Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 264: Cơ quan sư đứng đầu thiên hạ

Vương Viễn đưa từng vật liệu mình kiếm được ở chỗ Cung Hỉ Phát Tài cho Độc Cô Tiểu Linh.

"Hóa ra Ngưu ca muốn làm Hoạt Tường Dực à?"

Lục Thần Vô Chủ ở bên cạnh thấy Vương Viễn lấy ra những vật liệu này thì kiêu ngạo nói: "Coi như ngươi tìm đúng người rồi đó, Linh sư tỷ của ta là cơ quan sư đứng đầu thiên hạ, cao thủ đệ nhất thiên hạ Bạch Hạc Lưỡng Sĩ ở trước mặt Linh sư tỷ cũng phải ăn nói khép nép đó."

"Đúng vậy! Nếu chúng ta mà có bản lĩnh giống như Linh sư tỷ thì chẳng sống thảm như bây giờ!"

Có thể nhìn ra, nhóm cơ quan sư trong phường đều tôn trọng Độc Cô Tiểu Linh thật lòng, nhất là Lục Thần Vô Chủ. Nếu không phải Vương Viễn quen biết Độc Cô Tiểu Linh, nhìn dáng vẻ tự hào của thằng nhóc kia hắn còn tưởng cậu ta mới chính là cô nàng ấy đấy.

Song cả trò chơi có bao nhiêu cơ quan sư chứ… tên tuổi cơ quan sư đệ nhất của Độc Cô Tiểu Linh hình như cũng không nhỏ đâu.

"Ha ha!"

Độc Cô Tiểu Linh hơi xấu hổ nói: "Đừng nói như vậy, nếu không nhờ lão Ngưu, ta và các ngươi cũng chẳng kém gì nhau đâu."

"Thật hả?"

Những người khác nghe vậy đều đồng loạt nhìn Vương Viễn với ánh mắt ngạc nhiên. Đây chắc là người đàn ông đứng sau sự thành công của người ta rồi.

"Liên quan gì đến ta?" Vương Viễn đứng người hỏi.

Hắn ngay cả cái linh kiện cũng không làm được, sao có thể giúp Độc Cô Tiểu Linh thành cơ quan sư đệ nhất được?

"Thiên Công Khai Vật đó!" Độc Cô Tiểu Linh nói: "Nếu không có quyển sách đó, ta sẽ không làm được Hoạt Tường Dực, cũng không đủ tài chính làm cơ quan…"

"Vậy hả…"

Mặt mo của Vương Viễn hơi đỏ lên, so sánh mà nói, nếu không có Độc Cô Tiểu Linh hắn cũng không học được “Dịch Cân Kinh”, mà “Dịch Cân Kinh” còn trân quý hơn “Thiên Công Khai Vật” nhiều.

Vương Viễn nghĩ đến đây, hổ thẹn bảo: "Đều là bạn bè với nhau, chuyện nên làm mà… Sau này đừng nói mấy lời kiểu vậy nữa."

Người trong võ lâm phần lớn dùng võ học, loại cơ quan tinh vi này chỉ là thứ yếu, cho nên công pháp bí tịch liên quan đến thuật cơ quan trong giang hồ rất hiếm có. Trước mắt chỉ có mỗi Độc Cô Tiểu Linh học được “Thiên Công Khai Vật”.

Cho nên cách làm Hoạt Tường Dực chỉ mình Độc Cô Tiểu Linh biết.

Hiện giờ, cô chỉ mới làm hai Hoạt Tường Dực, một là trên người mình, cái còn lại chính là làm cho Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Lúc bắt tay làm cái đầu tiên, Độc Cô Tiểu Linh tự mình ra tay nên không ai thấy cả.

Cái thứ hai mọi người đều nghe nói là làm cho đệ nhất cao thủ Bạch Hạc Lưỡng Sí, nhưng lúc đó người trong phường cơ quan còn ít, thực sự thấy được chỉ có mấy người.

Lúc này có cơ hội tận mắt nhìn thấy Độc Cô Tiểu Linh làm chiếc Hoạt Tường Dực thứ ba, đám người trong phường cơ quan dĩ nhiên sẽ không bỏ qua.

Nghe Lục Thần Vô Chủ nói như vậy, cơ quan sư trong phường đều nhốn nháo buông việc trong tay xuống, vây lại đây.

Mặc dù Độc Cô Tiểu Linh có hơi cổ hủ khiến người ta cảm thấy khó chịu nhưng tính tình vẫn vô cùng hào sảng, ngày thường vẫn thường xuyên truyền lại chút kỹ xảo nhỏ cho người khác, đối với người mới thì vô cùng thân thiện cho nên rất được mọi người tôn trọng.

Lúc này cô chế tạo Hoạt Tường Dực, dĩ nhiên cũng không để ý đám người vây xem, dù sao đang ở trong trò chơi, không có thêm công pháp kỹ năng thì có nhìn một trăm lần cũng không lĩnh ngộ được tinh túy.

Có kinh nghiệm hai lần trước, Độc Cô Tiểu Linh làm quen tay hơn hẳn.

Cô thành thạo đặt vật liệu lên bàn làm việc, xe, dùi, mài, thao tác cực kỳ lưu loát, từng kết cấu cơ quan tinh xảo xuất hiện trên bàn.

Mọi người đứng xem xung quanh khen ngợi không ngớt.

Cô nàng này không hổ là cơ quan sư đứng đầu, chưa nói những vấn đề khác, riêng kiến thức cơ bản về linh kiện chế tác đã thành thạo hơn những người khác không biết bao nhiêu lần rồi, y như một nhân sĩ chuyên nghiệp đã làm việc này rất nhiều năm vậy.

Hoạt Tường Dực cần rất nhiều tài liệu, những thứ vụn vặt cũng nhiều, chẳng mấy chốc trên bàn làm việc đã la liệt đủ loại linh kiện.

Vương Viễn thấy những người khác nhìn say sưa thì không khỏi liếc nhìn bàn làm việc một chút, lúc thấy cả bàn đầy ắp linh kiện, hắn lập tức bó tay toàn tập.

Hắn là một người ngay cả chơi ghép hình cũng không thích, những thứ đồ linh tinh vụn vặt này đúng là muốn mạng hắn.

Bố khỉ nó, những thứ đó là gì? Đừng nói là làm linh kiện, riêng chuyện lắp ráp nhiều linh kiện như vậy chỉ sợ nửa đời sau Vương Viễn cũng không cần làm chuyện khác.

Lúc này Độc Cô Tiểu Linh đã lôi ra tất cả linh kiện, sau đó cô cầm bộ phận gần mình nhất rồi bắt đầu lắp ráp.

Lúc đầu Vương Viễn cảm thấy Độc Cô Tiểu Linh có thể gia công nhiều linh kiện như vậy đã đủ trâu bò rồi, nhưng khi thấy cô lắp ráp, hắn mới hoàn toàn bái phục! Rốt cuộc hắn đã rõ vì sao cô gái này được người ta gọi là cơ quan sư đứng đầu thiên hạ.

Đống linh kiện này ít nhất cũng phải hơn trăm, trong mắt Vương Viễn căn bản chỉ là một đống phế liệu, không biết nên bắt tay làm từ đâu.

Chỉ thấy Độc Cô Tiểu Linh dùng tay trái cầm linh kiện, cúi đầu nhìn hình dáng của nó, sau đó tay phải thò xuống bàn một cái là có thể cầm lên chính xác linh kiện thích hợp để lắp ráp, năng lực mạnh như vậy khiến Vương Viễn nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Má nó, chẳng lẽ đây là năng lực thần tiên à? Chẳng lẽ cô gái này có thể phân tích kết cấu lập thể của bản vẽ trong đầu?

Chớ nói người ngoài nghề như Vương Viễn, ngay cả đám cơ quan sư Lục Thần Vô Chủ cũng phục sát đất.

Vương Viễn chỉ là một tên không chuyên môn thích hóng hớt mà thôi, những cơ quan sư này mới thực sự là người trong nghề hiểu rõ được cách thức.

Bộ phận quan trọng nhất chính là linh kiện lắp ráp, nhiều linh kiện như vậy, lắp sai một món là công sức đổ sông đổ bể luôn. Năng lực lắp ráp của Độc Cô Tiểu Linh chính xác như thế, quả thực đúng là trời sinh để làm việc này.

Linh kiện trên bàn làm việc càng ngày càng ít.

Hoạt Tường Dực trong tay Độc Cô Tiểu Linh từ khi bắt đầu lắp linh kiện đầu tiên cũng dần dần thành hình rồi.

Gắn xong linh kiện cuối cùng, sau đó phân phối trang bị trên long cốt, Hoạt Tường Dực rốt cuộc thành hình.

"Vải vóc!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận