Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 776: Hòa thượng lên sàn

Lại là một PERFECT!

Lý Tiêu Dao làm một thương hoàn mỹ một chọi ba!

Không khí thi đấu trên sân lập tức sôi trào.

Một chọi ba, vốn là chuyện cực kỳ hiếm thấy trên chiến trường chuyên nghiệp. Lý Tiêu Dao không chỉ hoàn thành thành tựu cấp sử thi này, hơn nữa còn trong trạng thái hoàn mỹ không thương tổn mà một chọi ba. Thân thủ như thế, chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

Chẳng lẽ, người này muốn 1 đánh 5 sao?

Ngay cả ba đại cao thủ đều bị Lý Tiêu Dao đánh rớt ngựa, khí thế của chiến đội Một Đám Ô Hợp càng bị hạ thấp.

Đợi tới lúc người thứ tư bị truyền tống lên lôi đài, tất cả mọi người trong Một Đám Ô Hợp đều muốn khóc thành tiếng.

Người thứ tư không phải ai khác, chính là Độc Cô Tiểu Linh...

"Bà nội nó..."

Sau khi bị truyền tống lên lôi đài, Độc Cô Tiểu Linh cũng không nhịn được mắng một câu thô tục, sau đó xoay người, quay đầu chạy.

Độc Cô Tiểu Linh vẫn rất tự hiểu lấy mình, bản thân có bao nhiêu bản lĩnh đương nhiên sẽ rõ hơn ai khác. Mario và Đạo Khả Đạo đều bị Lý Tiêu Dao này chọc chết, bản thân cô chắc chắn đánh không lại, chỉ có thể trốn chạy, liều mạng kiếm một cái hòa.

Tài năng khác không có chứ khinh công của Độc Cô Tiểu Linh lại cực cao, sau khi thi triển Yên La Cửu Thức, Độc Cô Tiểu Linh giống như chim én lướt qua làn nước, nhảy lên nhảy xuống mấy cái đã bay tới đỉnh núi.

Khinh công của phái Thiên Sơn tên là Đạp Tuyết Vô Ngân, nếu dùng để trốn chạy quả thực không kém, nhưng nếu dùng để nhảy lên cao hoặc di chuyển thì lại kém Yên La Cửu Thức rất nhiều. Trong hoàn cảnh này, tất cả khinh công của Đường Môn và Võ Đang đều có thể bay lên đỉnh núi.

Nhưng có ai ngờ được, Lý Tiêu Dao chỉ khẽ chống trường thương đã có thể phi thân đáp lên vách núi đá, đồng thời trường thương lại khẽ chống một bên vách núi khác, thẳng tắp nhảy lên.

Độc Cô Tiểu Linh dùng khinh công còn phải nhảy qua nhảy lại, Lý Tiêu Dao lại chỉ cần dùng trường thương khẽ chống, là có thể như giẫm trên đất bằng. Vòng qua vòng lại, chống mấy lần, Lý Tiêu Dao đã đuổi kịp Độc Cô Tiểu Linh, một thương quất tới "ba" một tiếng, quất trúng đầu Độc Cô Tiểu Linh.

Độc Cô Tiểu Linh bị đánh vào đầu đến mơ hồ, mất đi cân bằng, từ không trung rơi xuống. Lý Tiêu Dao theo sát phía sau, trường thương chặn trước ngực Độc Cô Tiểu Linh.

"Đùng!"

Độc Cô Tiểu Linh rơi xuống đất, ngã một cái gần chết (người chơi Đường Môn ngã đã thành thói quen).

Lý Tiêu Dao cũng rơi xuống đất theo, một thương xuyên qua ngực Độc Cô Tiểu Linh, cắm vào đất hơn một thước.

Độc Cô Tiểu Linh, chết!

Một chọi bốn!

Một mình Lý Tiêu Dao chọi với bốn người, khí thế như cầu vồng!

Khán giả đã hoàn toàn chìm vào trong điên cuồng rồi, trong toàn bộ sân thi đấu thể thao, người xem đều lớn tiếng hô theo nhịp: “Một chọi năm! Một chọi năm! Một chọi năm!”

Trong trận đấu trình độ cấp chuyên nghiệp, một chọi năm chắc chắc là chiến tích mà toàn bộ cao thủ cấp chuyên nghiệp đều tha thiết mơ ước. Nếu như Lý Tiêu Dao thật sự có thể hoàn thành một chọi năm, vậy nó sẽ mang ý nghĩa mở ra thời đại mới.

Lý Tiêu Dao có thể một chọi năm được không?

Chắc chắn là không thể rồi... hôm qua hắn ta thể hiện nguyên một ngày, khiến các độc giả trực tiếp mắng tác giả đến mức tự kỷ, nếu để hắn ta một chọi năm, vậy e rằng cả đời này tác giả cũng đừng mong lăn lộn trong giới văn mạng nữa.

Ánh sáng của tuyển thủ ra sân lại một lần nữa sáng lên trên sân, khi ánh sáng tản đi, một đại hòa thượng cường tráng, mang theo nụ cười trên mặt, xuất hiện trước mắt mọi người.

“...”

Nhìn thấy hòa thượng này trên sân, đám người Bên Bờ Hải Hà đều nhíu mày lại.

Ánh mắt của Lý Tiêu Dao cũng trở nên u ám, chỉ duy có khán giả là vẫn đang hăng hái lớn tiếng hò hết: “Cố lên, một thương đâm chết tên hòa thượng đó!”

“Làm quen lại một chút!”

Lý Tiêu Dao tiến lên một bước, ôm quyền với Vương Viễn, lạnh lùng nói: “Lý Vũ Thâm!”

“Không dám!” Vương Viễn cũng đáp lễ: “Vương Viễn!”

“Vũ khí đâu?” Lý Tiêu Dao hỏi một cách rất có quy củ giang hồ.

“Tay không là được rồi!” Vương Viễn mỉm cười, giơ hai tay ra.

“...”

Lý Tiêu Dao nhíu mày, trên vẻ mặt tươi cười mà hắn ta luôn mang cũng đã lộ ra một chút khó chịu.

Trong giang hồ, tay không có mạnh đến đâu cũng không thể so được với vũ khí. Dựa theo quy tắc thì Vương Viễn cũng nên dùng vũ khí mới đúng. Nhưng lúc này, hắn lại tay không đối địch, trong lòng của Lý Tiêu Dao, tên hòa thượng này hiển nhiên là đang coi thường mình.

“Nếu đã như vậy, thì đắc tội rồi! Thua rồi cũng đừng tự tìm lý do cho mình!”

Nói xong, trường thương của Lý Tiêu Dao run lên, hắn ta sử dụng một chiêu [Thủy Long Ngâm], vung ba đường khí trảm về phía Vương Viễn.

Vương Viễn hơi mỉm cười, chập hai tay lại vận chân khí!

“Bốp” một tiếng, nội lực mạnh mẽ phóng thành một đường cương khí, ba đường khí trảm cách Vương Viễn nửa thước, thì bị cương khí đánh tan không còn thấy bóng dáng đâu.

[Kim Cương Giáng Thế]!!

“Á...”

Lý Tiêu Dao đột nhiên ngây người.

Cao thủ đều rất nhạy cảm đối với cao thủ, không có người nào hiểu thực lực của Vương Viễn hơn Lý Tiêu Dao, cho nên hắn ta vừa ra tay đã sử dụng sát chiêu. Khí trảm của Thủy Long Ngâm này được ngưng tụ từ kiếm khí Bát Hoang, mang theo sức mạnh vô địch, người thường trúng một đòn này, cho dù có chân khí hộ thể, không chết thì cũng tàn phế. Mà Vương Viễn chỉ chập hai tay lại một cách nhẹ nhàng bâng quơ, đã có thể đánh ba đường khí trảm tan mất tiêu. Rốt cuộc hắn phải có tu vi nội lực thế nào?

“Ế?” Khán giả đều kinh ngạc trong lòng.

Mọi người đều biết nội công của Lý Tiêu Dao thâm hậu, phán định rất không thấp, liên tiếp chọi bốn người mà không một chiêu nào thất thủ, nhưng một đòn tấn công này lại không có tác dụng gì đối với Vương Viễn, đúng thật là có hơi kỳ quái.

Kinh ngạc lại hoàn kinh ngạc, Lý Tiêu Dao vẫn không ngừng tấn công trên tay lại, sau một chiêu không có hiệu quả, hắn ta tung người nhảy lên, bay tới phía trên Vương Viễn, hai tay nắm cán thương, rồi đập mạnh vào đầu hắn!

[Thiên Giang Nhất Diệu]!

Thương pháp có tính kỹ xảo rất mạnh, Thiên Giang Nhất Diệu này lại là một chiêu thức loại hình sức mạnh, sử dụng sức lực của bản thân người chơi, lại mượn thêm năng lượng tiềm tàng từ trên xuống đất, mà tung ra một đòn với thế mạnh mẽ nặng nề. Qua một đòn vừa rồi, Lý Tiêu Dao biết lực phòng thủ của Vương Viễn cực mạnh, bởi vậy đã dùng hết toàn bộ sức lực vào một chiêu này, ý muốn gây ra sát thương chí mạng cho Vương Viễn bằng một đòn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận