Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 257: NPC vô sỉ

"Ha ha ha!"

Kiều Phong cười ha ha nói: "Âu Dương tiên sinh đó quả thực không thể xem là người tốt, nhưng ta không thể giết ông ấy."

"Vì sao?"

"Bởi vì ngoại trừ nội dung vở kịch, thì BOSS không thể giết BOSS... Nói theo cách của các ngươi, thì chúng ta mới là cùng một loại người, nếu muốn giết thì cũng sẽ giết ngươi đó..." Kiều Phong cười tủm tỉm nói.

"Đờ mờ, trí năng như vậy sao?" Vương Viễn kinh hãi. Kiều Phong này nhìn qua là một người rất tục tằng, không thể ngờ lại là người thông minh như vậy, thật sự là ngoài ý muốn.

"Ha ha ha!"

Kiều Phong cười nhạt một tiếng, không nói, sau đó vươn tay ra: "Lấy ra đây đi! Nếu không Âu Dương Phong sẽ tiếp tục đuổi đánh ngươi đó."

"Ầy..."

Vương Viễn gãi gãi sau gáy, lấy lệnh bài trong lòng ra giao cho Kiều Phong.

Hệ thống gợi ý: [Bạn hoàn thành nhiệm vụ ẩn... Nhận được lịch duyệt giang hồ... giá trị hiệp nghĩa +30...]

"Ừm, huynh đệ Lê Sinh làm không tồi, để ta thương lượng với các vị trưởng lão, chờ hắn ta trở về thì thăng làm Cửu Đại..."

Kiều Phong nhìn thoáng qua Bạch Đà ngọc lệnh trong tay, vừa lòng lẩm bẩm.

"Của ta đâu?"

Vương Viễn vội vàng hỏi.

Hệ thống thật âm hiểm, tuy rằng không ban nhiệm vụ cho người chơi, nhưng lại nói cho người chơi biết rằng, đồ vật trong tay là đạo cụ có thể dùng để bái sư một môn phái ẩn, chỉ là còn kèm theo một thiết lập là nếu bị giết trong vòng 24h thì chắc chắn rơi mất.

Để hộ tống được Bạch Đà ngọc lệnh về đây, Vương Viễn đã trải qua trăm cay nghìn đắng, thế nhưng Kiều Phong lại chỉ nói nâng cấp bậc cho Lê Sinh, rồi ngậm miệng không đề cập tới phần thưởng cho Vương Viễn, khiến hắn chỉ có thể buồn bực trong lòng.

"Ha ha ha..."

Nghe thấy lời phàn nàn của Vương Viễn, Kiều Phong cười rạng rỡ nói: "Ngươi có biết ngươi đã bị Âu Dương Phong gài bẫy rồi không."

"Hả?? Có ý gì?" Vương Viễn biểu cảm mờ mịt.

"Ha ha!" Kiều Phong cười nói: "Sau khi ngươi có được ngọc lệnh, đáng lý ra Âu Dương Phong phải phát nhiệm vụ để cho người chơi nhận nhiệm vụ rồi đi cướp mới đúng. Nhưng lão lại không hề thông báo nhiệm vụ..."

"A..."

Kiều Phong nói như vậy, Vương Viễn cũng hiểu đại khái chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi loại vật phẩm quý giá như ngọc lệnh rơi ra đương nhiên sẽ có thông báo. Nếu như Âu Dương Phong phát nhiệm vụ, như vậy thì những người đuổi giết Vương Viễn sẽ tự động được nhận nhiệm vụ, và Vương Viễn cũng sẽ là nhiệm vụ hai chiều.

Nếu là nhiệm vụ hai chiều, người chơi chém giết nhau ngoại trừ bị chết ra thì sẽ không có bất kì sự trừng phạt nào.

Nhưng tên độc ác Âu Dương Phong này không hề phát nhiệm vụ, chính vì vậy nên người chơi thành Yến Kinh với Vương Viễn không có quan hệ nhiệm vụ hai chiều, trong lúc chiến đấu, người chơi phải dựa theo quy tắc PK của hệ thống mà đánh.

Chính vì vậy, Vương Viễn liền mất đi khả năng tấn công trước, chỉ có thể bị động ra tay, trực tiếp tăng độ khó lên một khoảng lớn. Cũng may Vương Viễn là một người lười, có thể dùng não sẽ không dùng tay, nếu không thật sự đã bị Âu Dương Phong lừa sập bẫy.

Nghĩ tới đây, Vương Viễn sợ hãi một hồi. Thật con mẹ nó, lão Âu Dương Phong này quả đúng là một tên lòng dạ độc ác, thân là một con BOSS cấp cao, dùng thủ đoạn nhỏ đùa giỡn thì không nói, lại còn tự mình chặn ở Lạc Dương cướp ngọc lệnh. Con rùa già này ngay cả một chút thể diện cũng không cần sao.

"Nếu như điểm hiệp nghĩa của ta bị tụt hết thì thế nào?" Vương Viễn thận trọng hỏi.

"Dựa theo quy định của hệ thống, ta sẽ không trao thưởng cho người chơi có điểm hiệp nghĩa thấp!" Kiều Phong cười híp mắt nói.

"Đệt! Không ngờ lại như vậy, nếu như ta chém giết một đường đến đây, lần này là chạy phí công rồi?" Vương Viễn tức giận nói.

Điều này con mẹ nó là do cái tên vô dụng nào đặt ra!

"Không phí công đâu, ít nhất ta cũng sẽ không giết ngươi." Vẻ mặt Kiều Phong vẫn tươi cười như trước.

"Ta..."

Vương Viễn câm nín một trận.

Vương Viễn là người có tính cách có thể không chịu thiệt thì sẽ không chịu thiệt, bất luận làm việc gì cũng phải giảm sự tổn thất của bản thân xuống thấp nhất. Điểm nghĩa hiệp có tác dụng gia tăng cho "Thần Long Bái Vĩ", chính vì vậy nên Vương Viễn cố hết sức để không làm mất điểm hiệp nghĩa.

Nhưng nếu một ngày lợi ích lớn hơn sự tổn thất của bản thân.

Điểm hiệp nghĩa đối với Vương Viễn cũng trở thành mây bay mà thôi.

Giống như lúc gài bẫy Tịch Tà Kiếm Pháp, mắt của Vương Viễn cũng không thèm nháy một cái.

Nhiệm vụ hộ tống cũng như vậy, nhiệm vụ khó như thế, phẩn thưởng chắc chắn cao, để hoàn thành nhiệm vụ Vương Viễn đương nhiên sẽ không coi điểm hiệp nghĩ là chuyện lớn.

Nhưng ai có thể ngờ, điểm hiệp nghĩa này cũng là một cái bẫy, không có điểm hiệp nghĩa thì người ta sẽ không phát thưởng.

Không thể không nói, chiêu này của Âu Dương Phong thật khiến cho người ta không còn gì để nói.

"Suy cho cùng, bản chất cái nhiệm vụ hộ tống này không hề khó như ta nghĩ, vì vậy nên phần thưởng cũng không phong phú như ta tưởng tượng sao?"

Trầm ngâm một lát, Vương Viễn hỏi.

"Ngươi rất thông minh!" Kiều Phong hài lòng gật đầu một cái nói.

"Không ngờ các ngươi lại giở thủ đoạn như vậy!" Vương Viễn giận dữ: "Có tin ta đi khiếu nại các ngươi không!"

Con mẹ nó, ông đây dùng tiền chơi game, còn bị NPC đùa đến đùa đi, ai có thể chịu cho được. Người chơi là Thượng Đế, dám khiến Thượng Đế không vui, cho một bức thư khiếu nại lên, kêu công ty game trực tiếp giảm trí thông minh của đám NPC đáng chết này xuống.

"Không có cách khác! Tên Âu Dương Phong được thiết lập là BOSS tà phái, đương nhiên thủ đoạn phải bỉ ổi một chút." Kiều Phong nói: " NPC khiêm tốn nho nhã chính trực như ta thì không thể làm như vậy, những lúc này cũng thật vất vả cho ngươi."

Nói đến đây, Kiều Phong hơi dừng một chút rồi nói tiếp: "Thật ra ta cũng là đệ tử Thiếu Lâm, từng bái đại sư Huyền Khổ làm thấy, cũng coi như là sư huynh của ngươi, tuy ngộ tính của ngươi có hơi kém, nhưng căn cốt và lực cánh tay bẩm sinh cũng chỉ kém ta một chút thôi, cũng coi như là tư chất vượt trội. Hơn nữa điểm hiệp nghĩa của ngươi cao như vậy, ta cũng có thể phá lệ truyền dạy cho ngươi một môn công pháp tốt."

"Thật sao? Kiều sư huynh, vậy ngươi dạy ta chiêu Cầm Long Công đó đi!" Vương Viễn nghe vậy hai mắt sáng lên, lập tức nói hùa theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận