Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1063: Đại Xuân Số 1 đáng sợ

“Hội nào kia?” Vương Viễn hỏi Trường Tình Tử.

“Tần Hoài Lưỡng Ngạn! Bang phái này…”

“Không cần nói ta cũng biết bang phái của bọn chúng rất trâu bò!”

Trường Tình Tử là một người làm việc rất chu toàn, trong lúc theo dõi đã thăm dò đối thủ kỹ càng rồi, lúc này thấy Vương Viễn hỏi thì muốn làm hẳn một bài giới thiệu, ngặt nỗi lại bị hắn cắt ngang: “Bọn chúng trâu bằng Vạn Thánh Sơn không?”

“Kém hơn!”

Trường Tình Tử lắc đầu nguầy nguậy.

“Vậy được rồi!”

Vương Viễn khẽ mỉm cười, tiến lên phía trước, đứng từ xa nói vọng sang: “Vạn Thánh Sơn Công Đức Vô Lượng ở đây! Ai không có phận sự cút ngay!”

Tốc độ của Vương Viễn cực nhanh, tiếng nói vừa vang lên mà người đã vọt đến cạnh Niên Thú, vung chưởng lên đập vào ngực một người chơi Võ Đang trong số đó.

“!!!???”

Công kích bất thình lình khiến đám người chơi Tần Hoài Lưỡng Ngạn sợ hết hồn, lúc tỉnh táo lại thì người chơi Võ Đang trong đội đã bị một chưởng của Vương Viễn đập chết.

Người chơi Tần Hoài Lưỡng Ngạn thấy đồng đội bị giết thì cực kỳ tức giận, nhưng lại không dám trả thù.

Nói thật, người giả mạo Vạn Thánh Sơn không hiếm, nhưng thực lực mạnh như vậy vẫn là lần đầu tiên bọn họ bắt gặp.

Vạn Thánh Sơn sở dĩ mạnh mẽ vì cao thủ trong đó nhiều như mây.

Tu vi mạnh, hơn nữa còn tự xưng là cao thủ đứng đầu Thiếu Lâm - Công Đức Vô Lượng, cho dù lần này có là giả cũng thành thật.

Tần Hoài Lưỡng Ngạn là địa đầu xà ở thành Trường An đấy, nhưng ở trước mặt Vạn Thánh Sơn lại chẳng là cái thá gì.

Mọi người chỉ còn nước ngậm bồ hòn làm ngọt, khuất phục trước dâm uy của đại hòa thượng, im thin thít cúi đầu rời đi.

Lăn lộn trong giang hồ sớm muộn cũng có ngày vậy thôi, ngươi ôm chặt khu luyện cấp vì ngươi cảm giác quả đấm của mình lớn, nhưng khi bị bang phái với quả đấm lớn hơn cướp thì ngươi lại chẳng thể oán thán câu nào.

Vương Viễn đuổi người đi, mấy người Trường Tình Tử bao vây Niên Thú lại.

Đám người Tần Hoài Lưỡng Ngạn đứng tít ở phía xa, không ngừng nhìn về phía Niên Thú ở bên này, dường như có hơi không cam lòng.

“Có cần giết bọn họ trước không?”

Trường Tình Tử làm việc cũng tàn nhẫn đến cực điểm.

“Giết bọn họ không quan trọng!” Vương Viễn phất tay, bảo: “Đám người này chắc chắn đã gọi người tới rồi, ngươi giết hắn sẽ bị bọn hắn kéo dài thời gian, bây giờ chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, trước khi người của bọn họ tới, cứ giết chết Niên Thú này trước đi.”

Nói đến đây, hắn móc một quả pháo ra rồi bảo: “Đứng xa chút đi! Thứ đồ chơi này cái gì cũng tấn công hết đấy!”

“Có được không đó...”

Vẻ mặt của Trường Tình Tử giống y như đúc với Độc Cô Tiểu Linh trước đó, tràn đầy vẻ nghi ngờ đối với tay nghề của Vương Viễn.

“Khà khà!”

Vương Viễn thuận tay châm ngòi nổ, rồi ném tới dưới chân Niên Thú. Sau đó hắn lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách, hai tay bịt kín lỗ tai.

Độc Cô Tiểu Linh cũng bịt lỗ tai mình theo bản năng.

“Có cần khoa trương như...”

“Ầm!”

Trường Tình Tử còn chưa nói xong, thì quả pháo dưới chân Niên Thú đã nổ tung. Y chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, đầu óc ong lên một tiếng, trong lỗ tai ù ù một hồi, cũng không còn nghe được tiếng gì khác.

-350.000.

Một chỉ số mất máu cực lớn bay lên trên đầu của Niên Thú, cả người Niên Thú đều bị bắn bay lên.

Vị trí mà nó vừa mới đứng cũng bị nổ ra một cái hố to bự.

Một tiếng “sấm vang trời” này giống như một quả pháo rơi xuống đất, độ lớn của âm thanh vang vọng khắp bốn bề.

Ánh mắt của những người qua đường lui tới khu luyện cấp cũng bị thu hút qua đây.

“Đù, cái quỷ gì vậy? Đây cũng là pháo sao?”

“Pháo cái cục cớt! Pháo mà có tiếng động này được sao? Có khi lại là bom nguyên tử ấy chứ!”

“Con mẹ nó, ngươi đã từng thấy bom nguyên tử nổ rồi à?” Kẻ thích đi ngược với đám đông không chỗ nào là không có.

Trường Tình Tử đã chết điếng người, không biết nên hình dung tâm trạng của mình thế nào.

Đám người chơi Tần Hoài Lưỡng Ngạn ở đằng xa, lại càng bị một tiếng vang to rung trời này làm kinh hãi đến mức suýt chút nữa thì vãi tè.

“Đậu má! Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Hòa thượng đó ném cái gì ra thế?”

“Trông giống pháo trúc, nhưng ta chắc chắn thứ đó tuyệt đối không phải là pháo trúc!”

Mọi người cũng đã từng thấy pháo trúc rồi, tuy rằng thứ này vang vọng nhưng vẫn ở trong phạm vi mà người chơi có thể chấp nhận được, hơn nữa uy lực cũng không tính là lớn, nhưng có thể gây sát thương to lớn đối với Niên Thú, mà lại không có tác dụng gì đối với cảnh vật xung quanh, người chơi và những dã quái khác.

Nhưng quả pháo mà Vương Viễn vừa ném ra đó, rõ ràng không phải là cùng một loại. Đến mặt đất còn có thể nổ ra một cái hố to, nếu như người chơi trúng một quả, sợ là còn chết thê thảm hơn cả Niên Thú.

“Suy cho cùng cũng là pháo tự chế!”

Đối với [Đại Xuân Số 1], trông Vương Viễn có vẻ không được hài lòng cho lắm.

Quả pháo này được làm từ nguyên liệu xịn chân chính, bên trong nhồi đầy hỏa dược, được mua bán công bằng, tràn đầy thành ý, đến ngày lễ 315 cũng không thể sờ gáy đến mình được, không biết nó còn ngon nghẻ hơn quả pháo bé mà Niên Thú hệ thống cho bao nhiêu nữa.

Nhưng sau một quả pháo này, sát thương gây lên Niên Thú lại chỉ gấp ba lần [Pháo hệ thống], rõ ràng có hơi có lỗi với những hỏa dược mà Vương Viễn đã nhồi vào bên trong ống trúc.

Nhưng nghĩ lại cũng không lạ gì, [Pháo hệ thống] có xuất thân chính thống, là đạo cụ chân chính nhằm vào Niên Thú, mà pháo Vương Viễn tự mình làm, lại có tính chất hơi lệch đi, sách lậu có lương tâm đến đâu cũng chỉ là sách lậu, không phải sao...?

May mắn là thứ này thực sự còn có thể tạo ra sát thương lớn đối với Niên Thú, điều này cũng khiến Vương Viễn yên tâm hơn.

“Grào!”

Trong lúc mọi người đang sững sờ, thì Niên Thú đã bò dậy khỏi mặt đất, gào một tiếng thật to với Vương Viễn, móng trước cào hai phát trên mặt đất, tư thế định bổ nhào tới.

Đám người đã được thấy sự đáng sợ của con Niên Thú trưởng thành này, đòn tấn công của thứ này có tỷ lệ sát thương là trăm phần trăm, cho dù là ai trúng hai đòn cũng chết chắc, thấy Niên Thú định nhào tới, mấy người Vương Viễn vội vàng lùi về sau, kéo dài khoảng cách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận