Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1070: Sự can đảm của Vương Viễn

Hành động này không có một chút tác dụng nào, chỉ có thể khiến cho hành động đập phá của bạn nhỏ Niên càng điên cuồng hơn mà thôi,

Khó trách người chơi Vạn Thánh Sơn thẳng thắn bỏ hang ổ để trốn chạy, trong tình huống này mà không chọc giận Niên Thú BOSS cũng đã xem như là cống hiến cho bang phái rồi.

Về phần vì sao không mở cổng lớn thả Niên Thú BOSS ra ngoài.

Chuyện này ấy mà, cũng tương đương với việc vì sao không đánh chết được thần tài mà còn không thả cho hắn chạy.

Đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí vẫn ôm một chút tâm lý may mắn, lỡ may tập hợp đủ số pháo thì sao, cứ thả cho Niên Thú chạy mất như vậy thì chẳng phải là lỗ nặng rồi sao.

Không thể phủ nhận, đám Bạch Hạc Lưỡng Sí có nhân tố đánh cược, sự thật chứng minh rằng bọn họ đã thành công, không phải chờ được Vương Viễn đến rồi sao.

Tuy rằng tên chó hòa thượng này không biết xấu hổ…

“Ngưu ca! Nhờ ngươi cả đấy!"

Bạch Hạc Lưỡng Sí chỉ Niên Thú BOSS đang vui vẻ nhảy nhót, sau đó lại trịnh trọng gật đầu với Vương Viễn, tay phải nắm lại, nghiêm túc làm một tư thế tay cố lên.

"Ha ha! Chút lòng thành mà thôi!"

Vương Viễn có pháo trúc trong tay nên trong lòng không hoảng hốt, Một Đám Ô Hợp đã giết nhiều Niên Thú trưởng thành như vậy rồi, cũng coi như là ngựa quen đường cũ.

Vương Viễn tùy ý chỉ tay, hạ lệnh: "Quy tắc cũ."

Nhận được lệnh của Vương Viễn, mấy người Một Đám Ô Hợp khai triển đội hình, sau đó mỗi người một hướng bao vây Niên Thú.

Niên Thú sợ pháo cho nên một khi bị ném trúng thì sẽ chạy trốn, phải phòng thủ ở mọi phía, Niên Thú chạy bên nào thì bên ấy lập tức ném pháo, có thể đẩy nhanh tốc độ và hiệu quả của trận chiến hơn.

Đây đều là kinh nghiệm cả!

Sau khi đứng đúng hướng, Vương Viễn lại ra lệnh một tiếng, mọi người đồng loạt lấy ra một cây pháo to như cánh tay, dài khoảng một thước.

"Đây là cái gì?"

Nhìn thấy [Đại Xuân Số 1] trong tay đám người Vương Viễn, Bạch Hạc Lưỡng Sí có chút ngây ngốc, thứ đồ chơi này là pháo thật à? Sao trông lại không giống với loại pháo mình nhìn thấy nhỉ?

Pháo mà Niên Thú còn non rơi ra cũng chỉ dài một khúc, to cỡ ngón tay cái mà thôi, thứ đồ chơi trong tay của Vương Viễn lớn như thế, quả thật đã làm cho người ta hoảng sợ.

"Pháo!" Vương Viễn thuận miệng trả lời một câu, sau đó nhắm ngay Niên Thú trước mặt rồi ném pháo qua.

"Grào!"

Có ai ngờ đâu Niên Thú thoạt trông có vẻ ngu xuẩn lại nhạy bén vô cùng.

Pháo của Vương Viễn còn chưa rơi xuống đất, Niên Thú đã né tránh, xoay người vung móng vuốt lên đập cây pháo mà Vương Viễn ném qua, cho nó bay ngược trở về.

"?!"

"Đệt! Tránh ra!"

Vương Viễn thấy thế thì kinh hãi, vội vàng lộn một vòng về phía trước, ngay lúc pháo rơi xuống thì né được.

"Đoàng!"

Một tiếng nổ rung trời, pháo nổ tung sau lưng Vương Viễn, sóng khí sau vụ nổ khuếch tán ra, đẩy Vương Viễn ở phía trước lảo đảo một cái.

Tuy rằng đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí đều là cao thủ đỉnh cấp nhưng cái pháo này đến quá bất ngờ, chờ đến lúc bọn họ kịp phản ứng thì pháo ở sau lưng Vương Viễn đã nổ tung.

Bụi khói tản đi, đám Bạch Hạc Lưỡng Sí đều đồng thời bị nổ thành đen thui… lượng máu đều đã sắp chạm đáy.

Đây là đã cách mấy người Vương Viễn khá xa, chỉ bị uy lực còn sót lại của vụ nổ lan đến.

Mấy người Kiếm Hàn Tây Bắc đứng gần đấy xem náo nhiệt thì bị nổ ngay tại chỗ đến mức xương cốt không còn, chỉ có Công Đức Vô Lượng da dày thịt béo lại còn mở chân khí hộ thể vào thời khắc mấu chốt mới may mắn sống sót.

Có điều lúc này cũng chỉ cách cái chết nửa bước chân.

Mặt đất dưới chân mọi người bị nổ thành một cái hố to.

"Này… con mẹ nó này là pháo thật à?"

Đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí và Đạo Vô Hưu nhìn cái hố to trước mặt đều trợn mắt há mồm: "Đây không phải là bom đấy chứ?"

"Nói theo một ý nào đó thì không có gì khác nhau cả!"

Vương Viễn giải thích: "Tốt nhất là các ngươi cách xa xa ra, thứ đồ chơi này tấn công bừa bãi, có nổ chết thì ta không chịu trách nhiệm đâu!"

"…"

Mấy người Bạch Hạc Lưỡng Sí liếc mắt nhìn nhau một cái, cuống quít lui về phía sau hơn mười mét, tìm nơi che chắn rồi núp vào.

Sợ nổ mạnh là bản năng phản ứng của sinh vật, cho dù võ công của ngươi cao đến đâu, chỉ cần vẫn còn chỉ số thông minh, nhìn thấy quả bom có uy lực mạnh mẽ như thế cũng khó tránh khỏi cảm thấy sợ hãi, trốn ra thật xa mới là phản ứng bình thường.

Dù sao ngay cả động vật nhỏ như Niên Thú khi nghe thấy tiếng nổ mạnh cũng biết phải nhanh chóng trốn chạy, huống chi là nhân loại vốn tự xưng là sinh vật bậc cao.

Niên Thú BOSS cũng giống như những Niên Thú khác, cũng sợ tiếng nổ mạnh.

Pháo vừa vang lên, Niên Thú BOSS bị dọa giật thót một cái, vội vàng quay đầu chạy về hướng Độc Cô Tiểu Linh.

Độc Cô Tiểu Linh vội vàng ném một quả pháo trong tay mình về phía Niên Thú.

Nhưng Niên Thú này đã học được bài học nhớ đời, móng vuốt lại vung lên đập pháo trở về.

"Xong đời rồi!"

Thấy pháo bay về phía mình, Độc Cô Tiểu Linh lập tức choáng váng.

Kinh nghiệm chiến đấu của Độc Cô Tiểu Linh không phong phú, tố chất tâm lý so ra vẫn kém Vương Viễn thân kinh bách chiến, huống chi lúc này cô còn dùng Thiên Nhân Hợp Nhất để tăng cường sức mạnh, tốc độ di chuyển giảm xuống rất thấp. Nhìn quả bom này bay về phía mình, Độc Cô Tiểu Linh chỉ có hai lựa chọn.

Thứ nhất, giải trừ Thiên Nhân Hợp Nhất, bản thân bị nổ chết.

Thứ hai, để cơ quan con rối cứng rắn ăn một sóng nổ mạnh, bản thân kéo dài hơi tàn.

Cơ quan con rối là tâm huyết, là sức chiến đấu chủ yếu của Độc Cô Tiểu Linh, nếu cơ quan con rối bị hủy thì Độc Cô Tiểu Linh cũng giống như tự phế võ công, cho nên so với con rối bị hủy thì bản thân chết đi có vẻ lời hơn.

Kết quả là Độc Cô Tiểu Linh nhanh chóng giải trừ Thiên Nhân Hợp Nhất trước.

Lúc này, pháo cũng đã rơi xuống dưới chân Độc Cô Tiểu Linh.

Mắt thấy Độc Cô Tiểu Linh sắp bị nổ chết tươi.

Bỗng nhiên bóng dáng của Vương Viễn chợt lóe lên xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Tiểu Linh, cúi người cầm lấy pháo trên mặt đất, nhanh chóng nhét vào ngực mình, đồng thời sử dụng [Kim Cương Bái Tháp].

"Uỳnh!"

Một ngọn lửa lấp lánh ánh vàng chợt lóe lên một lát trong lòng, áo cà sa trên người Vương Viễn bị lượng khí từ vụ nổ dữ dội làm cho căng phồng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận