Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 793: Biết Đủ Thường Vui

Rắn hổ mang của Lương Tử Ông là quà tặng hệ thống dành cho người chơi.

Thân là nguyên liệu nấu ăn quý hiếm nhất, trong mỗi một trò chơi võ lâm trực tuyến, trên cơ bản ai cũng muốn được ăn một lần.

Ban đêm ở Triệu Vương phủ lộ ra chút bóng râm, Vương sư phụ thừa dịp đêm tối lén lút lẻn vào trong nơi ở của Lương Tử Ông, và thu thập được món ăn ngon đỉnh cao nhất trong trò chơi này.

Nguyên liệu nấu ăn đỉnh cao nhất được chế biến bởi những dụng cụ làm bếp đỉnh cấp nhất, mới có thể làm ra được món ngon khiến ai cũng khoái – trích từ cuốn sách [Giang Hồ Trên Đầu Lưỡi] của Thiết Ngưu Tiên.

Kỹ thuật nấu ăn của Vương Viễn chỉ ở trình độ sơ cấp, nhưng kỹ thuật tỉa rau củ của hắn trong hiện thực lại là hàng đầu.

Hắn lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, bẻ mấy cành cây, đao ảnh từ Thất Tinh Đao trong tay hắn bay tán loạn, trong phút chốc, thịt rắn hổ mang đã được ướp sẵn nhanh chóng bị xắt thành những miếng đều đặn. Hắn dùng cành cây xuyên thịt thành xiên, châm một đống lửa, rồi đặt thịt rắn đã xiên xong lên trên lửa.

Thịt rắn tươi roi rói, lửa không nên quá to, lại càng không thể quá sáng.

Con rắn hổ mang to này được nuôi lớn từ thiên tài địa bảo, trong thịt của nó hàm chứa dược tính của các loại liệu quý giá, vốn mang theo mùi hương đặc trưng, che đi mùi tanh của chính thịt rắn.

Bắc giá nướng thịt, chỉ trong chóc lát, mùi thơm đã bay khắp bốn phía, thịt rắn từ từ chảy mỡ.

Sau đó lại phết thêm gia vị... chẹp chẹp.

Tạ Yên Khách nhìn thẳng, ngón trỏ nhúc nhích, nước miếng sắp rớt ra khỏi khóe miệng.

[Thán Kháo Hỏa Long Quyển]

Phẩm chất: Món ăn quý và lạ.

Thuộc tính: Căn cốt vĩnh viễn +10, lực tay vĩnh viễn +10.

Giới thiệu: Thịt quay cắt lát với nguyên liệu chính là thịt rắn cưng của Lương Tử Ông, đây chính là thượng phẩm bổ dưỡng.

“Đại sư, thịt này...”

Thấy Vương Viễn cuối cùng cũng nướng xong thịt, Tạ Yên Khách vội vàng sáp lại gần, thay đổi cách xưng hô với Vương Viễn.

“Tạ tiền bối, ngươi nếm thử trước đi!”

Vương Viễn cũng rất hiểu chuyện mà đưa thịt nướng trong tay cho Tạ Yên Khách.

Tuy con rắn hổ mang lớn, nhưng thịt rắn lại chỉ có một miếng. Dưới sự chế biến của Vương Viễn, tổng cộng nướng được bảy xiên [Thán Kháo Hỏa Long Quyển], bản thân Vương Viễn ăn một xiên, giữ lại một xiên cho đứa tham ăn Tống Dương đó, năm xiên còn lại đều đưa cho Tạ Dương Khách. Mấy thứ như đồ ăn này đều có tính duy nhất, ăn nhiều hơn ngoại trừ thỏa mãn cơn thèm ăn ra thì cũng chẳng có tác dụng gì khách.

“Không tồi không tồi!”

Tạ Yên Khách vừa ăn, vừa khen: “Không ngờ ngươi là một hòa thượng mà nướng thịt cũng khá ngon đấy, có được bảy mươi phần trăm trình độ của Cẩu Tạp Chủng! Miễn cưỡng xem như ngươi đã thông qua kiểm tra!”

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ...]

“Quá khen quá khen!”

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, Vương Viễn xua tay với Tạ Yên Khách một cách khiêm tốn, đồng thời thầm bảo: “Rốt cuộc tài nấu nướng của Cẩu Tạp Chủng thế nào, mà Thất Tinh Đao lại thêm thịt rắn hổ mang cũng chỉ được bảy mươi phần trăm trình độ của gã, lẽ nào gã thật sự là siêu đầu bếp sao?”

“Vậy manh mối về Cẩu Tạp Chủng, liệu Tạ lão tiền bối có...” Vương Viễn lại nói tiếp.

“Vội cái gì, đợi ta ăn xong rồi lại nói sau!”

Tạ Yên Khách ăn chậm nhai kỹ cắn hết số thịt nướng, sau đó không để ý hình thượng mà liếm ngón tay một cách chưa thỏa mãn, bảo: “Cẩu Tạp Chủng kia, bị người của Trường Lạc Bang đó bế đi rồi!”

“Trường Lạc Bang?”

Vương Viễn nhíu mày hỏi: “Hình như ta đã từng nghe qua bang phái này rồi, họ rất lợi hại sao?”

Bây giờ trên người hắn vẫn còn treo nhiệm vụ của La Hán Đại Phục Ma Công, nhiệm vụ này có đề cập đến bang phái Trường Lạc Bang kia.

Chỉ có điều, lúc đầu hắn cũng không để tâm đến bang phái này. Trong giang hồ, hễ cứ là môn phái tên gì đó giáo chắc chắn rất khủng khiếp, môn phái tên là gì đó bang, trừ mà Cái Bang ra, thì trên cơ bản đều rất thấp kém... không khác gì với gì đó trại và gì đó môn... đều là những nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới.

Nhưng bây giờ nghe thấy Tạ Yên Khách nói như vậy, Vương Viễn lập tức cảnh giác hẳn lên.

Tạ Yên Khách là nhiệm vụ gì? Người này tu vi cực kỳ không yếu, so với cao thủ cấp bậc chưởng môn thì cũng chẳng kém bao nhiêu. Cẩu Tạp Chủng này có liên quan đến tính mạng của Tạ Yên Khách, lão ta chắc chắn sẽ hết sức bảo vệ gã. Người của Trường Lạc Bang có thể bế Cẩu Tạp Chủng đi ngay trước mặt Tạ Yên Khách, chứng tỏ người của Trường Lạc Bang có thực lực cũng khá mạnh mẽ.

“Lợi hại? Hừ!”

Tạ Yên Khách hừ lạnh, bảo: “Một đám ô hợp mà thôi!”

“Vậy... tại sao...” Vương Viễn không nói quá rõ ràng, dù sao thì Tạ Yên Khách cũng là người cần thể diện, làm sao có thể vả thẳng vào mặt lão ta được.

“Mụ nội nó chứ!”

Không nói lời này còn đỡ, nghe thấy sự nghi ngờ của Vương Viễn, Tạ Yên Khách chửi tục: “Ngày đó lão tử luyện võ luyện đến hưng trí, trực tiếp tán công... Kết quả bị đám khốn nạn Trường Lạc Bang đó nhân sơ hở luồn vào, bằng không dựa vào bọn chúng mà cũng muốn mang Cẩu Tạp Chủng đi trước mặt lão phu sao?”

“Hèn chi, hèn chi...” Vương Viễn liên tục gật đầu.

“Con người ngươi cũng không lệ lắm!”

Nói đến đây, Tạ Yên Khách không biết lôi đâu ra một cây tăm, vừa xỉa răng vừa bảo: “Tuy có hơi gian xảo bỉ bựa một chút, nhưng nói thế nào cũng là danh môn chính phái, lại là Hiệp Thánh Phật môn, tài nấu nướng lại còn tốt như vậy! Ta rất thích ngươi!”

“Câu nói trước đó đại khái có thể bỏ bớt!” Vương Viễn xấu hổ cười, Tạ lão cẩu này, nói thẳng tài nấu nướng tốt là được rồi, cứ nhất định phải sỉ nhục mình một phen.

“Ha ha!”

Tạ Yên Khách cười ha ha, bảo: “Hai người chúng ta nói chuyện rất hợp, ngươi có bằng lòng giúp ta tìm Cẩu Tạp Chủng về không?”

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện “Biết Đủ Thường Vui”, có nhận hay không?]

“Đương nhiên là bằng lòng rồi!”

Vương Viễn không hề do dự mà chọn xác nhận, dù sao thì nhiệm vụ của hắn cũng chính là tìm Cẩu Tạp Chủng, nên hiển nhiên sẽ không từ chối rồi.

Hệ thống nhắc nhở [Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ cốt truyện “Biết Đủ Thường Vui”].

[Biết Đủ Thường Vui]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Hãi Thế tục.

Nội dung nhiệm vụ: Vượt qua phụ bản tổng đà của Trường Lạc Bang, giúp Tạ Yên Khách tìm Cẩu Tạp Chủng về.

Phẩn thưởng nhiệm vụ: Ngẫu nhiên.

Bối cảnh nhiệm vụ: Cẩu Tạp Chủng bị người của Trường Lạc Bang dẫn đi, không rõ tung tích, Tạ Yên Khách thỉnh cầu ngươi tìm người về giúp lão.

Bạn cần đăng nhập để bình luận