Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 421: Trận thứ hai

Mặc dù thủ đoạn hơi bỉ ổi chút nhưng chẳng có sai sót gì.

"Tên hòa thượng xảo trá!"

Âu Dương Phong lạnh lùng nói: "Dược Sư huynh, có cần ta giúp ngươi làm thịt hắn không? Ta có một trăm biện pháp đánh chết hắn!"

"Ha ha ha ha!"

Mà Hồng Thất Công lại cười bảo: "Tiểu hòa thượng này cũng có chút mánh lới đấy! Dược Sư huynh à, ngươi và ta đã là tiền bối nổi tiếng nhiều năm trên giang hồ, tuyệt đối không nên vì thua mà cay cú, thù hận nhau rồi làm trò cười cho thiên hạ."

Hồng Thất Công quả nhiên là người hiệp nghĩa, sự thẳng thắn này không biết cao hơn bao nhiêu so với Âu Dương Phong.

"Ha ha ha!"

Hoàng Dược Sư nghe vậy cũng đột nhiên bật cười: "Đúng vậy! Ván này ta nhận thua! Trí tuệ cũng là một loại thể hiện thực lực của bản thân!"

Hoàng Dược Sư là người thông minh, Vương Viễn giở trò lừa bịp thắng lão, lão thua cũng không mất mặt, nhưng nếu lão không chịu chấp nhận, việc này mà truyền ra ngoài thì không còn đơn giản là mất mặt thôi đâu, thân phận bày ra đó, ở đâu có thể vô lại như chợ búa được chứ?

Hoàng Dược Sư vừa nói vừa từ trên cây đáp xuống, sau đó lại nói: "Có điều, trận tranh tài kế tiếp nếu ai còn dám tự mình hại mình thì sẽ xử trí đầu tiên!"

Tất cả mọi người: "..."

Xem ra trong lòng Hoàng Dược Sư vẫn cực kỳ để ý chuyện thắng thua.

Trận đấu thứ nhất kết thúc với chiến thắng của Độc Cô Tiểu Linh.

Độc Cô Tiểu Linh đứng nhất nên được ba điểm, Ngọc Thụ Lâm Phong hai điểm, Băng Hỏa Độc Long khá thảm, còn chưa trèo được lên cây đã bị người ta đạp xuống dưới nên được một điểm.

Đội của Vương Viễn tạm thời có được một phần ưu thế dẫn trước.

Kế tiếp chính là trận tranh tài thứ hai.

"Đề bài của trận tranh tài thứ hai là chiêu thức võ học." Hoàng Dược Sư nói: "Hay là mỗi trưởng bối chúng ta sẽ làm giám khảo, để không tổn thương tình nghĩa, trận đấu này, ba chúng ta sẽ không dùng nội lực, không phát toàn bộ kình lực, ba người chơi các ngươi thì có thể dốc toàn lực ứng phó. Người chơi ngăn được nhiều chiêu thức của bọn ta nhất chính là người chiến thắng trận này."

"Được rồi! Hiện tại tranh tài bắt đầu!" Hoàng Dược Sư chỉ Ngọc Thụ Lâm Phong nói: "Ván đầu tiên, thiếu hiệp Ngọc Thụ Lâm Phong đấu với Thất Công!"

Trận tranh tài thứ hai, nói là nghiên cứu chiêu thức nhưng kỳ thực chủ yếu thi xem độ vận dụng chiêu thức và kinh nghiệm khi lâm địch của người chơi như thế nào, nói đơn giản một chút chính là dựa vào thao tác.

“Đại Võ Tiên” là một trò chơi, không phải giang hồ chân chính, dĩ nhiên chỉ có thể làm cho các môn phái cân bằng.

Võ học của mỗi môn phái đều có điểm đặc biệt riêng.

Môn phái không phân cao thấp, nhưng thao tác thì có, chiêu thức là vật chết, và có hàng nghìn hàng vạn người đang luyện những công pháp giống nhau, nhưng chân chính được xem như cao thủ là những người có kinh nghiệm đối địch phong phú và vận dụng chiêu thức linh hoạt.

Điểm này, Ngọc Thụ Lâm Phong vẫn khá tự tin.

Công pháp chiêu thức của Bạch Đà Sơn nhất mạch mặc dù không linh hoạt và đa dạng bằng đảo Đào Hoa thế nhưng so với đại khai đại hợp của Cái Bang thì tinh xảo hơn rất nhiều lần.

Ở trong mắt Ngọc Thụ Lâm Phong, Cái Bang là môn phái thuộc loại hình tank, tu vi cảnh giới võ học và thuộc tính chiếm phần lớn tỉ lệ, còn nói về chiêu thức tinh xảo, Hồng Thất Công hẳn là kém hơn một chút so với Âu Dương Phong và Hoàng Dược Sư.

Lúc này ba lão cao thủ bọn họ nói không dùng nội lực, không dùng chiêu thức kèm kình lực, vậy Hồng Thất Công xem như là người dễ đối phó nhất.

Hơn nữa đất bằng không giống trên cây, trận trước đánh ở trên tàng cây, chỉ cần rơi xuống là thua, Hồng Thất Công lại có chưởng lực vô địch, khiến cho Ngọc Thụ Lâm Phong không có chỗ đặt chân, mà trận thứ hai đấu trên mặt đất dĩ nhiên bớt đi nhiều phần cố kỵ.

"Thất Công, xin đắc tội!"

Hồng Thất Công là trưởng bối, dĩ nhiên sẽ không ra tay trước đối phó vãn bối. Sau khi Ngọc Thụ Lâm Phong ra sân, lập tức thi triển thân pháp, tung người nhảy lên một bước xông đến trước mặt Hồng Thất Công, quạt xếp trong tay nhắm thẳng ngay ngực lão.

[Tuyết Ủng Lam Quan]

Thức mở đầu của võ học cấp cao Bạch Đà Sơn – Tuyết Sơn Thần Đà Chưởng – có hiệu ứng phong bế huyệt đạo, có thể phối hợp sử dụng với vũ khí ngắn như Nga Mi Thích(*) hoặc Phán Quan Bút.

(*)Song khí giới sử dụng trong võ thuật, cũng là một trong số song binh khí thời cổ đại. Dài khoảng 33 cm, phần chính giữa thô to, hai đầu bẹt, nhỏ, nhọn giống với hình lăng ba cạnh, có một vòng tròn nhỏ được nối với phần giữa thân và chiếc vòng trong nhỏ này có thể xoay được 3600.

Một kích này, Ngọc Thụ Lâm Phong nhắm thẳng vào huyệt Thiên Trung của Hồng Thất Công.

Huyệt Thiên Trung là một huyệt quan trọng của người luyện võ, lúc này Hồng Thất Công không được dùng nội lực nên không thể cứng rắn đón đỡ, chỉ thấy lão duỗi tay trái ra định tóm lấy cổ tay Ngọc Thụ Lâm Phong, hóa giải một chiêu [Tuyết Ủng Lam Quan].

"Ha ha!"

Ngọc Thụ Lâm Phong mỉm cười, cổ tay đột ngột chuyển động, đánh ra chiêu [Linh Xà Phiên Thân] trong “Linh Xà Quyền”.

[Linh Xà Phiên Thân] vốn là chiêu thức phòng ngự, dùng để phá giải chiêu bắt tóm của đối thủ. Lúc này Hồng Thất Công không dùng nội lực cũng không phát kình được, tất nhiên không bắt nổi cổ tay đối thủ.

Hồng Thất Công tóm trượt, để Ngọc Thụ Lâm Phong tránh thoát mất, cùng lúc đó đầu quạt xếp trong tay hắn ta chĩa thẳng vào lão, ngay sau đó ngón trỏ và ngón cái giữ chuôi quạt đột nhiên xê dịch.

"Soạt!"

Quạt xếp bật mở.

"Vù! Vù! Vù!"

Ba chiếc châm nhỏ theo chiếc quạt vừa mở bắn vào mặt Hồng Thất Công.

Trên châm nhỏ lóe lên màu xanh thẫm, hiển nhiên chứa kịch độc.

Nếu đây là thế giới võ hiệp chính thức, luận võ mà còn dùng ám khí tẩm độc, điều này đã đủ khiến Ngọc Thụ Lâm Phong chết một trăm lần rồi. Nhưng bây giờ ở trong trò chơi, độc công là chiêu bài của Bạch Đà Sơn, hắn ta dùng châm độc tấn công Hồng Thất Công cũng là điều hợp tình hợp lý.

Đợt đánh trước hai người áp sát nhau, mà cây quạt của Ngọc Thụ Lâm Phong dài khoảng một thước, nó cách mặt Hồng Thất Công chỉ tầm hai thước ba tấc mà thôi.

Hồng Thất Công ra tay đại khai đại hợp, về mặt chiêu thức hiển nhiên không đủ tinh xảo, khoảng cách gần như thế mà phóng ra ba mũi ám khí, Ngọc Thụ Lâm Phong đã tính trước rồi, hắn ta có thể thắng lão một chiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận