Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 270: Sự kiện Thanh minh

"Cút! Mặn thì đừng có ăn!"

Vương Viễn thuận tay cầm cốc rót cho Tống Dương một cốc nước, sau đó giật lại khoai tây chiên, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong đó còn chút vụn.

Má nó!

Vương Viễn nắm tay... Thật muốn đánh cô nàng này một trận.

"Em đói quá!"

Tống Dương cầm cốc uống một hớp, sau đó bắt đầu xin ăn. Thiên phú này, đúng là không tiến vào Cái Bang thật uổng công.

"Cho chết đói luôn đi!" Vương Viễn câm nín nói: "Mày ăn chực ở nhà anh gần một tháng, bố khỉ, không nghĩ đến chuyện cho anh mày ít tiền à?"

"Chờ em kiếm tiền đã…" Tống Dương khoanh tay nói.

"Chờ mày kiếm tiền? Mày không định tính ăn chực anh cả đời đấy chứ?" Vương Viễn giận.

"Với tài nấu nướng của anh, em rất bằng lòng, em chẳng để ý chút nào cả…" Tống Dương cười hì hì nói.

"Nghĩ hay lắm!" Vương Viễn điên tiết giơ ngón giữa.

Nói tới vấn đề tiền, Vương Viễn lại đau đầu.

Phái Tiêu Dao quả thực là một môn phái toàn năng, không chỉ học võ mà còn phải học cả cầm kỳ thi hoạ và y thuật... Nếu học không tốt cầm kỳ thi họa thì cảnh giới võ công có cao tới đâu cũng không thể nhận được nhiệm vụ xuất sư. Quả thực là một thiết lập bẫy người chơi!

Trời mới biết một người tập võ không tu luyện võ học, học những thứ kia để làm gì!

Thi vào trường cao đẳng không thi anh ngữ toán học và các môn tổ hợp, thi âm nhạc thể dục và mỹ thuật? Đây không phải thông minh thì là cái gì!

Lúc trước Vương Viễn hướng dẫn Tống Dương chơi trò chơi bởi vì hắn muốn cô nàng kiếm ít tiền nuôi mình, ai ngờ sau khi Tống Dương gia nhập vào phái Tiêu Dao thì thời gian đi ra ngoài đánh nhau kiếm vốn cũng không có, không có vốn thì đào đâu ra lợi nhuận, không có lợi nhuận thì kiếm tiền kiểu gì?

Không có tiền, cô nàng này tới ăn cơm chùa càng tự nhiên hơn.

Vương Viễn đã sớm đề nghị Tống Dương rời khỏi môn phái.

"Sư phụ ta nói ngày mai ta có thể ra khỏi Tiêu Dao Cốc!" Tống Dương nói.

"Tại sao? Ngươi đủ điều kiện để xuất sư rồi?" Vương Viễn hỏi.

Người bình thường muốn xuất sư chỉ cần có đủ cấp bậc, đủ cống hiến môn phái là có thể làm nhiệm vụ xuất sư, thế nhưng người chơi của phái Tiêu Dao còn phải luyện tập cầm kỳ thi hoạ đến cảnh giới nhất định mới đủ điều kiện để làm nhiệm vụ, Vương Viễn còn tưởng rằng Tống Dương sẽ phải đợi cả đời ở trong môn phái, không thể xuất sư.

"Không phải!" Tống Dương lắc đầu, nói: "Ngày mai là tiết Thanh minh! Nghe nói hệ thống có sự kiện mới!"

"Sự kiện Thanh minh?"

Nghe Tống Dương nói như vậy, Vương Viễn xoa xoa cái cằm.

Sự kiện là thứ cần thiết của mọi trò chơi trên internet, vào ngày lễ hoặc dịp đặc biệt của trò chơi, chẳng hạn như kỉ niệm một năm hai năm, công ty trò chơi sẽ tạo ra một ít sự kiện, xúc tiến tính giải trí của người chơi.

Tiết Thanh minh là một ngày lễ truyền thống, cho dù là trò chơi của phương Tây cũng phải nhập gia tùy tục, là trò chơi võ hiệp của phương Đông, công ty Long Đằng đương nhiên sẽ tổ chức sự kiện Thanh minh.

Ăn cơm xong, đuổi Tống Dương về, Vương Viễn quay lại phòng ngủ, mở máy vi tính, lên diễn đàn tìm hiểu.

Đúng như dự đoán, trang đầu của diễn đàn chính là thông báo về sự kiện Thanh Minh. Mặc dù không công bố nội dung cụ thể của sự kiện nhưng như vậy cũng đã đủ để tất cả người chơi kích động vạn phần. Dù sao thì khi vào các dịp sự kiện như vậy các loại lợi nhuận cao hơn nhiều so với ngày thường, sự kiện tiết Thanh minh chắc chắn cũng sẽ như vậy.

Sau khi đạt tới cấp ba mươi, cho dù người chơi muốn thăng cấp hay là tăng cảnh giới lên cũng chậm hơn rất nhiều so với trước đó, hiện tại hệ thống sắp mở sự kiện tiết Thanh minh, mọi người vui mừng là điều rất dễ hiểu.

Thấy bình luận của những người chơi khác trên diễn đàn, Vương Viễn cũng rất mong đợi nội dung của sự kiện này.

...

Tiết Thanh minh, thời tiết mưa xối xả, người đi đường muốn đoạn hồn.

Hôm nay là tiết Thanh minh, tất cả mọi nơi trong trò chơi đều mang không khí Thanh minh, vô luận là Trung Nguyên hay Tứ Di Chi Địa, tất cả đều mưa không ngừng, đến cả Thiếu Lâm tự luôn luôn trời trong nắng ấm cũng có mưa lất phất.

Sau khi đi ra khỏi phòng tu luyện, từng hạt mưa rơi vào cái đầu trọc của Vương Viễn khiến hắn cảm thấy mát rười rượi. Nhìn thời gian, bây giờ đã là tám giờ sáng, là thời điểm sự kiện bắt đầu.

Ngay tại lúc này, trên bầu trời vang lên thông báo của hệ thống.

[Giang hồ thông báo: Sự kiện Thanh Minh Cúng Tế bắt đầu, sổ tay nhiệm vụ đã được gửi vào trong túi đồ của mọi người, mời các vị thiếu hiệp nữ hiệp tới chỗ sư phụ để nhận nhiệm vụ.]

Sau khi thông báo của hệ thống vang lên, trong kho đồ của Vương Viễn xuất hiện một quyển sách nhỏ màu hồng, trong đó ghi nội dung chủ yếu của sự kiện này.

Cái gọi là sự kiện Thanh minh đơn giản chỉ là hoạt động cúng tế, sau khi nhận nhiệm vụ ở chỗ sư phụ, người chơi sẽ đi tới vị trí tế bái được chỉ định, tế bái xong là có thể trở về nhận phần thưởng, có tỷ lệ nhỏ có thể đạt được các loại vật phẩm quý giá, ví dụ như Hạt Bồ Đề. Nói thẳng ra thì sự kiện này chính là một nhiệm vụ môn phái.

Khác nhau chính là nhiệm vụ môn phái mỗi ngày chỉ được làm tối đa một nhiệm vụ, còn nhiệm vụ cúng tế thì có thể nhận bao nhiêu cũng được, miễn là sự kiện vẫn đang diễn ra.

Đối với người chơi, điểm cống hiến môn phái cực kỳ trọng yếu, nó không chỉ ảnh hưởng đến sự thăng tiến chức vụ của người chơi trong môn phái mà còn là yếu tố quyết định để người chơi học được công pháp cao cấp của môn phái.

Sự kiện lần này là một nhiệm vụ sư môn không hạn chế số lần, mặc dù nhàm chán hơn so với mọi người tưởng tượng nhưng vẫn khiến mọi người khá hài lòng.

Sau khi đọc xong nội dung của sự kiện, Vương Viễn ném sổ tay sự kiện vào túi đồ, đi thẳng tới Đại Hùng bảo điện.

"Sư phụ! Hôm nay là tiết Thanh minh, ngài rất ít bước chân ra khỏi nhà, vậy ngài có người nào muốn tế bái không? Nếu có thì để đồ nhi giúp ngài tế bái!"

Vương Viễn biết Huyền Từ là người thông minh, vì vậy hắn nói thẳng với Huyền Từ, không vòng vo dài dòng.

"A di đà phật!"

Huyền Từ tụng một tiếng phật hiệu, nói: "Ngươi tới rất đúng lúc. Hôm nay là Thanh minh, lão nạp đang định tới Tháp Lâm để cúng tế sư phụ Linh Môn đại sư, nếu ngươi đã tới thì giúp ta đi cúng tế đi!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận