Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 826: Đại BOSS khủng bố cấp trăm

Toàn bộ địa lao đều chấn động tới rung chuyển.

Một kích cứng đối cứng này, uy lực thật là cường hãn, thanh máu trên đầu hai người có tu vi nội công khá thô thiển như Bôi Mạc Đình và Phương Đông Chưa Tỏ khẽ run lên, thế mà bị chấn tới mức rớt trên trăm điểm khí huyết.

Chân khí hộ thể màu vàng trên người Vương Viễn cũng bị một quyền này của Nhậm Ngã Hành đánh thành nhiều điểm kim quang, tiêu tán trong không khí.

- 227

Một con số mất máu bay lên trên đầu Vương Viễn, hắn bị nện phải lui ra sau mấy bước.

"Con bà nó!"

Bôi Mạc Đình còn may, y vốn đã biết Vương Viễn có phòng ngự cực kỳ cao, nếu mở [Kim Cương Bái Tháp] thì cho dù là Đông Phương Bất Bại đích thân đánh, cũng không thể một kích đả thương được hắn.

Nhưng Phương Đông Chưa Tỏ lại không quen thân với Vương Viễn, ấn tượng về Vương Viễn chỉ dừng lại ở những tin đồn vỉa hè.

Mọi người chơi game ai mà không dạo diễn đàn, muốn tô đen một người chắc chắn sẽ không phải tin khách quan. Trình độ tuyên truyền nhân phẩm ti tiện của Vương Viễn đã vượt xa biểu hiện thực lực của hắn.

Cho nên ở trong mắt Phương Đông Chưa Tỏ, Vương Viễn chỉ là một cao thủ Thiếu Lâm tu vi không kém nhưng nhân phẩm thấp hèn. Chỉ là hôm nay, thấy Vương Viễn nhận một thiết quyền của Nhậm Ngã Hành, lại chỉ rớt hơn hai trăm điểm máu, tròng mắt hắn ta cũng sắp rớt ra ngoài rồi.

Nhậm Ngã Hành hung hãn cỡ nào, Phương Đông Chưa Tỏ đương nhiên hiểu rõ. BOSS cấp 120 bị ba người vây công, thực lực trong trạng thái chân thật còn tăng lên mấy lần, tuy không có nội lực, nhưng lão khốn nạn này lại có thần lực kinh người. Mới vừa rồi, chỉ tùy tiện trúng một cước, Phương Đông Chưa Tỏ đã mất hơn nửa cái mạng.

Thần Bổ Ti mặc dù không da dày thịt béo bằng Thiếu Lâm tự, nhưng cũng không phải môn phái máu giấy. Có thể dùng một cước đá Phương Đông Chưa Tỏ thành như vậy, đủ thấy công kích của BOSS cấp 120 này mạnh và hung hãn cỡ nào.

Nhưng một BOSS cường hãn như vậy, mang theo một kích toàn lực ôm thù hận đập lên người Vương Viễn, lại chỉ rớt có hơn hai trăm máu. Chuyện này, mẹ nó, đổi lại thành người khác cũng khó mà tin được.

Người chơi Thiếu Lâm tự có thể chống đỡ, nhưng cũng không thể nào chống đỡ được tới như vậy chứ! Rốt cuộc phòng ngự của hòa thượng này cao bao nhiêu.

"Hay cho một tên hòa thượng! Thế nhưng có thể cản một quyền của lão phu. Là lão phu đã coi thường ngươi!"

Lúc này, Nhậm Ngã Hành thấy Vương Viễn có thể chống đỡ như vậy cũng kinh hãi không thôi, lớn tiếng hỏi: "Ngươi có nguyện ý làm thuộc hạ của ta hay không?"

Nghe thấy Nhậm Ngã Hành nói vậy... Ba người đều đen cả mặt.

Lão khốn nạn này thật là một tên không biết xấu hổ, đã tới tình trạng bị giam trong địa lao cạp đất rồi mà còn mơ tưởng làm lão đại. Rốt cuộc là ai cho lão dũng khí đó hả.

Nhưng mà hèn mọn thì hèn mọn, Vương Viễn vẫn rất bội phục thực lực của Nhậm Ngã Hành.

Một quyền mới vừa rồi kia, tuy không đánh Vương Viễn trọng thương, nhưng cũng làm Vương Viễn nội tức hỗn loạn. Cũng may Vương Viễn có Nội Công Cơ Bản mười tầng hộ thể, hít sâu một hơi mới tụ tập được nội lực một lần nữa. Đây mới con mẹ nó là Nhậm Ngã Hành trong trạng thái không nội lực, nếu lão già này có nội lực, một quyền này đánh ra, không dùng [Kim Cương Bái Tháp] thì nhất định không ngăn cản nổi.

"Vậy phải xem ngươi cho được bao nhiêu lợi ích!"

Vương Viễn ổn định thân hình, cười hỏi.

"Lợi ích?"

Nhậm Ngã Hành khinh cuồng nói: "Một viên Tam Thi Não Thần Đan, ăn không?"

"Giữ lại làm bữa khuya cho bản thân đi!"

Tam Thi Não Thần Đan là thứ đồ gì không phải Vương Viễn không biết, thấy Nhậm Ngã Hành cuồng vọng như thế, chân trái hắn đạp mạnh một cái, tay phải cũng duỗi ra phía trước, đánh một chiêu [Lễ Kính Như Lai] tới ngực Nhậm Ngã Hành.

Nhậm Ngã Hành thấy thế lui về phía sau từng bước, duỗi tay phải ra, hai chưởng đối nhau, đặt lên bàn tay Vương Viễn.

Chưởng lực Vương Viễn đánh ra, nhưng đều bị Nhậm Ngã Hành không ngừng hút vào trong bàn tay mình.

+ 1200

Một con số màu xanh nhảy lên trên đầu Nhậm Ngã Hành, lão ta khôi phục được một tia nội lực, nhưng mà rất nhanh lại bị Phá Khí Tán làm tiêu tan trong vô hình.

"Ồ?"

Vương Viễn hơi sững sờ, vội vàng thu lực.

Tay phải Nhậm Ngã Hành túm chắc Vương Viễn, tay trái kéo khóa sắt đập lên đầu hắn.

"Keng!"

- 347

Vương Viễn bị nện hơi choáng váng, lật tay đánh ra một chưởng, vỗ lên cổ Nhậm Ngã Hành.

- 72.145

Nhậm Ngã Hành không có chân khí hộ thể, lực phòng ngự cũng không cao, một chưởng này của Vương Viễn đánh xuống, sát thương cực cao.

"Ha ha, ngươi xong rồi!"

Thấy Nhậm Ngã Hành không có chân khí hộ thể, phòng ngự thấp như thế, Vương Viễn lập tức nghĩ ra nên giết lão như thế nào.

Mặc dù Nhậm Ngã Hành không có nội lực, nhưng thuộc tính và năng lực chiến đấu của lão vẫn còn.

Không nói lực lớn vô cùng, mà ra tay cũng cực kỳ sắc bén, chỉ khuyết thiếu nội lực bổ sung, nên uy lực thua xa thời kỳ đỉnh cao. Hơn nữa lão già khốn nạn này còn có thể dùng bàn tay hấp thu nội kình người khác cho mình sử dụng, nói về phương diện tấn công thì có thể là không có góc chết.

Nhưng ở phương diện phòng ngự, Nhậm Ngã Hành lại có uy hiếp rất lớn.

Ở trạng thái mất hết nội lực, không chỉ lực công kích của Nhậm Ngã Hành giảm đi một khoảng lớn, mà còn thiếu chân khí hộ thể.

Đối với người học võ mà nói, chân khí hộ thể là thủ đoạn phòng ngự quan trọng nhất. Nếu không có chân khí hộ thể, vậy chỉ có thể dựa vào trang bị và thuộc tính của bản thân cố gắng chống đỡ.

Hiện tại, Nhậm ta chỉ mặc một bộ áo vải tù nhân, cũng chả khác mẹ gì cởi truồng rồi, tất nhiên là không có trang bị gì đáng nói. Nhậm Ngã Hành không có chân khí hộ thể thì chính là một thân thể máu thịt bình thường mà thôi. Tuy rằng nhục thể được nội lực rèn luyện trở nên cực kỳ rắn chắc, nhưng trước lưỡi dao sắc bén có gia trì nội lực, thì chính là thùng rỗng kêu to. Ở loại trạng thái này, thương tổn mà Nhậm Ngã Hành thừa nhận cũng là cực cao.

Cho nên chỉ cần tạo ra một hoàn cảnh sát thương, là có thể dễ dàng giết chết.

Về phần làm thế nào để tạo ra hoàn cảnh sát thương, thì đây là việc mà Vương Viễn am hiểu nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận