết xấu hổ trong giang hồ. Trong vòng một đêm “làm người đừng giống như Ngưu Đại Xuân” đã trở thành câu thường được nhắc đến trên diễn đàn nhất.

"Ông chủ, có chuyện gì vậy?"

Hoạt động kết thúc, đám Phi Vân Minh ẩu tả một đêm nhốn nháo đăng nhập trò chơi, khi bọn họ nhìn thấy người đứng đầu bảng xếp hạng là Vương Viễn thì sửng sốt cả người.

Ơ kìa, mọi người rõ ràng đã giao tất cả hồn châu cho Phi Vân Đạp Tuyết rồi mà, gần sáu trăm hồn châu đó, dẫu thế nào cũng có thể giúp hắn đứng đầu bảng xếp hạng tích lũy, nhưng ai ngờ mười hạng đầu cũng chẳng tìm được tên hắn.

"Haizzz…"

Phi Vân Đạp Tuyết thở dài bảo: "Hồn châu bị cướp!"

"Bị cướp?" Mặc Bạch ngạc nhiên hỏi: "Sao lại bị cướp nữa? Ông chủ à, không phải ngươi có Bát Quái Lệnh trực tiếp về môn phái sao?"

Trong các môn phái lớn không thể tấn công người chơi của môn phái đó, đây là quy tắc ngầm giữa những người chơi, Phi Vân Đạp Tuyết bay thẳng về môn phái, theo lý hẳn phải an toàn tuyệt đối mới đúng.

"Đúng vậy..." Phi Vân Đạp Tuyết buồn bực nói: "Ta bị cướp trong chính môn phái, ở ngay trong Linh Thứu Cung."

"Trong Linh Thứu Cung?"

Mọi người nghe thấy lời Phi Vân Đạp Tuyết nói thì càng ngạc nhiên hơn. Trong Linh Thứu Cung là địa bàn của Thiên Sơn Đồng Lão, hơn nữa còn có chư vị trưởng lão của các bộ phận. Cướp bóc ở trong Linh Thứu Cung? Sao nghe khó tin như vậy?

"Đồng Lão và những NPC khác mặc kệ à?"

Mặc Bạch ngạc nhiên hỏi, NPC phái Thiên Sơn không sợ hãi đến trình độ này đó chứ?

"Có quản! Thậm chí Đồng Lão còn tự mình ra tay!"

"Sau đó thì sao?"

"Tên kia dính một chưởng của Đồng Lão xong, chạy đi mà không bị thương mảy may…"

Phi Vân Đạp Tuyết câm nín, nghẹn lời bảo: "Vì chuyện này, Đồng Lão ghét ta làm mất thể diện, trừ một trăm điểm cống hiến sư môn của ta."

Nhắc tới cũng phải xuýt xoa, Phi Vân Đạp Tuyết đúng là đen đủi thật.

Chẳng qua là vì có chút tiền nên mới muốn dùng tiền xông lên bảng xếp hạng, kết quả bị người ta cướp mất hồn châu thì thôi đi, còn bị cưỡng chế trừ một trăm điểm cống hiến môn phái. Má nó, hắn phải tìm ai nói lý lẽ đây hả?

"Không bị thương chút nào?"

"Hắn chạy à?"

Đám người Phi Vân Minh nghe thấy lời Phi Vân Đạp Tuyết nói thì trực tiếp sửng sốt tại chỗ.

Mọi người từng đánh nhau với Vương Viễn rồi, đối với thực lực của hắn cũng hiểu rõ mấy phẩn.

Vì liên quan đến Phi Vân Đạp Tuyết nên Phi Vân Minh cũng hết sức quen thuộc với Thiên Sơn Đồng Lão.

Lão quái vật này cực kỳ khủng bố, xưa nay giết người không cần dùng đến chiêu thứ hai, cho dù là NPC trên một trăm cấp ở trước mặt Thiên Sơn Đồng Lão cũng không phản kháng được tí ti.

Vương Viễn chẳng qua chỉ là một hậu bối Thiếu Lâm tự hơn ba mươi cấp mà thôi, mạnh đến mức nào chứ? Nhưng ai biết tên hòa thượng này dính một chưởng của Thiên Sơn Đồng Lão mà lại chẳng bị thương tí nào, còn chạy nữa chứ, bố tổ sư nó, đây quả thực là…

Không ngờ con lừa trọc đó lại mạnh đến trình độ này.

Chuyện khó tưởng như thế, nếu không phải chính miệng Phi Vân Đạp Tuyết nói ra thì mọi người tuyệt đối không tin.

"Vậy chuyện này giải quyết như thế nào, cứ bỏ qua như vậy hả?" Mặc Bạch cẩn thận hỏi.

Phi Vân Đạp Tuyết sẽ không chịu bỏ qua cơn tức này, dựa theo tính cách của hắn, dưới tình huống bình thường khẳng định phải lấy lại danh dự.

"Không quên đi thì ngươi tính làm gì?"

Thế mà lần này Phi Vân Đạp Tuyết lại buồn bực hỏi: "Tên kia dám cả gan giết người trong sư môn, chọc vào hắn có chỗ lợi nào chứ?"

Phi Vân Đạp Tuyết có tiền, nhưng lại không phải thằng ngốc nhiều tiền, giờ hồn châu đã bị Vương Viễn chiếm mất, tới tìm hắn cũng đếch có tác dụng gì. Huống hồ thực lực của tên Vương Viễn này ra sao Phi Vân Đạp Tuyết đã thấy rồi, một kẻ dũng mãnh và hùng hổ như vậy, tìm đến rồi có đánh thắng được hay không mới là vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận