Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 69: Người vượt đường kẻ này, chết 1

"Nhưng..."

Hai người Bôi Mạc Đình không ngốc, đương nhiên cũng hiểu được ý của Vương Viễn, trong lòng không khỏi cảm động.

Phải biết rằng Hồng Hoa hội là đại bang hội đứng đầu trong game, một khi đắc tội họ thì về sau khi chơi game sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Dưới tình huống này, người bình thường chắc chắn sẽ giữ mình tránh khỏi rắc rối, còn Vương Viễn thì lại tiến đến trợ giúp...

"Đừng suy nghĩ nhiều!" Thấy vẻ mặt của hai người Bôi Mạc Đình, Vương Viễn nói: "Chỉ là khinh công của ông đây không chạy được thôi, chứ không phải ta không muốn chạy."

"Mẹ! Làm chúng ta cảm động hụt!"

Nghe được lời Vương Viễn, hai người Bôi Mạc Đình đồng thời dựng ngón giữa về phía hắn, sau đó lùi về sau.

"!!!"

Trường kiếm bị bắt lại khiến các đệ tử phái Hoa Sơn đều cả kinh, theo bản năng rút kiếm về.

Nhưng cho dù họ cố gắng như thế nào thì trường kiếm trong tay cũng không xê dịch chút nào, không thể rút ra được.

"Đến đây đi!"

Lúc này, bàn tay đang nắm trường kiếm của Vương Viễn đột nhiên kéo về sau, mấy người trốn sau người đệ tử Thiếu Lâm chỉ cảm thấy gan bàn tay bỗng lỏng ra, trường kiếm nhất thời tuột khỏi tay. Năm sáu thanh trường kiếm bị Vương Viễn kéo ra khỏi tay bọn họ.

Thấy kiếm của mình bị người khác cướp đi, mặt mũi đám đệ tử phái Hoa Sơn trắng bệch.

Trong game, vũ khí chính là thứ quan trọng nhất của người chơi.

Hơn nữa mọi người đều biết, đệ tử phái Hoa Sơn có kiếm pháp xuất chúng, quyền pháp thì như cứt, không có vũ khí thì chỉ là đồ bỏ, chính vì vậy nên phần lớn đệ tử Hoa Sơn đều ỷ lại vũ khí của mình.

Ngày hôm nay vũ khí bị người ta cướp khỏi tay, đám đệ tử Hoa Sơn hoảng hốt như thế nào có thể tưởng tượng ra được.

Mẹ nó, cướp vũ khí từ trong tay người khác, tên này là thứ quái vật gì? Còn công bằng hay không?

"Muốn không?"

Thấy đám người hoảng sợ, Vương Viễn mỉm cười, giơ đống trường kiếm trong tay hỏi.

Thấy trường kiếm trong tay Vương Viễn, toàn bộ ánh mắt của đệ tử Hoa Sơn đều bị thu hút, tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng sự khát khao trong mắt lại không giấu được ai.

"Ha ha! Không cho!"

Vương Viễn bật cười ha hả, đem đống vũ khí cướp được nhét vào trong người.

Ruồi bọ có nhỏ đến đâu cũng là thịt, không nói đến đám người Hồng Hoa hội đều có trang bị cực phẩm trong tay, cho dù có là bảng trắng, vứt vào cửa hàng vẫn giá trị đến mấy trăm văn tiền, đương nhiên Vương Viễn sẽ không trả lại rồi.

"Phập!"

Vương Viễn thu kiếm lại, một số đệ tử Hoa sơn tức đến phun máu ngay tại chỗ.

Mẹ nó, hành động của tên hòa thượng đó quả thực quá đê tiện.

Ngay cả sắc mặt của hai người Bôi Mạc Đình và Đinh Lão Tiên cũng tối sầm lại. Hai người này đã sớm được thể nghiệm phong cách của Vương Viễn, nhưng họ hoàn toàn không ngờ được tên yêu tăng này lại đê tiện đến cảnh giới này.

Về phần Mộ Dung Song nhìn thấy Vương Viễn vừa giơ tay đã cướp vũ khí vủa mấy đệ tử phái Hoa Sơn, lại trực tiếp sợ hãi đến đổ mồ hôi lạnh.

Trong trò chơi này, vũ khí đối với người chơi mà nói, tuyệt đối còn quan trọng hơn cả tính mạng. Chết một lần cùng lắm thì rớt điểm kinh nghiệm, nhưng vũ khí đã bị người ta cướp mắt, vậy thì thật sự xong rồi. Tên đại hòa thượng này có thể trực tiếp cướp vũ khí trong tay người khác, hành động này không khỏi quá đáng sợ.

Chẳng trách Độc Cô Tiểu Linh lại dám đối nghịch với Hồng Hoa hội, thì ra là có một cao thủ như vậy làm chỗ dựa vững chắc.

"Đừng để ý tới tên hòa thượng đó!"

Nghĩ đến điểm này, Mộ Dung Song lại vội vàng hạ lệnh: "Tập trung đánh Độc Cô Tiểu Linh!"

Nói đùa, tên hòa thượng đó có thể cướp kiếm trong tay đệ tử phái Hoa Sơn, thì cũng có thể cướp gậy trong tay đệ tử phái Thiếu Lâm, đánh hắn chẳng phải như dùng bánh bao thịt đánh chó hay sao?

Đã không lấy lại được sách trong tay Độc Cô Tiểu Linh, ngược lại còn bị người ta cướp một đống vũ khí, chuyện này cũng thật quá mất mặt.

...

"Ta xem ai dám!!"

Mộ Dung Song vừa dứt lời, thì Vương Viễn chợt quát một tiếng rồi lùi lại một bước, chân phải vẽ ra một đường trên đất, rồi giẫm mạnh một cái.

"Ầm!"

Mặt đất trực tiếp bị một cước của Vương Viễn giẫm thành một dấu chân thật sâu.

Vương Viễn đặt nắm tay trái ra trước ngực, đôi mắt trừng đám người Hồng Hoa hội trước mặt, nói một cách sát khí đằng đằng: "Người vượt vạch kẻ này, chết!"

Mộ Dung Song dám tới đây bao vây Độc Cô Tiểu Linh, đương nhiên cũng đã làm công tác chuẩn bị ở đểm phục sinh dưới núi, chỉ cần Độc Cô Tiểu Linh vừa chết, chắc chắn sẽ bị người chặn ở điểm phục sinh.

Dựa vào thói quen của loại bang hội lớn như Hồng Hoa hội, thì Độc Cô Tiểu Linh có tám mươi phần trăm sẽ bị giết chết ở thôn tân thủ. Nếu Vương Viễn đã nhúng tay vài chuyện này, thì đương nhiên lúc này sẽ không để người của Hồng Hoa hội làm được mục đích.

Tuy Dư Thương Hải không phải là người tốt lành gì, nhưng lại tương đối thành thạo thủ đoạn của phái Thanh Thành.

"Hừm..."

Vốn dĩ việc Vương Viễn cướp binh khí của người ta đã khiến người chơi Hồng Hoa hội sợ hãi trong lòng. Lúc này, nhìn đến đường kẻ trước mặt, và cái hố to mà Vương Viễn giẫm một phát để tạo ra kia, người chơi Hồng Hoa hội lập tức đưa mắt nhìn nhau, không ai dám tiến lên một bước.

Mọi người tới đây để trò chơi, chứ không phải tới để liều mạng, bắt Độc Cô Tiểu Linh cũng chẳng có một chút lợi ích gì với người chơi, nhưng nếu tiến thêm một bước, thì sẽ có khả năng rớt kinh nghiệm và trang bị, mấy tên quỷ xui xẻo ở phái Hoa Sơn vừa rồi kia chính là ví dụ.

Tiến hay lùi, mọi người đều không phải là kẻ ngu, hiển nhiên biết nên chọn thế nào.

Dù sao cũng là lãnh đạo của bang hội lớn, thấy thuộc hạ đều do dự không dám tiến lên, Mộ Dung Phong cũng biết bọn họ đang nghĩ gì, vì thế cô ta lập tức nói: "Phần thưởng giết chết Độc Cô Tiểu Linh là một quyển công pháp trung cấp, trợ cấp cho người bị giết một vàng."

Vừa nói một câu như vậy, cảm giác lập tức khác hẳn.

Có trọng thưởng tất có người dũng cảm.

Một quyển công pháp trung cấp đáng giá bao nhiên tiền cũng không cần phải nói nhiều nữa, và tiền trợ cấp một vàng này có sức hấp dẫn không hề nhỏ đối với người chơi Hồng Hoa hội.

Dựa trên tỷ giá hối đoái hiện tại, thì một vàng bằng năm trăm nhân dân tệ, bằng tiền lương của một người bình thường đi làm gần hai ngày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận