Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 855: Mượn đao giết người

“Không mang bối cảnh quan phủ, mà cũng không mang bối cảnh người Hán sao?”

Nghe thấy hắn nói như vậy, Phương Đông Chưa Tỏ sờ cằm, lẩm bẩm: “Hình như có thật đấy.”

“Hửm? Ở đâu? Làm gì?” Trước mắt Vương Viễn sáng lên.

“Hình như trên Ngũ Đài Sơn vẫn còn một chùa Đại Văn Thù nữa!” Hắn ta đáp: “Đó chính là chùa của Mật tông, có không ít Lạt Ma ở trong đó!”

“Mật Tông… Có chút thú vị.”

Vương Viễn nghe vậy, nụ cười trên mặt hắn dần dần trở nên thiếu đạo đức.

“Ngươi định làm gì?” Phương Đông Chưa Tỏ trông thấy nụ cười âm hiểm của Vương Viễn, trong lòng không khỏi cảm thấy căng thẳng, hắn ta vội vàng hỏi.

“Mượn đao giết người!”

Vương Viễn nói: “Theo ta được biết, từ trước đến nay Mật Tông và Lạt Ma có ân có thể không báo, nhưng có thù thì chắc chắn sẽ báo… Ha ha… Nếu khiến Mật Tông tức giận đốt chùa Thanh Lương, chẳng phải là quá tuyệt vời sao…”

“Nhưng chuyện này có hơi vớ vẩn…”

Phương Đông Chưa Tỏ bình tĩnh nói: “Tuy nói Mật Tông và Thiền Tông là hai phái riêng biệt, không qua lại với nhau, nhưng xưa nay nước giếng không phạm nước sông, bọn họ sao có thể nghe theo lời chúng ta đi tấn công chùa Thanh Lương chứ?”

“Ngươi ngu quá vậy!”

Vương Viễn âm hiểm nói: “Ta cũng không nói để bọn họ nghe theo lời chúng ta, nếu chúng ta giả mạo hòa thượng chùa Thanh Lương tới chùa Văn Thù phóng hỏa, ngươi nói xem bọn họ sẽ như thế nào?”

“Đậu má! Đê tiện đến vậy hả?”

Phương Đông Chưa Tỏ đã quá bất lực với sự âm hiểm của Vương Viễn.

Dù sao tên hòa thượng này cũng là đệ tử thân truyền của phương trượng Thiếu Lâm tự - một trong các danh môn chính phái, nghe nói điểm hiệp nghĩa cũng không hề thấp, tại sao lại có thể thốt ra được mấy lời như phóng hỏa giết người chứ, đã thế mấy thủ đoạn vu oan giá họa này hắn còn nói ra mà không hề suy nghĩ.

“Tuy rằng biện pháp này của ngươi không tồi! Nhưng nó lại rất khó thực hiện!”

Phương Đông Chưa Tỏ nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói: “Ngươi nhìn áo cà sa của ngươi xem, rõ ràng không hề giống chùa Thanh Lương, phóng hỏa đốt chùa Văn Thù, rồi người ta lại tính mối thù này lên đầu Thiếu Lâm tự, đến lúc đó…”

“Chuyện này thì dễ rồi!”

Phương Đông Chưa Tỏ còn chưa dứt lời, Vương Viễn bèn móc ra một chiếc mặt nạ ở trong ngực, viết bốn chữ [Thần Sơn thượng nhân], sau đó đắp lên mặt.

Cùng lúc đó, chỉ thấy cả người Vương Viễn trở nên vặn vẹo, thế nhưng lại trở thành bộ dáng của Thần Sơn thượng nhân.

“Đây là… Thuật dịch dung?” Phương Đông Chưa Tỏ thấy Vương Viễn đột nhiên thay đổi bộ dáng, hắn ta bèn hỏi với vẻ kinh ngạc.

“Không sai! Rất có kiến thức!” Vương Viễn lên tiếng tán dương.

“Trâu bò!” Phương Đông Chưa Tỏ từ tận đáy lòng giơ ngón cái lên.

Mẹ nó, tên hòa thượng này đã khốn nạn đến mức như vậy, đã thế lại còn học được một kỹ năng lừa người thế kia, xem ra lần này chùa Thanh Lương đã không giữ được nữa rồi.

“Đi! Đi tới chùa Văn Thù!”

Sau khi biến thành bộ dáng của Thần Sơn thượng nhân, Vương Viễn nói với Phương Đông Chưa Tỏ một tiếng, hai người lập tức men theo đường núi đi về phía đỉnh.

Ngũ Đài Sơn, chùa miếu đông đảo, hai người đi tìm hồi lâu, cuối cùng cũng đi tới trước cửa chùa Văn Thù.

Chùa Văn Thù của Lạt Ma có thể nói là giàu hơn chùa Thanh Lương nhiều, ngôi chùa này lộng lẫy nguy nga, còn xa hoa hơn cả Thiếu Lâm tự, bởi vì tọa lạc ở trên đỉnh núi, nó lại càng trở nên trang nghiêm.

Hai người tìm một góc không người, Vương Viễn móc ra một cây đuốc đưa cho Phương Đông Chưa Tỏ, nói: “Này, ngươi đốt đi…”

Mấy chuyện như giết người phóng hỏa, xưa nay Vương Viễn rất thích xúi giục người khác đi làm, còn bản thân thì lại làm rất ít.

“Vì sao lại là ta?” Phương Đông Chưa Tỏ hiển nhiên không hiểu gì, Độc Cô Tiểu Linh thì lại cảnh giác hơn nhiều, thấy Vương Viễn muốn mình phóng hỏa, cô đã từ chối một cách quyết đoán.

“Ta là danh môn chính phái, còn là hiệp thánh Phật môn!” Vương Viễn nói: “Sao có thể làm mấy việc đê tiện như này được?”

“Vậy ta càng không làm được!” Phương Đông Chưa Tỏ lắc đầu nói: “Ta là nhân viên chính phủ, là một người cương trực ghét a dua nịnh hót, sao lại đi làm mấy việc pháp phạm pháp được chứ?”

Hai tên này, người này mặt dày hơn người kia, nói đủ loại lý do, cũng không có ai chịu đi phóng hỏa.

Ngay lúc hai người còn đang “nhường” nhau, chỉ thấy ba tên Lạt Ma bước ra từ chùa Văn Thù, đi về phía chân núi.

“Ha, ta đã nghĩ ra được biện pháp tốt hơn rồi!”

Nhìn ba tên Lạt Ma cách đó không xa, Vương Viễn đột nhiên lại nói.

“Ngươi lại định làm gì?”

Phương Đông Chưa Tỏ buồn bực hỏi.

“Ha ha! Ngươi đứng ở đây đừng cử động, ta đi rất nhanh sẽ trở lại!”

Vương Viễn bỏ lại một câu, sau đó thả người bay lên, nhảy tới trước mặt ba tên Lạt Ma.

“Ngươi là ai? Dám chặn đường của chúng ta!” Ba tên Lạt Ma thấy Vương Viễn đột nhiên chặn đường, một tên Lạt Ma mập mạp mới hung thần ác sát quát.

“Ta là cha ngươi!”

Vương Viễn hơi mỉm cười, đôi tay duỗi về phía trước, trực tiếp túm lấy hai tên Lạt Ma, sau đó dùng khinh công Vân Hạc Cửu Tiêu bay lên trời, lên lên xuống xuống vài lần, nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của tên Lạt Ma mập mạp cầm đầu.

“Không ổn rồi…”

Tên Lạt Ma mập mạp kia thấy thế, trong lòng không khỏi hoảng hốt, xoay người chạy lên trên núi, mà Vương Viễn đã dẫn theo hai người đi tới chỗ của Phương Đông Chưa Tỏ.

Sau khi bóp chết một tên Lạt Ma, Vương Viễn chỉ vào tên Lạt Ma còn lại đã bị đánh ngất: “Ngươi mang theo tên này đi tới hậu viện chùa Thanh Lương, ta sẽ tới sau!”

Dứt lời, thân hình của Vương Viễn lập tức trở nên vặn vẹo, biến thành bộ dáng của tên Lạt Ma đã chết, thất tha thất thểu chạy tới chùa Văn Thù.

Phương Đông Chưa Tỏ cũng là người thông minh, tất nhiên biết Vương Viễn định làm cái gì, hắn ta cũng không hề do dự, khiêng tên Lạt Ma đã hôn mê bay thẳng tới dưới chân núi chùa Thanh Lương.

Lúc này, tên Lạt Ma mập mạp kia đã mang theo một đám Lạt Ma đi tới chỗ mà Vương Viễn vừa mới bắt người. Thấy Vương Viễn thất tha thất thểu chạy về, một tên Lạt Ma tuổi trung niên gầm lên, hỏi: “Sư đệ của ngươi đâu?”

“Đệ… Đệ ấy bị một tên hòa thượng bắt đi, hình như là đi về phía chùa Thanh Lương. Khó khăn lắm ta mới trốn thoát được!” Vương Viễn rất biết diễn trò, hắn nói với vẻ tức giận không thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận