Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 350: Gieo nhân nào gặt quả nấy

Nếu thật sự cưỡng chế định tội Vương Viễn, vậy cũng được thôi, dạy trò không nghiêm là do thầy tắc trách, Huyền Từ cũng không thoát được liên quan…

Vương Viễn có thể không cần thể diện đến mức độ này, Huyền Từ cũng vui mừng đến cực điểm.

“Ngươi đó ngươi đó! Thật đúng là một đứa trẻ lanh lợi!” Huyền Từ lắc đầu một cách cạn lời rồi bảo: “Hồng bang chủ của Cái Bang là một người thấu tình đạt lý, ta đã ém chuyện bên đó xuống rồi. Vốn muốn dạy dỗ ngươi một chút, không ngờ ngươi lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy.”

“Nào có nào có! Đều là sự phụ ngài dạy dỗ!”

Nghe Huyền Từ nói như vậy, Vương Viễn lau mồ hôi, quả tim đang treo cuối cùng cũng hạ xuống.

Nói đạo lý thì Vương Viễn chưa bao giờ sợ Huyền Từ sẽ làm gì mình, chỉ sợ lão không thể gánh vác được cục diện lớn như vậy. Nếu chuyện bên Cái Bang đã được ém nhẹm xuống, thì mọi thứ đều ổn cả rồi.

“Bớt nói lời xu nịnh với ta đi!” Huyền Từ trừng mắt nhìn Vương Viễn rồi nói: “Ta có thể bảo vệ ngươi một lần, nhưng không thể bảo vệ ngươi nhiều lần, đợi đến khi nào ta không còn nữa, Phương Chứng đại sư cũng sẽ không tốt tính bằng ta đâu.”

Huyền Từ thật sự coi Vương Viễn là tâm phúc, trước kia nói chuyện đều giả bộ dáng cao tăng đắc đạo. Nhưng ở trước mặt hắn lại cực kỳ giống một người thô kệch trong giang hồ.

“Hê hê!”

Vương Viễn cười hê hê, đáp: “Nào có chứ, sư phụ ngài chính trực tráng niên, nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, sao có thể đi được…”

“Mệnh do trời định! Ai nói cũng không chính xác!” Huyền Từ thở dài một tiếng không hiểu tại sao, trong mắt lóe lên một chút thương cảm: “Tính cách của ta và ngươi giống nhau, ta nhìn ngươi cũng thấy rất thích thú. Nếu ta thật sự có mệnh hệ gì, ngươi nhất định phải làm vẻ vang cánh cửa Thiếu Lâm ta.”

“Hả? Ngài sẽ không bị hệ thống tra xét vì giúp ta làm bậy mà đó chứ?” Nghe được câu nói này của Huyền Từ, sắc mặt của Vương Viễn cũng nặng nề hẳn đi.

Bởi vì chuyện “mở hack” mà hiện tại Vương Viễn chính là người chơi đứng mũi chịu sào, sự việc đã truyền đến ồn ào huyên náo, công ty trò chơi không có khả năng không có chút động tĩnh gì.

Trò chơi cũng không phải là trò chơi của một người, hiển nhiên công ty trò chơi sẽ cho người chơi một lời giải thích, tất nhiên sẽ hoàn toàn điều tra nghiêm ngặt chuyện này.

Hiển nhiên bản thân Vương Viễn biết mình có mở hack hay không, nhưng lão hòa thượng Huyền Từ đã không ít lần mở cửa sau cho hắn, nếu tra đến người Huyền Từ thì đúng là phiền phức.

Vương Viễn là người chơi, phạm lỗi lớn đến đâu cùng lắm cũng chỉ là khóa tài khoản. Nhưng Huyền Từ là NPC, là số liệu được tạo ra, hệ thống muốn hủy diệt lão còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay. Cho dù không hoàn toàn tiêu diệt Huyền Từ, thì cũng cách thức hóa lão, và Huyền Từ này đối với Vương Viễn mà nói chính là một người khác.

Vương Viễn không phải là loai người tuyệt tình, chưa nói tới loại chuyện nảy sinh cảm tình với NPC, nhưng Huyền Từ đối xử với hắn không tệ. Nếu lão thực sự bị cách thức hóa vì mình, Vương Viễn hiển nhiên sẽ không dễ chịu trong lòng. Cho dù trong trò chơi trực tuyến ảo, trí tuệ nhân tạo của Huyền Từ có cao đến đâu, thì trên cơ bản vẫn không giống người thật. Nuôi con chó con mèo còn có cảm tình, huống chi là một người sinh động?

“Ha ha ha!”

Nghe được lời nói của Vương Viễn, Huyền Từ cười ha ha rồi đáp: “Lão nạp tuân thủ quy tắc từ xưa đến, chưa từng giúp ngươi làm bậy, ngươi không cần lo lắng về chuyện này.”

“Cái đó…” Vương Viễn vừa nghe, thật sự không biết nói gì.

Huyền Từ gian trá thế nào, khi muốn cho Vương Viễn đãi ngộ hơn hẳn, đều sẽ phân nhiệm vụ cho hắn. Chưa bao giờ cho phần thưởng một cách vô duyên vô cớ. Cho dù hệ thống kiểm tra tới, cũng sẽ không xuất hiện số liệu khác thường.

“Vậy thì tại sao?” Vương Viễn buồn bực hỏi.

“Thiên cơ bất khả lộ!” Huyền Từ cười khổ, lắc đầu đáp: “Vạn vật trong thiên hạ đều có nhân quả, gieo nhân nào gặt quả nấy, hết thảy đều là do số mệnh.”

Hòa thượng nói chuyện vẫn luốn thích thừa nước đục thả câu, Vương Viễn vừa định hỏi thêm gì đó, nhưng Huyền Từ đột nhiên nghiêm mặt ngắt lời Vương Viễn, nói: “Đại Xuân này, ta đã lau mông cho ngươi rồi, còn quần vẫn phải để ngươi tự kéo lên thôi.”

“???”

Vẻ mặt của Vương Viễn ngơ ngác: “Ý gì đây?”

“A di đà phật!” Huyền Từ nhìn ngoài cửa rồi bảo: “Hạt mà ngươi đã gieo xuống, lẽ nào ngươi dự định để người chơi Cái Bang ở đây chặn cửa cả đời hay sao?”

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã nhận được nhiệm vụ sư môn [Khuyên Nhủ].]

[Khuyên Nhủ]

Cấp bậc nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Khuyên những người chơi chặn cửa bên trong sư môn rời khỏi Thiếu Lâm tự.

Bối cảnh nhiệm vụ: Một số lượng lớn đệ tử Cái Bang đã tràn vào trong Thiếu Lâm tự, phương trượng sợ sẽ xảy ra tranh chấp, mời bạn nhanh chóng tới khuyên họ rời đi.

Phần thưởng nhiệm vụ: Ngẫu nhiên.

Phật môn chính là một nơi thanh tịnh, bị chặn cửa bởi một đám ăn mày thực sự có chút kỳ cục.

Tuy Huyền Từ không hề hạ lệnh cho võ tăng trong tự đến đuổi người đi, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc lão thích để người khác chặn cửa.

Vương Viễn thân là người trong cuộc, hiển nhiên chuyện này vẫn cần hắn đích thân giải quyết, muốn cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông thôi.

Nhưng loại việc như khuyên người rời đi này có chút khó làm.

Đệ tử Cái Bang tới Thiếu Lâm tự tìm Vương Viễn để khởi binh hỏi tội, cũng không phải tới để theo đuổi ngôi sao, sao có thể nghe lời khuyên bảo của Vương Viễn mà rời khỏi Thiếu Lâm tự được?

Nhưng nhiệm vụ sư môn mang tính ép buộc, hơn nữa chuyện này cũng vì Vương Viễn mà ra, nên hiển nhiên hắn không tiện từ chối Huyền Từ.

Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng Vương Viễn nhận được nhiệm vụ xong vẫn đi ra ngoài Đại Hùng bảo điện.

Trong Thiếu Lâm tự vẫn rộn ràng náo nhiệt như cũ, hiện giờ sơn môn đã bị chặn đến chật cứng, không chỉ đệ tử Cái Bang mà còn có những người nhàn rỗi từ những môn phái khác nghe được tin đồn mà tới hóng hớt.

Dù sao thì người mở hack cũng là kẻ tội ác tày trời, có thể nhìn thấy Thiếu Lâm tự thanh lý môn hộ, là chuyện mà toàn bộ người chơi đều thích xem.

Người chơi của Thiếu Lâm tự đều bị chặn ở cửa, không thể ra ngoài được, lúc này cũng đang tranh luận một cách ác liệt với đệ tử Cái Bang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận