Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 805: Chỉ có mẹ là tốt nhất trên đời

“Cẩu, Cẩu Tạp Chủng?”

Ngay lúc Vương Viễn cho rằng sau khi Thạch Phá Thiên nghe thấy cái tên như đang chửi người này sẽ nổi giận ra tay dạy dỗ hắn, ai dè hắn ta còn kích động không thôi.

Cảm giác đó giống như con tôm cái tép thấp cổ bé họng thình lình được người khác thừa nhận, trong kích động xen lẫn vẻ biết ơn.

“???”

Vương Viễn ngu ngơ chả hiểu gì, tại sao ấy hả, vì đang nghĩ chả nhẽ thằng bé này lại thích nghe mấy từ như vậy?

“Ta chính là Cẩu Tạp Chủng đây!”

Thạch Phá Thiên kéo tay áo Vương Viễn, kích động nói: “Cẩu Tạp Chủng ngươi muốn tìm chính là ta đó!!!”

“Phụt!”

Vương Viễn bị đả kích không thôi, thầm nghĩ Cẩu Tạp Chủng chẳng phải tên gọi hay ho gì, sao Thạch Phá Thiên này lại thừa nhận một cách hăng hái thế chứ?

“Ngươi không phải tên là Thạch Phá Thiên à?” Vương Viễn hỏi ngược lại.

“Ta nói ta không phải Thạch Phá Thiên, nhưng Bối đại phu cứ nói chắc như đinh đóng cột, còn bảo ta mất trí nhớ nữa…” Thạch Phá Thiên nói với giọng tủi thân: “Nhưng trong lòng ta biết mình chính là Cẩu Tạp Chủng, ta muốn tìm mẹ, tìm cả A Hoàng nữa… À còn có một người tốt bụng trên núi đã nuôi ta trưởng thành.”

“A Hoàng?”

Vương Viễn lại ngu người lần nữa, người tốt bụng trên núi thì còn dễ hiểu, quá nửa là Tạ Yên Khách rồi, song tên A Hoàng nghe sao cũng thấy quái quái, dĩ nhiên nó dễ nghe hơn Cẩu Tạp Chủng nhiều.

“A Hoàng là con chó ta nuôi…” Thạch Phá Thiên nói với vẻ mặt đầy chân thành.

“…”

Vương Viễn lau mồ hôi.

Đến đây hắn rốt cuộc cũng nhìn ra rồi, Thạch Phá Thiên mặc dù có nội công cực cao nhưng tính tình lại rất đơn thuần, giống y một đứa trẻ nít vậy. Một lão già âm hiểm xảo trá như Bối Hải Thạch mà lại có thể tôn sùng một đứa trẻ trung thực đến vậy làm bang chủ, không biết chừng lão có tật xấu khó nói nào đó.

“Thực ra ta cảm thấy cái tên Thạch Phá Thiên dễ nghe hơn Cẩu Tạp Chủng nhiều.” Vương Viễn nhìn Thạch Phá Thiên, cười nói.

“Ừ…”

Thạch Phá Thiên im lặng một lúc rồi mới bảo: “Cẩu Tạp Chủng mặc dù không dễ nghe nhưng đó là tên do mẹ ta đặt… Ta muốn đi tìm mẹ.”

“Mẹ…”

Nghe được những lời Thạch Phá Thiên nói, Vương Viễn nhịn không được có hơi xúc động.

Nói thật người càng thông minh lòng dạ càng hời hợt, Vương Viễn đã chứng kiến biết bao tình người ấm lạnh, tự nhận mình không phải người dễ cảm động. Nhưng tấm lòng sắt son của Thạch Phá Thiên lại khiến lòng hắn dâng lên những cảm xúc khó diễn tả bằng lời.

Chẳng trách Tạ Yên Khách thông minh tuyệt đỉnh, thực lực phi phàm đến vậy lại cảm thấy mình thiếu nợ Thạch Phá Thiên, thằng nhóc này mặc dù ngốc nghếch nhưng cử chỉ và lời nói luôn mang lại cho người ta cảm giác rất chân thành.

“Lâu rồi ta cũng chưa gặp mẹ.”

Vương Viễn thở dài, sau đó nói: “Tạ nhận ủy thác của tiên sinh Tạ Yên Khách đến đây đón ngươi về, ngươi có muốn đi cùng ta không?”

“Thiệt hả? Lão bá bá có khỏe không?” Thạch Phá Thiên nghe đến tên Tạ Yên Khách thì khẩn trương hỏi.

“Người sắp chết rồi… Nên trước khi sang thế giới bên kia muốn gặp ngươi một lần.”

Mặc dù Vương Viễn biết Thạch Phá Thiên hồn nhiên trong sáng, nhưng thiết kế trò chơi này lại không thế. Bang chủ Trường Lạc Bang có tu vi nội công cực kỳ khủng khiếp nên lúc đáp lời hắn khá kiêng dè, sợ người ta không chịu đi cùng mình mới thuận miệng nói hươu nói vượn.

Thạch Phá Thiên ngây thơ như vậy, nếu nghe tin Tạ Yên Khách có ơn dưỡng dục với mình sắp chết nhất định sẽ đi gặp một lần cho bằng được.

“Hả?”

Đúng như những gì hắn dự đoán, Thạch Phá Thiên nghe nói Tạ Yên Khách sắp gần đất xa trời thì sốt ruột hẳn lên, vội vàng lôi kéo Vương Viễn, nói: “Xuân sư phụ, ngươi mau dẫn ta về Ma Thiên Nhai đi, ta phải đến gặp lão bá bá.”

“Ây…” Vương Viễn cười nói: “Ta nghe lão Tạ nói, ngươi thà chết chứ không chịu xin xỏ ai điều gì, xem ra không phải như vậy rồi?”

“Ta không có xin ngươi!” Thạch Phá Thiên lôi từ trong ngực ra một bình ngọc, đưa cho Vương Viễn rồi bảo: “Nếu ngươi dẫn ta đi gặp lão bá bá, bình rượu này sẽ là của ngươi.”

“Ồ!”

Vương Viễn thấy bình ngọc mà Thạch Phá Thiên đưa tới thì hơi bất ngờ. Thằng nhóc này đúng là dễ lừa thật, rõ ràng mình mới là người mong ngóng hắn ta trở về để giao nhiệm vụ, hiện tại hắn ta không những xin mình dẫn đi, còn lôi phần thưởng ra, so với đám lừa trọc không lợi không làm Thiếu Lâm tự thì đúng chuẩn một con cừu nhỏ chưa hiểu sự đời.

Trong trò chơi đâu đâu cũng đầy rẫy cạm bẫy và lừa lọc, NPC trung thực thành thật thế này chẳng dễ tìm.

“Ngươi yên tâm! Ta nhất định sẽ dẫn ngươi đến Ma Thiên Nhai.”

Vương Viễn bật cười, nhận lấy bình ngọc trong tay Thạch Phá Thiên.

[Huyền Băng Bích Hỏa Tửu]

Phẩm chất: Nhất phẩm

Hiệu quả: Điều hòa hai khí âm dương, giới hạn nội lực +200

Số lần sử dụng: 1/1

Giới thiệu vật phẩm: Báu vật mà Lục Hợp Đinh Bất Tam nâng niu, trân quý vô cùng.

“Điều hòa âm dương?”

Hai mắt Vương Viễn tỏa sáng.

Trước khi tới Trường Lạc Bang, Vương Viễn có nghe Huyền Từ nói đến tầm quan trọng của điều hòa âm dương cho nên mới vội vã nhận nhiệm vụ “La Hán Phục Ma Công”, không ngờ Huyền Băng Bích Hỏa Tửu này cũng có công hiệu như vậy. Nó cơ bản sánh ngang với “La Hán Phục Ma Công”, hơn nữa còn không chiếm ô công pháp, giá trị đến đâu có thể tưởng tượng được.

Thạch Phá Thiên này nhìn thì ngốc ngếch, không ngờ trong tay lại có vật giá trị như vậy, lôi một phát là ra thứ đáng tiền.

“Xuân sư phụ, ngươi mau dẫn ta đi gặp lão bá bá đi!”

Thạch Phá Thiên thúc giục.

“Đi thôi!”

Vương Viễn đáp lại, sau đó lập tức dẫn Thạch Phá Thiên rời khỏi Trường Lạc Bang.

Lúc cả hai rời khỏi đó, trên bầu trời xuất hiện thông cáo giang hồ.

[Giang hồ thông cáo: Đệ tử Thiếu Lâm Ngưu Đại Xuân thành công qua cửa…]

Thông cáo phát ba lần liên tiếp, vang dội khắp giang hồ.

“Thứ khinh người quá đáng!”

Trong điểm sống lại của thành Trấn Giang, đám Tuyết Sơn Thần Kiếm nhìn thấy thông cáo giang hồ thì lập tức phát cáu, đồng thời buồn bực nói: “Mẹ nhà nó chứ, không ngờ thằng ôn kia lại làm được!”

“Thì đấy! Bối Hải Thạch đã khó đối phó vậy rồi nói chi là bang chủ Trường Lạc Bang.” Đám Tuyết Sơn Thần Kiếm chưa từng đụng độ Thạch Phá Thiên nên không biết hắn ta là BOSS dạng gì, chỉ có thể đoán theo lẽ thường, BOSS cuối kiểu gì cũng có thực lực cực mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận