Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 524: Đánh vào mặt tư tưởng là thượng sách

“Ha ha!”

Vương Viễn nhìn về phía đối diện cười ha ha nói: “Thế nào, đối với bọn họ, sự đả kích này rất lớn nhỉ?”

Điều Tử: “...”

Bấy giờ Điều Tử đã hiểu suy nghĩ của Vương Viễn. Tên hòa thượng này thật sự rất gian trá, trong tình cảnh này còn không quên đánh vào mặt tư tưởng là thượng sách.

Chẳng qua nếu suy nghĩ cẩn thận thì cũng không có gì là không ổn.

Đám người Một Đám Ô Hợp cũng không mạnh mẽ như những gì bọn họ thể hiện. Trong số mười người, số người được coi là cao thủ cũng chỉ có một nửa, tất nhiên thực lực tổng thể sẽ không thể sánh bằng Bách Hoa Liễu Loạn - loại chiến đội có cao thủ xuất thân từ bang phái lớn này.

Trong tình cảnh như vậy, chắc chắn phải tận lực dùng trí.

Sĩ khí giảm sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của đối thủ, đây không chỉ là cơ hội đối với Một Đám Ô Hợp, còn dễ dàng giúp Một Đám Ô Hợp che dấu thực lực, như vậy mới có thể tận dụng mọi khả năng để che dấu nhược điểm.

Dù sao chặng đường thi đấu còn rất dài, thi đấu chủ thành xong còn thi đấu khu vực, sau đó còn trận chung kết Hoa Sơn Luận Kiếm, đường càng chạy càng xa, tất nhiên sẽ càng ngày càng bị người khác xem trọng.

Là người chỉ huy của cả trận đấu, hiển nhiên Vương Viễn đã xuất phát từ góc độ lâu dài, tiến thẳng đến vị trí đệ nhất thiên hạ.

Ván thứ ba, người lên sàn đấu bên phía Một Đám Ô Hợp chính là Bôi Mạc Đình, còn bên Bách Hoa Liễu Loạn là một vị cao thủ của phái Hoa Sơn tên là “Kiếm Thập Thất”.

Thực lực của Kiếm Thập Thất không hề kém, nhưng gặp phải Bôi Mạc Đình thì chỉ có thể trách gã quá xui xẻo.

Bôi Mạc Đình xuất thân từ phái Hoa Sơn, y vô cùng tường tận về võ học phái Hoa Sơn, thế nên đối với võ công của Kiếm Thập Thất, Bôi Mạc Đình cũng nắm cực kỳ rõ.

Mà Tịch Tà Kiếm Pháp của y cũng quỷ thần khó lường, quỷ dị ác độc, lại là kiếm pháp tuyệt học, hai người đối đầu với nhau, đương nhiên Kiếm Thập Thất sẽ không phải là đối thủ của Bôi Mạc Đình.

Ván thứ tư, Trường Tình Tử...

Tên nhãi này am hiểu rất sâu tinh túy của phái Tinh Túc, không chỉ hèn hạ mà tố chất còn rất thấp, ám chiêu tầng tầng lớp lớp, còn chưa dùng tới Hóa Công Đại Pháp thì đối thủ đã bị độc chết tươi rồi.

Ván thứ năm, người lên sàn đấu chính là Điều Tử.

Tung Dương Chân Khí cộng với Liệt Diễm đao pháp của Điều Tử, vừa mới đánh nhau đã ánh lửa ngút trời uy mãnh mười phần, cũng hữu kinh vô hiểm đánh thắng ván cuối cùng.

Trận đầu, Một Đám Ô Hợp thắng sạch năm ván, dẫn đầu với ưu thế tuyệt đối.

Sắc mặt của đám người Bách Hoa Liễu Loạn trở nên mặt âm trầm, sĩ khí đã hoàn toàn mất sạch.

Đều là cao thủ, thật ra tố chất tâm lý của đám người Bách Hoa Liễu Loạn cũng không kém đến mức như vậy, thua mấy ván đầu cũng là chuyện hết sức bình thường, nhưng bọn họ lại không chịu nổi việc Vương Viễn rất giỏi nghiên cứu tâm lý của người khác.

Trận chiến của Thương Khung Thần Cái đã kích thích Bách Hoa Liễu Loạn quá mức, về sau lại thua thêm ba ván, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí.

Mà điều khiến cho Bách Hoa Liễu Loạn cảm thấy áp lực nhất chính là, từ đầu đến cuối Vương Viễn vẫn chưa hề lên sàn đấu.

Người của Hồng Hoa hội đều biết đến sự lợi hại của Vương Viễn, hắn không khác gì con át chủ bài trong tay Một Đám Ô Hợp. Một trận đấu kết thúc, Vương Viễn chưa ra tay, hiển nhiên Một Đám Ô Hợp vẫn bảo lưu được thực lực, có thể đánh Bách Hoa Liễu Loạn cho răng rơi đầy đất một cách thành thạo như vậy, nếu Vương Viễn ra trận, chẳng phải Bách Hoa Liễu Loạn đến một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có sao?

Sở dĩ sĩ khí của Bách Hoa Liễu Loạn hạ thấp như vậy, nguyên nhân lớn nhất cũng là vì điểm này.

Nhưng bọn họ không biết, ngoại trừ Vương Viễn ra, những người biết đánh nhau của chiến đội Một Đám Ô Hợp đã lên sàn đấu hết... Áp lực của Bách Hoa Liễu Loạn chính là bắt nguồn từ sự thiếu hụt thông tin của đối thủ.

Thấy đối thủ bị tra tấn thành ra như vậy, Điều Tử không khỏi nhìn Vương Viễn với ánh mắt xem trọng.

“Ngưu huynh, ngươi cũng học tâm lý học hả?” Trong thời gian nghỉ ngơi giữa trận, Điều Tử đi tới hỏi Vương Viễn.

“Tâm lý học? Không hề.” Vương Viễn lắc đầu.

“Vậy thì tại sao ngươi lại biết rõ trong lòng đối thủ đang nghĩ gì thế?” Điều Tử có chút kinh ngạc hỏi.

Bởi vì lý do nghề nghiệp, Điều Tử phải đi học tâm lý học, dù vậy hắn cũng không dám chắc có thể biết rõ tường tận suy nghĩ trong lòng đối phương. Vương Viễn lại dự đoán tâm lý chính xác như vậy, thế nhưng lại nói không học tâm lý học, quả thật Điều Tử không thể nào tin được.

“Chuyện này ấy hả...” Trên mặt Vương Viễn xuất hiện sự sợ hãi, nói: “Đây là vấn đề về hoàn cảnh sinh ra và lớn lên.”

Điều Tử: “?”

Sợ rằng dù Điều Tử có suy nghĩ nát óc thì cũng không thể nào đoán ra được: Sở dĩ Vương Viễn nghiên cứu tâm lý người khác, hoàn toàn là vì bù đắp cho sức mạnh không đủ. Là người có sức chiếu đấu đứng thứ hai đếm ngược từ dưới lên trong nhà, Vương Viễn quanh năm tự do bay nhảy ở biên giới đi tìm đường chết mà còn có thể sống đến bây giờ, cũng là bởi vì hắn thường xuyên phải phỏng đoán tâm lý của đối thủ, sau đó phán đoán điểm mấu chốt của đối phương.

Điều Tử học tâm lý học là vì cuộc sống, kiếm cơm ăn, còn Vương Viễn nghiên cứu thứ này chính là xuất phát từ bản năng sinh tồn... Có thể thấy được Vương Viễn phán đoán chính xác như vậy cũng là hợp tình hợp lí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận