Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 418: Đấu văn

“Hở? Không ngờ Lão Độc Vật ngươi cũng biết nói một câu tiếng người đấy!”

Âu Dương Phong vừa nói ra lời này, vậy mà Hồng Thất Công lại là người đầu tiên đứng ra tỏ vẻ tán thành.

Còn không phải sao, luận võ so kỹ, cuối cùng vẫn sẽ có thắng thua. Thực ra chết cũng không sao cả, người chơi thôi mà, chết một hai lần cũng không phải trở ngại gì lớn. Mấu chốt là nếu công phu trên tay rơi vào thế hạ phong thật, sẽ khiến mặt mũi của sư phụ không biết để đi đâu. Năm đó mọi người ở Hoa Sơn đều có thể đánh đến ngươi chết ta sống, hiển nhiên sẽ không bằng lòng thua đối phương.

“?”

Nhưng Vương Viễn nghe được lời này, lại không nhịn được mà nhướn mày, cảm giác có chút không thích hợp theo bản năng. Hình như Âu Dương Phong này đang không nhịn nổi việc gì đó.

Quả nhiên, Âu Dương Phong dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Cho nên ta cảm thấy lần thi đấu này, ba người chúng ta cũng phải tham gia vào, và tự mình nghiên cứu võ học của hậu bối. Để công bằng, ta quyết định sẽ đích thân thử thách Ngưu thiếu hiệp!”

“Ngươi thử ông nội ngươi ấy!”

Âu Dương Phong còn chưa nói xong, Vương Viễn đã phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng thầm mắng tổ tông một trăm tám mươi đời của lão.

Âu Dương Phong vẫn thật ích kỷ, vào lúc này rồi còn không quên xử chết mình ở đây.

“Đừng…”

Vương Viễn vội vàng phản đối đáp: “Ta không sợ chết, thật đó! Chuyện của hậu bối vẫn nên để hậu bối tự giải quyết.”

“Ngươi chết hay không có liên quan gì đến ta?” Âu Dương Phong liếc mắt nhìn Vương Viễn khinh thường rồi bảo: “Ta là sợ đồ nhi của ta và lão Cái Bang có sơ xuất kìa.”

Âu Dương Phong chính là Âu Dương Phong, nói chuyện rất trắng trợn, không hề giấu giếm một chút nào.

“Lời nói của Âu Dương huynh ngược lại đã nhắc nhở ta!”

Hoàng Dược Sư suy nghĩ một chút rồi nói: “Võ học của các môn phái trong thiên hạ đều có sở trường và khuyết điểm. Nếu chỉ là đấu võ luận thắng thua, quả thực sẽ có chút rơi vào thế hạ phong. Ba trận đấu của chúng ta phân thành thi khinh công, chiêu thức và thực chiến, thế nào?”

“Ta phản đối!”

Hoàng Dược Sư vừa dứt lời, Ngọc Thụ Lâm Phong ở bên cạnh Âu Dương Phong đột nhiên đáp: “Thế không công bằng.”

“Hở? Ngọc Thụ Lâm Phong sư điệt, ngươi cảm thấy không công bằng chỗ nào?” Hoàng Dược Sư liếc mắt nhìn người chơi áo trắng kia.

“Dựa vào cái gì lại là ba người bọn họ?” Ngọc Thụ Lâm Phong không phục đáp.

Nếu chỉ là so cao thấp về mặt thực chiến, Ngọc Thụ Lâm Phong vẫn vô cùng tán thành với việc Vương Viễn dẫn theo hai cô nương. Nhưng nếu phải thi đấu các loại khinh công, chiêu thức, vậy hắn ta không dám gật bừa.

Tuy mỗi trận chỉ có một người lên, nhưng võ học của các môn phái không giống nhau, điểm thiên phú cũng khác nhau, có nhiều người thì phần thắng chắc chắn sẽ lớn hơn một chút. Ví dụ như Độc Cô Tiểu Linh là Đường môn… Dù Ngọc Thụ Lâm Phong là đồ đệ của thiên hạ ngũ tuyệt, về mặt khinh công mà nói thì vẫn không thể so được với nhân sĩ chuyên nghiệp của Đường môn.

Con người mà, khi bản thân chiếm được lợi ích đều sẽ không lên tiếng, nhưng một khi không chiếm được lợi ích, chắc chắn sẽ chạy ra ngoài nói không công bằng.

Đối mặt với sự chất vấn của Ngọc Thụ Lâm Phong, Hoàng Dược Sư cũng bày ra tư thế mà một Nhất Đại Tông Sư nên có: “Ngươi cũng có thể tổ đội! Không phục thì cút!”

“Chuyện này…”

Ngọc Thụ Lâm Phong nhìn Hoàng Dược Sư, rồi lại nhìn Âu Dương Phong, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Âu Dương Phong xấu hổ quay mặt đi, làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt của hắn ta. Mẹ nó, nói lý với Hoàng Lão Tà sao? Có chuyện gì xảy ra với ngươi vậy?

Suy cho cùng, Ngọc Thụ Lâm Phong cũng không phải là hạng cả gan làm loạn như Vương Viễn, hiển nhiên không dám tranh luận với Hoàng Dược Sư, chỉ đành nén giận cúi đầu không nói thêm một lời.

“Còn ai thắc mắc nữa không?”

Hoàng Dược Sư lại nhìn xung quanh một vòng, hỏi một cách lạnh lùng.

“…”

Mọi người đồng loạt lắc đầu.

Nói đùa, người ta thậm chí còn không nể mặt mũi của thiên hạ ngũ tuyệt, còn cần nói đến những người khác nữa sao, dám có nghi ngờ thì trực tiếp đuổi đi, ngươi cũng đừng làm nhiệm vụ nữa.

“Nếu đã không có thắc mắc! Vậy cứ như vậy đi!”

Hoàng Dược Sư nói: “Trận đầu tiên, chúng ta thi khinh công!”

Nói tới đây, Hoàng Dược Sư chỉ vào một cây đại thụ ở cách đó không xa rồi nói với mọi người: “Ba vị vãn bối và ba trưởng bối chúng ta chia ra lên cây đánh nhau. Chủ yếu là nghiên cứu sự thành thạo và vận dụng khinh công, ai kiên trì trong thời gian dài nhất thì người đó thắng. Để công bằng, Thất Công và Âu Dương huynh không thể trực tiếp kiểm tra đệ tử của mình.”

“Ha ha! Không thành vấn đề!”

Âu Dương Phong cười đáp: “Ta sẽ kiểm tra Ngưu thiếu hiệp!”

“Ặc…”

Nhìn thấy bộ dáng đó của Âu Dương Phong, Hoàng Dược Sư bổ sung: “Chúng ta đều là tiền bối võ lâm, cũng là lần đầu tiên làm giám khảo cuộc thi, tuyệt đối không thể đả thương các vị vãn bối, bằng không sẽ bị phán thua.”

“Quyền cước không có mắt, cái này ai mà nói trước được chứ?” Âu Dương Phong phản bác.

“Có liên quan gì đến ta không? Dù sao làm người bị thương sẽ bị phán thua!” Vẻ mặt của Hoàng Dược Sư bất khuất, không hề để ý đến Âu Dương Phong.

“Con người ngươi cũng không tệ cho lắm!”

Thấy Hoàng Dược Sư sâu sắc và đại nghĩa như vậy, hảo cảm của Vương Viễn đối với ông ta không khỏi tăng lên rất nhiều.

“Được rồi! Bây giờ bắt đầu thi đấu!”

Hoàng Dược Sư chỉ vào cây to, bảo: “Trận đầu tiên, Thất Công và đệ tử của Âu Dương huynh, hiền điệt Ngọc Thụ Lâm Phong.”

“Ha ha!”

Hồng Thất Công cười sang sảng, phi người lên cây rồi vững vàng đậu trên cây, thân cây không hề lay động một chút nào.

Khinh công độc môn của Cái Bang tên là “Tiêu Dao Du”, là một bộ khinh công lệ thuộc vào quyền pháp, mặc dù so với “Nhất Vĩ Độ Giang” của Thiếu Lâm tự cao minh hơn một chút nhưng Cái Bang vẫn là phái tank, thân pháp và khinh công không cách nào so sánh được với những môn phái như Võ Đang hay Hoa Sơn.

Đại thụ kia cao chừng hai trượng, Hồng Thất Công chỉ dùng chiêu [Phù Dao Trực Thượng] cơ bản nhất đã thoải mái bay vọt lên, hơn nữa không mất bao nhiêu sức. Tạo nghệ khinh công bực này đúng là hiếm thấy.

Bạch Đà Sơn nhất mạch với tư cách là một trong những đạo quán của Âu Dương Phong, không những có quyền pháp độc công kiệt xuất đương thời mà khinh công cũng cực cao, [Thuấn Tức Thiên Lý] nổi tiếng là khinh công có tốc độ di chuyển nhanh nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận