Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 915: Đoàn Chính Thuần kỳ quái

Nói đến đây, ả ta móc một cái hộp nhỏ màu đen từ trong lòng ra, rồi đưa đến trước mặt Vương Viễn: “Phu Cốt Đinh có được không? Cũng là pháp bảo của phái Tinh Túc.”

[Phu Cốt Đinh]

Phân loại: Ám khí.

Phẩm chất: Tinh lượng.

Ngoại công: +10.

Nội công: +10.

Tấn công độc: +50.

Độ bền: 30/30.

Trang bị với công pháp ám khí, sát thương sẽ tăng lên 10%.

[Phu Cốt Chi Thư ]: Sau khi mục tiêu trúng đòn, sẽ dẫn đến mất máu liên tục mỗi giây 50 điểm, hiệu ứng hít thở giảm 50%, thời gian duy trì thẳng cho đến khi ám khi rơi xuống.

Bối cảnh vật phẩm: Ám khí độc môn của phái Tinh Túc, âm hiểm ác độc.

Phu Cốt Đinh này thân là ám khí, mà sát thương được tăng lên quả thực thấp đến đáng thương, nhưng thứ này lại là ám khí thuộc tính độc hiếm có, hơn nữa thuộc tính kèm theo rất không yếu.

Bỏ qua mỗi giây mất năm mươi điểm máu không tính, thì hiệu ứng giảm hít thở này cũng vô cùng hữu dụng, trực tiếp làm suy yếu khả năng trị liệu bình thường của mục tiêu, điều đáng sợ nhất là thứ này có nghĩa như tên của nó, Phu Cốt Đinh, thật sự giống như con giòi ở xương mu bàn chân, trúng phải thì sẽ phát huy tác dụng của nó, chỉ cần không bị lấy ra thì hiệu ứng trùng độc này sẽ tiếp tục mãi.

Thứ này có thể nói chính là một BUFF giảm lợi ích cực mạnh, là thần khí cần thiết để đánh BOSS.

Tuy rằng phái Tinh Túc này là một tiểu môn phái ẩn, nhưng lại không thiếu đồ vật cổ quái hiếm lạ, từ Bích Lân Yên đến Phu Cốt Đinh, cái nào cũng âm hiểm độc ác.

“Được rồi…”

Vương Viễn giả bộ vô cùng khó xử, nhận lấy Phu Cốt Đinh, nói: “Tuy thứ này cũng không tệ, nhưng không biết kém cái lưới đánh cá đó bao nhiêu, ngươi phải thêm tiền.”

“Thêm tiền? Còn muốn tiền nữa á?” A Tử trừng mắt nhìn với vẻ mặt khó chịu.

“Phí lời!” Vương Viễn đáp: “Ta không phải mua nguyên liệu à! Năm mươi lượng vàng, thiếu một hào cũng không làm mặt nạ dịch dung được đâu!”

“Mặt nạ dịch dung….”

Tiểu yêu nữ A tử này hình như khá có hứng thú với nặt nạ dịch dung, tròng mắt đảo một vòng, móc từ trong lòng ra mấy miếng vàng lá, rồi đưa cho Vương Viễn, nói: “Năm mươi lượng vàng thì năm mươi lượng vàng!”

“Chốt đơn!”

Vương Viễn gật đầu một cách hài lòng, trong lòng lại thầm bảo: “Cho dù tiễn ngươi chết, cũng phải cố hết khả năng bòn rút giá trị thặng dư của ngươi.”



Có một điểm Vương Viễn ngược lại cũng không hề lừa A Tử, đó là thuật dịch dung này quả thực có thể chế tạo mặt nạ dịch dung cho người khác để dịch dung, nhưng chế tạo mặt nạ cần không ít nguyên liệu.

Cho nên từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ từng sử dụng chức năng này của thuật dịch dung.

Thu tiền xong, hắn rời khỏi hồ Tiểu Kính, đi thẳng đến thành Đồng Bách, mua một loạt nguyên liệu như bột mì, sợi bông, miếng gỗ ở cửa hàng tạp hóa, sau đó trở về hồ Tiểu Kính, làm theo các bước của hệ thống, cuối cùng cũng làm ra mặt nạ dịch dung của Đoàn Chính Thuần.

[Mặt nạ dịch dung] (Đoàn Chính Thuần)

Phân loại: Mặt nạ.

Phẩm chất: Không có.

Hiệu ứng đặc biệt: Trang bị mặt nạ, có thể biến thành bộ dáng của Trấn Nam Vương Đại Lý, Đoàn Chính Thuần, thời gian duy trì là hai mươi tiếng.

Số lần sử dụng: 1/1.

Giới thiệu vật phẩm: Mặt nạ thần kỳ có thể thay đổi bộ dáng.

“Không tệ! Rất thành công!”

Vương Viễn liếc mắt nhìn thuộc tính của mặt nạ trong tay, rồi đưa nó cho A Tử một cách hài lòng thỏa mãn.

A Tử đeo thành quả lên mặt với vẻ thích thú, chỉ thấy cả người ả ta vặn vẹo một hồi, rất nhanh đã biến thành bộ dạng của Đoàn Chính Thuần.

“Thế nào? Có giống không?” A Tử hỏi Vương Viễn một cách hưng phấn.

“Ừm! Giống lắm!” Vương Viễn đáp: “Chỉ có điều, giọng nói vẫn chưa thay đổi, ngươi cũng không biết thuật nói tiếng bụng, nói một cái là lộ tẩy ngay… Hơn nữa thứ này chỉ dùng được một lần, tháo rồi thì không thể dùng tiếp được nữa, bây giờ ngươi tốt nhất nên tìm một chỗ trốn đi! Tuyệt đối đừng nói chuyện với ai cả.”

“Được! Bây giờ ta sẽ đợi ở gần cầu đá!” A Tử vô cùng hợp tác.

“Ta cũng đi chung với ngươi đi!” Vương Viễn nói.

“Ngươi đi làm gì?” A Tử mang vẻ mặt chán ghét.

“Giúp ngươi chặn ông bố ngươi chứ gì nữa!” Vương Viễn đáp: “Lỡ như y tới sớm thì biết phải làm sao? Ngươi không sợ bị vạch trần sao?”

“Được rồi!” A Tử gật đầu đồng ý.

Thời gian hẹn của Tiêu Phong và Đoàn Chính Thuần là canh ba đêm nay, khi hai người tới bên cầu đá, sắc trời vừa mới tối, Vương Viễn thoát trò chơi, sau khi ăn cơm, tắm rửa một phen rồi lại vào trò chơi tiếp, lúc này đã là canh hai.

A Tử trốn cách cầu không xa, nhìn chằm chằm lên cầu đá không chớp mắt.

Bóng của ánh trăng phản chiếu giữa sông, phía tây đã tụ đầy mây đen từ lâu, đột nhiên trong mây đen lóe lên hai tia chớp, chiếu sáng choang cả đồng ruộng mênh mông, tia chớp qua đi, mọi thứ trông lại càng tối tăm hơn, trong nghĩa địa xa xa có ma trơi lay động, lăn qua lăn lại giữa đám cỏ.

Ngay đúng lúc này, một người đàn ông cường tráng và khỏe mạnh đi từ xa tới, chậm rãi bước lên cầu, nhìn hồ nước đến ngẩn người.

“Đùng!”

Một tiếng chớp lóe lên, tia chớp chiếu rọi bóng dáng của người đàn ông, đó chính là Tiêu Phong.

Tiếng sấm càng lúc càng lớn, mắt thấy mưa to sắp đổ xuống, Vương Viễn liếc mắt nhìn thời gian, sắp tới canh ba rồi, lúc này hắn nín thở ngưng thần, nhìn về phía căn nhà trúc bên hồ Tiểu Kính. Chưa đến bao lâu, chỉ nhìn thấy một người chậm rãi đi trên con đường dẫn tới hồ Tiểu Kính, áo bào rộng đai trễ, đó chính là Đoàn Chính Thuần.

“Chính là lúc này!”

Vương Viễn chọc A Tử sắp ngủ, ý bảo ả ta đi lên cầu, đồng thời cũng cũng mở [Thần Hành Bách Biến] ra, một làn khói chạy tới phía sau Đoàn Chính Thuần, hắn một tay bịt miệng y, tay còn lại ôm quanh ngực của y thật chặt, vừa lôi vừa kéo Đoàn Chính Thuần vào trong rừng trúc ở bên cạnh.

Một cái kéo này, khiến Vương Viễn lập tức cảm thấy bối rối, Đoàn Chính Thuần này tốt xấu gì cũng là một người đàn ông trưởng thành, lớn lên vừa cao lớn vừa cường tráng, vóc dáng của người tập võ đều lực lưỡng, ít cũng phải bảy, tám mươi cân mới phải, tại sao dáng người lại nhẹ nhàng như vậy.

Ngay khi tay của hắn chạm lên ngực Đoàn Chính Thuần, hắn lại càng bối rối hơn: “Ế, sao cơ ngực to của Đoàn Chính Thuần lại phồng lên thế này?”

Mà ngay lúc này, Đoàn Chính Thuần giả cũng chính là A Tử đã làm bộ làm tịch đi lên cầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận