Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1115: Gia Luật Trọng Nguyên vô sỉ

Binh quyền tới tay, Gia Luật Hoằng Cơ hoàn toàn mất cơ sở, kế tiếp chỉ cần diệt trừ mối họa Gia Luật Hoằng Cơ này là được.

Sở Vương lên tiếng ra lệnh cho các tướng lĩnh về doanh trại mang binh mã đến, mười mấy vạn đại quân rầm rộ tiến về phía cổng thành.

Nhiệm vụ của nhóm Vương Viễn cũng đổi mới.

[Loạn Sở Vương]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Thiên Động Địa

Nội dung nhiệm vụ: Bắt giết Gia Luật Hoằng Cơ (0/1)

Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa biết.

Bối cảnh nhiệm vụ: Hoàng đế nước Liêu Gia Luật Hoằng Cơ ra ngoài đi săn, con của Hoàng Thái Thúc Nam Viện Đại Vương là Sở Vương nhân cơ hội tạo phản.

Tuy rằng Cảnh Xuân Rực Rỡ nhiều mưu ma chước quỷ, nhưng trong loại chuyện cung đấu tạo phản này, vẫn là Sở Vương khá chuyên nghiệp hơn.

Y dẫn đầu đại quân năm trăm nghìn người đi chinh phạt Gia Luật Hoằng Cơ, sau đó Hoàng thái thúc Nam Viện đại vương sẽ hạ chiếu thư, nói gì mà thực ra tiên đế lập mình làm hoàng đế, nhưng Gia Luật Hoằng Cơ lại xuyên tạc di chiếu, mưu đồ đoạt vị từ trước khiến toàn thiên hạ đều căm giận, nay mình lại bước lên hoàng vị, chuyện đầu tiên chính là phái con trai mình đi thảo phạt Gia Luật Hoằng Cơ.

Binh đã có, người đã có, lại tìm cho mình được một lý do… Cái này phải gọi là rất chu toàn, sẽ không có người nào để ý đến tính thật giả của chiếu thư, Sở Vương thắng thì lời mà Gia Luật Trọng Nguyên nói chính là sự thật, mà thua rồi… vậy chính là giả.

Một nhóm sáu người Vương Viễn, cùng Sở Vương dẫn quân đi một mạch tới doanh địa săn bắn của Gia Luật Hoằng Cơ.

Ngay khi đám người Vương Viễn nhìn thấy doanh địa của Gia Luật Hoằng Cơ, bọn họ lập tức phát hiện ra mình đã coi thường vị hoàng đế nước Liêu này rồi.

Vốn họ cho rằng cái thứ hàng này chỉ ra ngoài đi săn mà thôi, cùng lắm thì mang theo mấy chục thị vệ gì đó, nhưng ai ngờ sự phô trương của hoàng đế là thứ mà người bình thường hoàn toàn không thể tượng tượng ra nổi.

Lão già này đi săn còn dẫn theo đội quân hàng trăm nghìn người, đây là đi săn á hả? Người không biết còn tưởng là đang thực hiện kế hoạch diệt sạch giống loài thì có.

Binh lính không nằm ở số nhiều, mà nằm ở chỗ tinh anh!

Tuy rằng dưới trướng Sở Vương có đại quân hơn năm trăm nghìn người, gấp mấy lần đội quân dưới trướng của Gia Luật Hoằng Cơ, nhưng lại không chống lại được quân đội mà hoàng đế mang theo đều là tinh anh trong tinh anh, Phi Hùng quân, Ngự Cung quân gì đó, người nào cũng đều là lực sĩ Khiết Đan, dũng cảm khó ngăn cản được.

Huống chi, những quân đội này của Sở Vương được tập hợp lại thế nào? Là Sở Vương đã dùng người nhà của người ta để uy hiếp bắt lên thuyền giặc, nên trong lòng mọi người đều thù hận y, lại cũng không muốn tạo phản… giữa các tướng soái bằng mặt mà không bằng lòng, nên làm sao quân đội dưới trướng có thể có sức chiến đấu được đây?

Chiến dịch đánh đủ ba ngày.

Lần này đôi bên đánh nhau không gấp rút, Sở Vương thua liền ba trận, trên chiến trường máu thịt tung bay, quân nhân thương vong vô số, đám người Vương Viễn nhìn mà líu lưỡi không thôi.

Cái gọi là thành công của một tướng soái dựa trên sự hy sinh tính mạng của ngàn vạn người, chẳng qua cũng chỉ như vậy.

Sau khi thua liên tiếp vài trận, Sở Vương cũng hoang mang, vì thế đã bí mật triệu tập đám người Vương Viễn vào trong lều lớn của mình.

Đối với việc triệu kiến bí mật đột nhiên này của y, Vương Viễn cũng không thấy bất ngờ chút nào.

Nhiệm vụ trong trò chơi được chia thành nhiệm vụ hoạt động và nhiệm vụ bình thường.

Nhiệm vụ hoạt động là hoạt động do hệ thống ban bố và đều là nhiệm vụ cỡ lớn, hoạt động trong vòng một tuần, đây là chuyện bình thường.

Nhiệm vụ bình thường, dưới tình huống bình thường, có phức tạp đến đâu cũng sẽ không quá lãng phí thời gian, chỉ cần người chơi không kéo dài, thì trên cơ bản hai ba ngày đã có thể hoàn thành.

Mà lúc này, cái nhiệm vụ rẻ rách này lại khiến đám người Vương Viễn ở trong quân doanh đến ba ngày rồi, mỗi ngày chỉ ra ngoài đi loanh quanh, tản bộ ở tiền tuyến một vòng.

Tuy nói nhiệm vụ cấp bậc Kinh Thiên Động Địa có độ khó cao nhất, chu kỳ nhiệm vụ có thể sẽ rất dài, nhưng đã ba ngày mà cốt truyện nhiệm vụ vẫn không hề có một chút tiến triển nào cũng là một chuyện vô cùng kỳ quái.

Cứ tiếp tục lề mề như vậy chắc chắn không có manh mối, cho dù Sở Vương không triệu tập đám người Vương Viễn, thì hắn cũng dự định sẽ đi tìm y nói chuyện một chút.

Khi gặp lại Sở Vương, cái thứ hàng này mang bộ mặt hốc hác, không thấy vẻ hăng hái trước kia đâu, lúc này, y ngồi ở bên trái lều to, còn có một lão già đang ngồi ở chính giữa đầy uy nghiêm.

Trên đỉnh đầu lão già có một dòng chữ: Nam Viện đại vương Gia Luật Trọng Nguyên.

Hóa ra lão già này chính là Hoàng Thái Thúc trong truyền thuyết, Gia Luật Trọng Nguyên.

“Đây đều là hiền sĩ mà hoàng nhi của ta chiêu mộ tới sao?” Sau khi nhìn thấy đám người Vương Viễn, Gia Luật Trọng Nguyên thuận tay ban tọa, rồi hỏi.

“Vâng thưa phụ vương!” Sở Vương đáp: “”Mưu kế nắm giữ binh quyền, cũng là được các vị này giúp vạch kế hoạch thực hiện.”

“Không tồi không tồi!”

Gia Luật Trọng Nguyên sờ cằm, nói với vẻ mặt khen ngợi: “Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên…”

“Khụ khụ…” Cảnh Xuân Rực Rỡ ho khan một tiếng.

“Ồ?” Gia Luật Trọng Nguyên liếc mắt nhìn lão một cái rồi lại nói tiếp: “Cơ mà gừng càng già càng cay.”

“Quá khen quá khen!”

Mọi người biết đây là những lời khách sáo của Gia Luật Trọng Nguyên, nên đều bày ra thái độ khiêm tốn.

Gia Luật Trọng Nguyên cũng không nói lời thừa thãi thêm nữa, mà đi thẳng vào vấn đề chính: “Các vị, hiện giờ tuy rằng Gia Luật Hoằng Cơ đã bị vây khốn, nhưng tên giặc này ngoan cố chóng cự cho đến nay không chịu đi vào khuôn khổ, cứ tiếp tục như vậy, không biết đến khi nào mới có thể bắt được hắn ta nữa.”

Nói đến đây, Gia Luật Trọng Nguyên thở dài một tiếng, bảo: “Trẫm xưa nay nhân nghĩa yêu dân, trị quốc bằng nhân nghĩa, hai bên đều là tướng sĩ Đại Liêu, và cũng đều là con dân của trẫm, cứ chém giết nhau như thế này, trong lòng trẫm thật không nỡ…”

“Xí…”

Gia Luật Trọng Nguyên nói ra lời này, khiến Vương Viễn và Cảnh Xuân Rực Rỡ không hẹn mà cùng bĩu môi.

Thật đúng là một lão già không biết xấu hổ, cái thứ hàng này chắc chắn là cha ruột của Sở Vương không né đi đâu được, trình độ vô liêm sỉ này còn hơn cả Sở Vương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận