Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 251: Phượng Vũ Cửu Thiên đáng ghét

Quả thực, phương pháp của người có học rất nhiều, mặc dù Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công, thế nhưng thế trận này vẫn có thể ảnh hưởng tới hắn.

La Hán Côn Trận là trận pháp thiên phú của người chơi thuộc Thiếu Lâm tự, tu vi càng cao người càng nhiều, lực phòng ngự lại càng mạnh, dùng sức mạnh của một tập thể để đối phó với một người.

Trò chơi này rất quan tâm đến sự cân bằng, Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Vương Viễn có lợi hại hơn nữa thì vẫn không thể lấy sức một mình đấu với một tập thể. Huống chi bây giờ cũng không thể so với trước đó, nếu ở trước cấp ba mươi, tu vi của hầu hết người chơi đều không cao, công pháp cũng chỉ dừng lại ở cấp thấp thì Vương Viễn còn có thể dựa vào Kim Cương Bất Hoại Thần Công và điểm thuộc tính cực cao của mình để tiến lên. Nhưng bây giờ, trước mặt hắn đều là người chơi đã xuất sư, không chỉ có võ học trung cấp mà còn có nội công trung cấp Thiếu Lâm Cửu Dương Công, lực phòng ngự của La Hán Côn Trận chắc chắn sẽ không hề yếu, Vương Viễn đương nhiên không thể xông qua được.

Đằng sau còn có tên và ám khí, đều là những loại vũ khí chuyên dùng để khắc chế người chơi theo đường tanker.

Dĩ nhiên, Vương Viễn không sợ ám khí của một hai người, thứ khiến Vương Viễn sợ chính là trận mưa tên như Thánh Long bang đang làm. Tuy là khả năng phòng ngự của Vương Viễn rất mạnh, nhưng trong trò chơi lại có cơ chế cưỡng chế rơi máu.

Khi người chơi cận chiến tấn công Vương Viễn, cho dù có thiên quân vạn mã thì số người có khả năng chạm tới Vương Viễn cũng chỉ có khoảng bảy tám người xung quanh hắn, thế nhưng người chơi tầm xa thì khác, họ không cần lo lắng về vấn đề khoảng cách, chỉ cần Vương Viễn ở trong tầm bắn thì muốn bao nhiêu người có bấy nhiêu. Hơn nữa, những môn phái sử dụng ám khí hoặc nỏ phần lớn là các môn phái thiên về thân pháp, tần suất tấn công nhanh hơn rất nhiều so với các môn phái cận chiến.

Tên như mưa, ám khí như biển.

Nếu đồng thời tấn công thì khả năng Vương Viễn có thể ngăn cản là cực thấp, cho dù sát thương gây ra rất nhỏ thì cũng đủ để rút từ từ thanh máu của Vương Viễn, rút tới khi cạn thì thôi.

...

Bất quá, Vương Viễn không hề hoảng hốt! Đối mặt với cơn mưa tên đang bay tới, Vương Viễn vận nội lực, trải rộng chân khí ra toàn thân, một luồng chân khí hộ thân màu vàng bao phủ Vương Viễn, hắn thi triển Kim Cương Hàng Thế, lao tới hứng các đòn tấn công.

"Soạt soạt soạt!"

Mũi tên bay tới, nảy ra khỏi người Vương Viễn, phát ra một chuỗi tiếng vang, Vương Viễn lao tới chỗ La Hán Côn Trận.

"Cái gì?"

Thấy cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người của Thánh Long bang đều cực kì sửng sốt.

Độ chính xác của ám khí và tên nỏ không cao, thế nhưng khi phối hợp với nội công và chiêu thức sát thương lại không hề yếu, nhất là Phá Khí Tiễn của Đường Môn còn có hiệu ứng phá vỡ, mấy chục người cùng tấn công một lúc, cho dù là BOSS cũng phải mất một lớp da, tại sao tên hoà thượng này lại mạnh như vậy? Không tụt một chút máu nào.

Không đợi mọi người tỉnh hồn lại, Vương Viễn phi thân lên, tung cước đá vào La Hán Côn Trận.

"Ầm!"

La Hán Côn Trận kiên cố bị Vương Viễn sút tới mức chao đảo, Vương Viễn thì bị phản lực đẩy bay ngược về phía sau, rơi xuống đất.

"Mẹ kiếp!"

Một cước này khiến đám người chơi của Thiếu Lâm lạnh tới tê cả da đầu.

Ưu điểm lớn nhất của La Hán Côn Trận chính là có thể tập hợp lực phòng ngự của mọi người lại.

Ví dụ, trước khi bày trận mỗi người đều chỉ có một điểm phòng ngự, mười người bày trận sẽ trở thành một toàn thể, phòng ngự của mọi người đều sẽ tăng lên tới mười điểm.

Hiện tại, số người chơi Thiếu Lâm đang bày trận phải lên tới mười mấy người, hơn nữa côn tăng của phái Thiếu Lâm vốn là hệ phái có chỉ số phòng ngự cao nhất, khi bày trận điểm phòng ngự sẽ được kéo lên cực cao.

Vậy mà Vương Viễn chỉ cần đạp một cước là suýt nữa đã xuyên phá được lớp phòng ngự cực mạnh đó... Công kích cường hãn như vậy, quả thật cực kỳ kinh khủng.

"Chẳng lẽ là Kim Cương Bất Hoại Thần Công?"

Lúc này, thanh âm của Phượng Vũ Cửu Thiên lại truyền tới, tên tiểu tử này đứng ở cách đó không xa, phe phẩy quạt xếp, vẻ mặt như đã biết hết tất cả.

Nghe thấy Phượng Vũ Cửu Thiên nói, Vương Viễn híp mắt lại.

Mẹ nó, tên này quả thực rất đáng ghét! Không đánh người nhưng khiến người khác ghê tởm, nãy giờ mới bao lâu mà tên chó này đã làm lộ sạch toàn bộ công pháp của Vương Viễn rồi.

Nhưng đúng lúc này, đợt tấn công thứ hai của Thánh Long bang đã bay tới.

"Ha ha!"

Vương Viễn cười nhạt, ngay tại thời điểm mũi tên và ám khí tới trước mặt, Vương Viễn thi triển Di Hình Hoán Ảnh, thân hình biến mất ở trước mặt mọi người.

"Phập phập!"

Mũi tên ám khí rơi vào khoảng không, toàn bộ cắm ở trên mặt đất.

Đây chính là khuyết điểm của trận mưa tên, mặc dù mũi tên liên miên không dứt, không dễ dàng đón đỡ, nhưng tính mục tiêu quá mức rõ ràng, tránh né cũng không phải là chuyện gì quá khó.

"???"

Mục tiêu biến mất, người chơi của Thánh Long bang hoảng hốt, vội vàng nhìn xung quanh.

"Như ảnh... A!!"

Đột nhiên, một tiếng hét thảm truyền tới, mọi người nhìn về phía tiếng kêu, chỉ thấy Vương Viễn đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Phượng Vũ Cửu Thiên từ bao giờ, giơ chân, đạp thẳng vào đầu gã.

Phượng Vũ Cửu Thiên còn chưa nói hết câu thì đã bị Vương Viễn đạp thành một xác chết.

“Phì!"

Sau khi đá một cước giết chết Phượng Vũ Cửu Thiên, Vương Viễn thuận miệng phun một bãi nước miếng.

Võ công kém như vậy còn thích chỉ chỉ trỏ trỏ, chết là đáng lắm!

"Tên khốn!"

Thấy Phượng Vũ Cửu Thiên bị Vương Viễn giết chết, Long Đằng Tứ Hải và Hổ Khiếu Sơn Hà nổi giận đùng đùng, Long Đằng Tứ Hải tung người nhảy lên, rút thanh trường thương ra, đâm thẳng vào lưng của Vương Viễn. Hổ Khiếu Sơn Hà cũng rút một cây đao từ trong túi đồ ra, nhảy tới trước mặt Vương Viễn, vung đao chém xuống.

Vương Viễn không thèm quay đầu lại, cơ thể dịch sang trái, lách khỏi đòn tấn công của Long Đằng Tứ Hải, sau đó tay phải cầm lấy cán thương, theo đà kéo thẳng về phía trước.

"Phập!"

Hổ Khiếu Sơn Hà bị một thanh thương đâm xuyên qua, mất mạng.

Ngay sau đó, tay trái của Vương Viễn thi triển Thần Long Bãi Vĩ, vỗ thẳng vào mặt Long Đằng Tứ Hải.

Một tiếng gầm vang lên, Long Đằng Tứ Hải cũng đi theo hai người huynh đệ của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận