Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 677: Kim Thiền Thoát Xác

Kim Hoa bà bà nghe có tiếng gió đằng sau, vội vàng vận chuyển nội lực đón đỡ. Mà lúc này Bích Lân Yên của Trường Tình Tử cũng bay đến bên cạnh bà ta.

Bích Lân Yên dính vào người thì nhen lửa, gặp được chân khí nội công, tựa như lửa cháy lại được đổ thêm dầu.

"Xoẹt!!!"

Theo một tiếng quẹt diêm vang lên, một luồng lửa màu xanh lục nháy mắt bao trùm cả người Kim Hoa bà bà.

Bị ngọn lửa thiêu đốt, phản ứng của người bình thường tất nhiên là vận công chống cự, Kim Hoa bà bà cũng không ngoại lệ, lập tức ra sức vận chuyển nội lực lên, kết quả độc hỏa trên người càng được thế bùng cháy dữ dội.

"Aaa… Đám các ngươi không giữ lời!"

Giữa tiếng kêu thảm thiết và thê lương, Kim Hoa bà bà tuyệt vọng bị thiêu sống trước mặt mọi người.

"Ôi!"

Trương Thúy Sơn thấy thế, có chút không đành lòng bảo: "Bà ta tuổi tác đã lớn như vậy rồi, cần gì đuổi cùng giết tận? Huống hồ ta đã đồng ý sẽ thả bà ta đi!"

"Bố tổ sư nhà nó, tên này đúng là thánh mẫu!"

Vương Viễn nghe được lời Trương Thúy Sơn nói thì không khỏi nhíu mày.

Trương Thúy Sơn này đúng là phiền phức! Đối phó với loại người ác độc như Kim Hoa bà bà chỉ có trực tiếp giết chết mới là lựa chọn đúng đắn nhất, y lại còn thừa hơi đi thông cảm cho bà ta!

Đồng cảm với kẻ ác chính là làm ác! Đạo lý này mà cũng không hiểu hả? Còn định dùng tình yêu cảm hóa một bà già đã làm chuyện ác nhiều năm hay sao?

"Ngươi nhận được nhiệm vụ giống bọn ta à?" Vương Viễn hỏi ngược lại.

"Không hề!"

Trương Thúy Sơn lắc đầu.

"Vậy ngươi có gia nhập vào đội ngũ của bọn ta không?" Vương Viễn lại hỏi.

"Cũng không!" Trương Thúy Sơn tiếp tục phủ nhận.

"Vậy không phải dễ giải quyết rồi sao?" Vương Viễn nói: "Ngươi là ngươi, bọn ta là bọn ta. Ngươi nói tha cho bà ta nhưng bọn ta có nói tha đâu… Lão thái bà này mất chồng, sống lẻ loi hiu quạnh mấy năm cũng chẳng sung sướng gì. Ta tiễn bà ta đi đoàn tụ với chồng cũng coi như là công đức vô lượng."

"Chuyện này…"

Trương Thúy Sơn á khẩu không đáp lại được.

Mặc dù y cứ cảm thấy là lạ ở chỗ nào ấy, nhưng dáng vẻ Vương Viễn nói trông rất có đạo lý.

"Trâu bò!"

Đám Trường Tình Tử và Mario phục sát đất, thi nhau gửi tin lên kênh đoàn đội: "Vừa nãy nhờ người ta hỗ trợ làm nhiệm vụ thì như con chó, giờ giọng điệu cứng thế nhở?"

"Ngươi thì biết cái gì! Y giúp ngươi làm nhiệm vụ à? Y đang giúp con mình thì có!" Vương Viễn khinh bỉ nói.

"Thật hả?" Trường Tình Tử vuốt cằm bảo: "Mặc dù nghe ngươi nói rất có lý, nhưng sao ta cứ cảm thấy ngươi đang chửi xéo ta?"



Mấy người bọn họ nói chuyện một hồi, Đinh Lão Tiên cũng quay về.

Lúc ra đi, tâm trạng của Đinh Lão Tiên vẫn khá ổn, nhưng bây giờ chẳng biết làm sao mà trên mặt tràn đầy vẻ thương cảm.

"Ỷ Thiên Kiếm đâu?"

Thấy Đinh Lão Tiên trở về, Vương Viễn ngay cả thi thể của Kim Hoa bà bà cũng không kịp sờ, tiến lên trước hỏi thăm.

"Đi rồi!"

Đinh Lão Tiên đáp.

"Đi rồi? Ngươi để bà ta đi như thế hả? Thế Kỷ Hiểu Phù tính bỏ con gái ở đây à?" Vương Viễn nhìn thoáng qua bé gái cách đó không xa, sốt ruột hỏi.

"Kỷ Hiểu Phù nàng ta…" Đinh Lão Tiên nói với vẻ mặt nặng nề: "Chết rồi…"

"Chết… Chết rồi?"

Vương Viễn sửng sốt, dồn dập hỏi: "Không phải sư phụ nàng ta theo sau hả? Ai giết được nàng ta chứ?"

Mặc dù Vương Viễn không thân quen mấy với Kỷ Hiểu Phù nhưng dù sao mới rồi nàng từng thành đồng đội kề vai chiến đấu với mình, lúc này đột nhiên lại bị giết khiến hắn có chút trở tay không kịp.

Phải biết rằng sư phụ của Kỳ Hiểu Phù chính là Diệt Tuyệt sư thái đó.

Tu vi của Diệt Tuyệt sư thái ra sao Vương Viễn đã được chứng kiến. Lão ni cô kia có tu vi rất mạnh, hơn nữa trong tay còn cầm Ỷ Thiên Kiếm, cao thủ với cảnh giới mạnh hơn bà ta còn chưa chắc thắng được, không biết là cao nhân phương nào lại giết được đồ đề ngay trước mặt bà ta.

"Người giết nàng ta chính là Diệt Tuyệt sư thái!" Đinh Lão Tiên trầm mặc một lúc mới nói, sắc mặt cực kỳ phức tạp.

Diệt Tuyệt sư thái là chưởng môn của phái Nga Mi, bình thường mặc dù nghiêm khắc nhưng làm người khá cương trực công chính. Dù thế nào đi nữa Đinh Lão Tiên cũng không dám tưởng tượng lão thái bà vậy mà lại tự tay giết chết học trò cưng của mình. Đinh Lão Tiên tận mắt chứng kiến hết thảy, trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được chuyện Diệt Tuyệt sư thái sụp đổ thiết lập.

"Hả?"

Đinh Lão Tiên còn khó chấp nhận nổi nữa là Vương Viễn, hắn cảm thấy chuyện này thật khó tin, nghi ngờ hỏi: "Vì sao?"

"Bởi vì…"

"Không ổn rồi! Kim Hoa bà bà chưa chết!"

Đinh Lão Tiên vừa định nói lý do vì sao Diệt Tuyệt sư thái giết chết Kỷ Hiểu Phù thì Mario và Bôi Mạc Đình đột nhiên la toáng lên.

"???!!!"

Lực chú ý của Vương Viễn lập tức bị hai người kia hấp dẫn, chỉ thấy cách đó không xa Mario đang nhấc thi thể bị thiêu cháy của Kim Hoa bà bà lên, bộ thi thể kia chỉ là một cái xác rỗng, gió vừa thổi qua đã lúc ẩn lúc hiện.

"Chuyện gì xảy ra thế?"

Vương Viễn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì trên đầu nhảy lên một chuỗi dấu chấm hỏi.

"Không biết nữa!" Mario nói: "Vừa rồi lúc ta sờ vào thi thể chỉ thấy còn lại mỗi thứ này!"

"Kim Thiền Thoát Xác!"

Hồ Thanh Ngưu lại gần lên tiếng giải thích: "Đó là một thuật dịch dung rất cao siêu!"

"Vậy giờ phải làm sao đây?"

Trường Tình Tử nhíu mày.

Nhiệm vụ của mấy người bọn họ chính là đảm bảo vợ chồng Hồ Thanh Ngưu không bị ai làm hại. Biện pháp đơn giản và hữu hiệu nhất chính là giết chết Kim Hoa bà bà. Bà ta có võ công trác tuyệt, nếu không phải có Trương Thúy Sơn ở đây, đám bọn họ chưa chắc có thể bảo vệ được hai vợ chồng Hồ Thanh Ngưu an toàn.

Trương Thúy Sơn chắc chắn sẽ không ở đây mãi, đám Vương Viễn cũng không có khả năng trông chừng nhiệm vụ này cả đời. Nếu như chờ đến lúc bọn họ rời đi, Kim Hoa bà bà quay lại truy sát thì chẳng phải là thất bại trong gang tấc hay sao?

"Không có vấn đề gì đâu!"

Hồ Thanh Ngưu cười nhạt một tiếng, khoát tay bảo: "Bí thuật Kim Thiền Thoát Xác cần hao tổn công lực cực mạnh mới có thể thi triển được. Lúc này Kim Hoa bà bà đã bị thương nguyên khí trầm trọng, trong vòng mấy năm cũng chưa thể tu dưỡng đến trạng thái hiện giờ! Lần này may mà có các vị giúp đỡ!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận