Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 381: Mua bán lớn (2)

"Có thể mặc cả!" Vương Viễn lau mồ hôi nói: "Ta chỉ đưa ra một mức giá tham khảo thôi."

"Ba nghìn lượng vàng có được không?" Phi Vân Đạp Tuyết suy nghĩ một lát rồi bảo: "Giờ trong tay ta chỉ có bấy nhiêu, về sau còn có chuyện như vậy nữa ta sẽ lại tìm ngươi!"

"Cứ quyết định vậy đi!" Vương Viễn giả vờ bất đắc dĩ nói: "Hai ta cũng coi như hữu duyên, ta lấy ngươi 60%."

"Đa tạ Ngưu ca!" Phi Vân Đạp Tuyết lấy một tờ ngân phiếu nghìn lượng đưa cho Vương Viễn và bảo: "Đây là tiền đặt cọc, sau khi việc thành công ta chắc chắn sẽ gửi tiếp số tiền còn lại."

"Không có hợp đồng thuê làm à?"

Vương Viễn thấy Phi Vân Đạp Tuyết chỉ đưa ngân phiếu thì ngạc nhiên hỏi. Giao dịch một số vàng lớn như thế mà tên này không sợ mình cầm tiền bỏ chạy sao?

"Ta tin tưởng cách làm người của Ngưu ca! Hơn nữa ta thật lòng muốn kết giao với ngươi, đừng nói là ngươi không bằng lòng làm bạn bè với ta đấy nhé?" Phi Vân Đạp Tuyết cười nói.

Kẻ có tiền khi làm việc sẽ tự tin như thế đấy, ý trong lời nói của Phi Vân Đạp Tuyết rất rõ ràng, làm bạn bè với hắn còn có nhiều chỗ tốt hơn, tuyệt đối không chỉ một nghìn vàng. Nếu ngươi vì chút tiền trong trò chơi đó mà chạy mất thì phạm vi kiến thức của ngươi cũng chỉ lớn vậy thôi…

Dĩ nhiên, Phi Vân Đạp Tuyết cũng biết cao thủ đều mắt cao hơn đầu, Vương Viễn là người có thực lực mạnh mẽ, chắc chắn sẽ không vì một nghìn vàng mà làm chuyện mổ trâu lấy bốn lạng thịt(*).

(*)Kiếm lợi ít trước mắt, trong khi để về lâu về dài thì nó có giá trị nhiều hơn.

"Ha ha! Thú vị lắm!"

Vương Viễn cười cười, nhét ngân phiếu vào trong ngực, sau đó nói: "Hãy chờ tin tức của ta."

Dứt lời, Vương Viễn trực tiếp rời khỏi tiệm rèn.

Thấy Vương Viễn rời đi, Phi Vân Đạp Tuyết cũng tiện tay hủy bỏ nhiệm vụ treo thưởng, sau đó gửi tin cho nhóm Mặc Bạch: "Trở về hết đi, không cần gióng trống khua chiêng như vậy nữa."

"???"

Đám Mặc Bạch nhận được tin nhắn của Phi Vân Đạp Tuyết thì đứng đực người: "Chuyện gì xảy ra vậy ông chủ? Ngươi tha thứ cho tên khốn nạn kia hả?"

"Ha ha!"

Phi Vân Đạp Tuyết cười nói: "Việc này lộ liễu quá ngược lại không tốt, ta đã tìm người xử lý rồi, chúng ta chỉ cần đứng xem kịch thôi, còn tiết kiệm được một khoản tiền lớn."

Tiết kiệm tiền, đúng vậy... ở trong mắt Phi Vân Đạp Tuyết, bỏ ba nghìn lượng vàng để Vương Viễn đi giải quyết chuyện này là rất tiết kiệm.

Phải biết rằng, Phi Vân Đạp Tuyết treo thưởng một tháng, giết một lần được mười vàng, một tháng trôi qua phải mất bao nhiêu tiền? Đây là trị ngọn không trị được gốc, ngược lại có khả năng bị người ta cày tiền.

Nhưng ba nghìn lượng vàng bất quá bằng với ba trăm lần giết mà thôi, hơn nữa còn có thể một lần vất vả nhàn nhã cả đời, trực tiếp khiến Phượng Vũ Cửu Thiên chết cứng luôn, làm một phép so sánh thì dĩ nhiên Phi Vân Đạp Tuyết cảm thấy kiếm lời rồi.

Vẫn là câu nói trước đó, người ở những vị trí và trình độ khác nhau thì cách suy xét cùng một sự việc cũng khác biệt, đầu thai là việc rất cần kỹ thuật đó.

"Mọi người đang làm gì đấy?"

Sau khi rời khỏi tiệm rèn, Vương Viễn quay lại quán rượu, sau đó kéo kênh đội đã ẩn ra, xóa tin nhắn Bôi Mạc Đình mắng mình xong thì tiện tay gửi một tin nhắn lên.

"Ta đang xxx ngươi đấy! Có dám gửi tọa độ lên đây không hả?" Bôi Mạc Đình mắng nửa ngày đã sắp mệt chết rồi, lúc này rốt cuộc Vương Viễn cũng lộ diện, hắn mới ló đầu ra đã cắn.

"Đúng là người trẻ, không biết sống chết…" Đinh Lão Tiên nhìn thấy tin nhắn của Bôi Mạc Đình thì thở dài.

"Chế độc!"

"Làm cơ quan!"

"Lên lớp!"

Ba cô gái lần lượt gửi tin nhắn trả lời.

"Đậu xanh rau má, ta đang ở Yến Kinh đây này!" Lúc này Mario cũng xuất hiện: "Bố tố sư nhà nó, không biết thằng cha nào treo thưởng nhiệm vụ, ông đây mới nhận xong, còn chưa kịp tìm xem tên Phượng Vũ Cửu Thiên xúi quẩy kia ở đâu thì nhiệm vụ bị hủy mịa rồi! Tức chết ta mà!"

"Nhìn chút tiền đồ của ngươi kìa!" Vương Viễn khinh bỉ Mario, sau đó nói: "Ta có một kèo mua bán lớn, mọi người có làm không?"

"Mua bán lớn? Lớn bao nhiêu? Có nhiều hơn giết người được mười lượng vàng không hả?" Mario bĩu môi, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.

"Ha ha!" Vương Viễn bật cười, gửi ảnh chụp tờ ngân phiếu nghìn lượng lên kênh đoàn đội.

"Ba à! Ba nhất định phải mang con theo với đấy nhé, con dập đầu lạy ngài! *quỳ lạy* *quỳ lạy* *quỳ lạy*!" Mario thấy thế, lập tức gửi lên một chuỗi biểu tượng quỳ lạy.

"Bố tổ sư cái gì thế này, lão Ngưu, ngươi đi cướp ngân hàng đấy hả? Lấy đâu ra mà nhiều tiền thế?"

Nhóm Một Đám Ô Hợp thấy Vương Viễn lôi ra một tờ ngân phiếu nghìn lượng thì lập tức sửng sốt cả người.

Đây chính là một nghìn lượng vàng đó.

Ở giai đoạn hiện tại, trò chơi còn chưa mở chức năng nạp tiền, toàn bộ tiền đều do người chơi tự kiếm, mà trong này, trang bị và công pháp đắt đến mức thái quá, có mười lượng vàng tiết kiệm coi như tốt lắm rồi. Người có thể tiện tay lấy ra một nghìn lượng vàng chỉ sợ là bang chủ của những bang phái lớn thôi, Vương Viễn xét cho cùng là một người chơi tự do vậy mà có thể lấy ra nhiều tiền như vậy thật khiến mọi người khó mà tin nổi.

"Cướp ngân hàng gì? Chuyện kích thích như thế sao ta dám nghĩ tới." Vương Viễn lầm bầm một câu, sau đó cười tủm tỉm bảo: "Không phải đâu, ta gặp một khách hàng lớn, nhận một vụ làm ăn lớn."

Rồi Vương Viễn kể lại chuyện gặp gỡ Phi Vân Đạp Tuyết và chuyện tên này dùng tiền nhờ mình thu thập đám bang Thánh Long ra sao với nhóm Một Đám Ô Hợp.

"Bang Thánh Long?"

Đinh Lão Tiên nghe xong chuyện Vương Viễn kể lại thì đột nhiên nói: "Bang phái này không đơn giản chút nào, một mình ngươi làm được à?"

Bang Thánh Long có thể xưng bá ở thành Yến Kinh khẳng định không phải quả hồng mềm, bang chúng thường trú trong bang có khoảng ba nghìn người, mỗi người đều là cao thủ xuất sư, bang phái lớn như vậy đâu phải thứ mà một người chơi có thể đối phó được.

Đinh Lão Tiên phục Vương Viễn thực sự, hòa thượng này to gan lớn mật vô cùng, sao nhiệm vụ này mà cũng dám nhận.

"Cho nên có tiền mọi người cùng nhau được lời mà!" Vương Viễn từng đánh chính diện với bang Thánh Long rồi, dĩ nhiên biết thực lực của bọn họ, song đã dám nhận nhiệm vụ thì tức là hắn có biện pháp đối phó.

Đến đây, Vương Viễn nói tiếp: "Chuyện này thành công rồi còn được thêm hai nghìn lượng vàng nữa, mọi người có làm cùng không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận