Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 749: Cao thủ chân chính

“Soạt!” Trường kiếm xẹt qua sát lưng của Tống Dương.

Cùng lúc đó, cô đá một cước ra sau bằng chân phải, không nghiêng không lệch, đá “bốp” một tiếng vào cổ tay của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Cổ tay của hắn ta tê rần, trường kiếm trong tay bị đá hếch lên, mũi kiếm hướng lên, suýt chút nữa thì không nắm được.

“Hả? Cửu Chuyển Liên Hoàn sao?” Vương Viễn thấy thế thì ngạc nhiên nói: “Học cũng giống lắm đấy! Lén học trộm công phu, đúng là không biết xấu hổ!”

Vương Viễn còn chưa dứt lời, Tống Dương ở trên sân đấu đã đè hai tay xuống đất, dùng sức nhấn một phát, phần hông chuyển động, chân trái hất lên, đá một cú vô cùng chuẩn xác vào cổ tay Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Thần Long Phiên Thân!

Trước đó Bạch Hạc Lưỡng Sí bị đá một cú, tay nắm trường kiếm vốn đã không chắc, lúc này ăn thêm một cú đá thứ hai, ngay cả rút kiếm ra đỡ cũng không được.

“Bốp!”

Trường kiếm rời tay, bị Tống Dương đá bay chếch về phía bên trên.

Ngay sau đó, Tống Dương lại đẩy hai tay xuống đất, làm động tác bật tôm(*) đứng dậy, sử dụng một chiêu [Chỉ Điểm Giang Sơn].

(*)Động tác nằm thẳng người, giơ hai chân sau rồi thình lình dùng lực phát động hai chân làm cả người đứng lên.

“Phập!”

Một đạo chỉ kình sắc bén phóng thẳng về phía Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Hắn ta không chút hoang mang, lập tức tung người nhảy về sau, ngón trỏ và ngón giữa khép lại chỉ thẳng, tạo thành hình kiếm chỉ, sau đó thình lình kéo về sau một phát.

Chỉ nghe “choang” một tiếng, trường kiếm bị Tống Dương đá bay giống như bị dây kéo lại, bay trở về, nằm ngang trước người Bạch Hạc Lưỡng Sí.

“Keng!”

Chỉ kình của Tống Dương đụng vào thân kiếm, phát ra tiếng kim loại va chạm nặng nề.

Trường kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí thì bị đụng đến hơi chảo đảo, nhất thời khiến hắn ta cảm thấy nội tức cuồn cuộn một hồi.

“Cô nương quả nhiên thủ đoạn!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí thán phục thốt lên, hai tay đột nhiên bắt chéo, dùng kiếm chỉ thao túng, đồng thời hét lớn một tiếng: “Mở!”

“Soạt!”

Trường kiếm trong tay nháy mắt chia làm ba.

“Đi!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí lấy khí ngự kiếm, đẩy về phía trước, ba thanh trường kiếm lần lượt phóng về phía Tống Dương với tốc độ cực nhanh.

Tống Dương thấy vậy thầm hoảng hốt, lập tức ngửa người về sau, lộn nhào ba lần liên tục mới tránh thoát được công kích từ ba thanh trường kiếm, cùng tiện kéo dãn khoảng cách với Bạch Hạc Lưỡng Sí.

“Phập! Phập! Phập!”

Ba trường kiếm đánh hụt, tất cả đều cắm sâu vào nền đá xanh dưới đất khoảng chừng một thước.

“Này… Đây mới gọi là thể thao điện tử chứ…”

Khán giả thấy hai người đấu qua đấu lại trên đài, cằm cũng muốn rớt xuống đất, ngạc nhiên thốt không nên lời.

Hai người kia một là cao thủ đứng đầu thiên hạ, lấy khí ngự kiếm, kiếm pháp siêu quần.

Một là thiếu nữ Kungfu mới nổi trong võ lâm, quyền cước ác liệt, thân thủ khủng khiếp.

Cả hai đều là cao thủ đứng đầu trong trò chơi.

Hai bên đấu qua lại mấy hiệp, chiêu nào chiêu nấy đều nguy hiểm lạ thường, chỉ cần hơi sai lầm một tí là sẽ dính một cú toi mạng như chơi, ai nhìn thấy cũng phải thấp tha thấp thỏm. Tỷ thí giữa những cao thủ như vậy bất kể là tính thưởng thức hay kỹ xảo, mọi người đều mới thấy lần đầu.

Được theo dõi một trận đấu đặc sắc như vậy, ai nấy nhất thời đều cảm thấy không uổng tiền mua vé vào sân xem.

“Đậu móa, cô nàng kia mạnh thật!”

Trong chiến đội Vạn Thánh Vô Cương, đám Đạo Vô Hưu đã trố mắt nghẹn họng, với tư cách là đồng đội của Bạch Hạc Lưỡng Sí, bọn họ là người rõ ràng nhất thực lực của hắn ta mạnh đến đâu, lấy khí ngự kiếm là tuyệt học bí mật của tên này, dưới tình huống bình thường sẽ không dễ dàng lôi ra sử dụng, cho dù là đấu với cao thủ hàng đầu trong đội cũng hiếm khi dùng thuật ngự kiếm.

Nhưng giờ cô nàng trên sân kia lại có thể ép Bạch Hạc Lưỡng Sí lôi thuật ngự kiếm ra, hơn nữa sau khi dùng xong còn chưa làm gì được người ta, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?



“Tên Bạch Hạc Lưỡng Sí kia quả nhiên có chút tài!”

Bên phía Một Đám Ô Hợp, mọi người cũng ngạc nhiên không thôi, Vương Viễn cũng vô cùng bất ngờ với thực lực của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Mặc dù đã sớm biết tên kia là một kẻ giỏi ẩn nấp thích giấu tài, nhưng Vương Viễn cũng không ngờ tới, người này lại mạnh đến vậy, đánh ngang tay được với Tống Dương, chẳng trách được người ta gọi là cao thủ đứng đầu thiên hạ…

Tống Dương tập võ từ thuở nhỏ mới có thân thủ như vậy, tên Bạch Hạc Lưỡng Sí kia chẳng qua là một người bình thường, chơi game lại có thể đạt đến cảnh giới như vậy, tính ra danh xưng đứng đầu thiên hạ cũng không khoa trương chút nào.

Ngay khi tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên vì thực lực của hai người, Bạch Hạc Lưỡng Sí tung người tiến lên, vươn tay nắm lại giữa không trung, nhấc một thanh trường kiếm vào tay, sau đó tiến về trước một bước, đá chân vào chuôi kiếm thứ hai. Trường kiếm bị đá lên thật cao, Bạch Hạc Lưỡng Sí tung người nhảy lên thân kiếm, sau đó lại hất vũ khí trong tay, lần này trường kiếm thứ ba bay lên, nhanh chóng xoay tròn quanh người hắn ta.

Bạch Hạc Lưỡng Sí đạp lên kiếm, như tiên nhân ngự kiếm phi hành, chớp mắt đã bay đến trước mặt Tống Dương.

“Đậu xanh rau má!”

Thấy cảnh tượng này, đến cả bình luận viên kiến thức rộng rãi như Ngàn Dặm Đào Hoa cũng phải bật tiếng chửi thề.

Bấy giờ đã không còn bất cứ từ ngữ nào khác để hình dung tâm tình của Ngàn Dặm Đào Hoa ngoài nó nữa.

Ngự kiếm phi hành!!! Đây rốt cuộc còn là trò chơi thiên về võ hiệp nữa không?

May mà chiêu [Ngự Kiếm Phi Hành] này của Bạch Hạc Lưỡng Sí chỉ có thể bay được mười mấy thước, sau khi bay đến sát Tống Dương thì rơi xuống đất.

Bạch Hạc Lưỡng Sí đặt thẳng trường kiếm, sử dụng một chiêu [Phong Trì Điện Xế], trường kiếm mang theo ánh sét đâm thẳng vào ngực Tống Dương.

Tống Dương vươn hai ngón tay ra, kẹp lấy trường kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Lúc này, hai thanh kiếm xoay tròn quanh người hắn ta cũng bay tới, Tống Dương lập tức buông tay, giật lùi về sau, hai tay trái phải chia ra bắt lấy vũ khí của đối thủ, cả hai thanh kiếm lập tức bị cô nàng nắm trong tay.

Bạch Hạc Lưỡng Sí kéo giật kiếm về sau, lại chợt tiến về trước đâm một phát tiếp tục tấn công Tống Dương.

Cô nàng thấy vậy thì quả quyết vứt hai thanh kiếm trong tay, chặp hai bàn tay lại, sử dụng một chiêu võ thuật [Không Thủ Nhập Bạch Nhận], kẹp kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí trong tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận