Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1139: Ý đồ của Vi Tiểu Bảo

"Sao dám sao dám!" Vi Tiểu Bảo nói: "Ta mang theo đại pháo để đi Liêu Đông tế thiên, đại ca ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm, đúng rồi, đây là lão bà của ta, Song Nhi!"

Nói đến đây, Vi Tiểu Bảo vẫn không quên giới thiệu tiểu thị vệ bên cạnh mình một chút.

Giới thiệu lão bà của mình cho Vương Viễn, xem ra tiểu tử này cũng không coi Vương Viễn là người ngoài.

"Lão bà?" Vương Viễn đánh giá Song Nhi từ trên xuống dưới một chút, ánh mắt dừng lại ở trước ngực Song Nhi.

"Nữ!" Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Giả trang thành như vậy có thể bảo hộ bên cạnh Vi tước gia tốt hơn."

"Thật sao?" Vương Viễn quay đầu lại liếc mắt nhìn Độc Cô Tiểu Linh, sau đó thở dài một hơi nói: "Ta còn lớn hơn một chút."

"! ! !" Nắm đấm của Độc Cô Tiểu Linh phát ra tiếng ken két.

Vương Viễn vội vàng nói: "Nữ hài lớn tuổi hơn một chút sẽ thương người!"

"Hắc hắc, Song Nhi cũng rất thương ta!" Vi Tiểu Bảo cười hắc hắc hỏi Vương Viễn nói: "Đại ca, làm sao ngươi lại tới chỗ này của ta?"

"Chuyện này quả thực không dám giấu giếm!" Vương Viễn thành thực nói: "Ta chỉ là thuận đường đi ngang qua kinh thành, thấy ngươi đang vận chuyển Hồng Di đại pháo, cho nên muốn đến xem thử."

"Ha ha! Cái này gọi Thần Võ đại pháo!" Vi Tiểu Bảo đắc ý nói: "Là hàng mới nhất của Tây Dương! Mặc cho ngươi có võ công cao tới đâu, ăn một pháo, ngươi cũng bị diệt thành tro bụi."

"Trâu bò như vậy? Có thể cho ta mượn một khẩu được không?" Vương Viễn cười tủm tỉm nói.

"Cái này... Đại ca, ngài cũng đừng làm khó ta..." Vi Tiểu Bảo khẩn trương nói: "Lần này Tiểu Hoàng đế chỉ để ta mang theo tổng cộng có mười khẩu... Có một số đồ vật, nếu như là của ta, ta khẳng định sẽ trực tiếp chắp tay đưa, nhưng đây là của Hoàng đế, còn chưa tới Liêu Đông lại đột nhiên thiếu mất một khẩu, ta sợ là ta không đảm đương nổi."

"Ta hiểu, ta hiểu!" Vương Viễn gật gật đầu.

Vi Tiểu Bảo có thể tiện tay đưa cho Độc Cô Tiểu Linh một viên dạ minh châu, có thể thấy được tiểu tử này tuyệt đối không phải là người nhỏ mọn, chẳng qua khẩu đại pháo này thật sự là vật tư có tính chiến lược, cho dù quan hệ giữa hắn và Tiểu Hoàng đế rất tốt, nhưng nếu hắn tùy ý tặng người, thì e cũng bị liên luỵ đến cửu tộc...

Về phần cửu tộc của Vi Tiểu Bảo... Ừm... Mạng lưới quan hệ rất lớn.

"Vậy đại pháo này có bản vẽ hay không?" Phương Đông Chưa Tỏ ở bên cạnh hỏi.

"Có!" Vi Tiểu Bảo bình tĩnh nói.

"Có thể lấy tới để xem một chút hay không?" Phương Đông Chưa Tỏ rất vui mừng.

"Ở trong tay Thang Nhược Vọng và Nam Hoài Nhân..." Vi Tiểu Bảo nói: "Cái đồ chơi đó là đồ cơ mật... Ta cũng không lấy được."

"Các ngươi không biết đâu!" Vi Tiểu Bảo nhỏ giọng nói: "Bên ngoài còn có một đám người ép ta lấy bản vẽ, ta cũng không lấy được..."

"Thiên Địa hội?" Phương Đông Chưa Tỏ hỏi.

"Còn ai vào đây nữa..." Vi Tiểu Bảo nói: "Nhưng ngươi tuyệt đối đừng nói ra, Vi Tiểu Bảo ta xưa nay không bán huynh đệ."

"Chuyện này không dễ làm..."

Vương Viễn hơi rầu rĩ nói: "Cái gì cũng không có, chúng ta chẳng phải là về tay không?"

"Về tay không thì không đến nỗi... Trái lại ta có một biện pháp vẹn toàn đôi bên." Vi Tiểu Bảo hèn mọn cười nói.

"Ngươi có cách gì thế?"

Nghe thấy Vi Tiểu Bảo nói như vậy, Vương Viễn lập tức hứng thú.

Dựa theo hiểu biết của Vương Viễn đối với NPC, một khi NPC có biểu hiện như thế này, tám phần là muốn thiên vị, đương nhiên, lão hồ ly như Huyền Từ thì lại có thể là muốn bẫy người.

Vi Tiểu Bảo mở miệng là hô một tiếng ca ca, chắc là sẽ không lừa người giống như Huyền Từ.

Vi Tiểu Bảo cười hì hì nói: "Mặc dù ta tuyên bố với bên ngoài là đi tế thiên! Nhưng thực ra Tiểu Hoàng đế có giao nhiệm vụ khác cho ta!"

Nói đến đây, Vi Tiểu Bảo thần thần bí bí nói: "Nhiệm vụ chủ yếu của ta thật ra là đi dùng pháo bắn nổ đảo Thần Long, đây chính là bí mật đấy."

"Bí mật chó má gì... Ta đã biết từ lâu rồi..." Vương Viễn nói: "Cái này có liên quan gì tới việc ta có thể lấy được đại pháo hay không?"

"Có chứ!"

Vi Tiểu Bảo nói: "Ta đang đi đánh trận... Mà đánh trận thì khẳng định sẽ có tổn thất..."

"Ừm..."

Vương Viễn sờ lên cằm, suy nghĩ nói: "Ý của ngươi là đánh giặc xong là có thể đưa cho ta một khẩu đại pháo?"

"Vậy phải xem kết quả!"

Vi Tiểu Bảo nói: "Thần Võ đại pháo này của ta rất lợi hại, nhưng cao thủ trên đảo Thần Long kia nhiều như mây, nhất là con rùa già Hồng An Thông kia, quả thực rất khủng bố, ta sợ mười khẩu đại pháo cũng không giết được lão..."

"Ngươi có biết..." Vi Tiểu Bảo lại nói: "Hoàng đế có tức giận hay không không liên quan gì đến tổn thất, chỉ nhìn kết quả như thế nào... Nếu như ta thắng, mười khẩu đại pháo ném đi dăm ba khẩu thì tiểu Hoàng đế cũng sẽ không nói gì, nhưng nếu không thắng được, cho dù ta mang tất cả đại pháo về, tiểu Hoàng đế vẫn sẽ không cao hứng... Ca ca ngươi là người thông minh, hiểu ý tứ của ta chứ?"

"Ngươi muốn ta giúp ngươi san bằng đảo Thần Long?"

Vi Tiểu Bảo đã nói rõ ràng mọi chuyện như vậy, Vương Viễn đương nhiên sẽ không thể không hiểu tiểu tử này có ý tứ gì.

Tiểu tử này chỉ thiếu việc nói thẳng với Vương Viễn: "Ngươi giúp ta làm thịt Hồng An Thông, ta lập tức cho ngươi một khẩu Thần Võ đại pháo."

"Hắc hắc! Có thể giết Hồng An Thông hay không không quan trọng, quan trọng là ta không thể chết!" Vi Tiểu Bảo cười hắc hắc nói: "Không biết ý của ca ca như thế nào?"

Vi Tiểu Bảo vừa dứt lời, Vương Viễn lập tức nhận được nhắc nhở của hệ thống: Bạn phát động nhiệm vụ cốt truyện [Pháo Oanh Xà Đảo], có tiếp nhận hay không?

"Không thành vấn đề!"

Vương Viễn trực tiếp lựa chọn tiếp nhận.

Từ trên bản chất mà nói, Vi Tiểu Bảo quả thực có ý định lợi dụng Vương Viễn, nhưng lời người ta nói cũng không sai một chút nào.

Thần Võ đại pháo đặt ở thế giới này, chính là vũ khí có tính chấn nhiếp cấp bậc vũ khí hạt nhân, cũng không thể bởi vì hai ta có quan hệ tốt nên tiện tay đưa cho ngươi một khẩu...

Huynh đệ ruột thịt còn phải tính sổ sách rõ ràng, lúc này đương nhiên cũng phải nói lý lẽ, nếu không Vi Tiểu Bảo thực sự không có cách nào bàn giao với Khang Hi, nếu giúp Vi Tiểu Bảo đánh thắng trận, trong chiến đấu có tổn thất cái gì cũng không quan trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận