Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 383: Sát nhân tru tâm(*)

(*)Dùng lời lẽ phê bình, chỉ trích làm người ta suy sụp, mất đi ý chí, “chết” về mặt tinh thần



Việc bang Thánh Long và Vạn Thánh Sơn có quan hệ với nhau là thật hay giả thì không rõ lắm, nhưng trên giang hồ có lời đồn, mọi người và Đinh Lão Tiên đều ôm thái độ thà tin rằng có còn hơn không.

Mặc dù Phượng Vũ Cửu Thiên gây ra họa lớn như vậy, bị người ta treo thưởng nhưng tất cả người chơi nhận nhiệm vụ đều không dám kiếm bang Thánh Long chút giận.

Dù sao giết người bang Thánh Long không có tiền thưởng, hơn nữa nhỡ lời đồn là thật, chẳng phải chọc tới Vạn Thánh Sơn sao? Đắc tội bang phái đứng đầu này, về sau đừng hòng lăn lộn trong trò chơi nữa.

Phi Vân Đạp Tuyết hủy nhiệm vụ treo thưởng, những người vốn nghe danh mà đến lại thất vọng rời đi, thành Yến Kinh ồn ào dần dần khôi phục lại dáng vẻ vốn có.

Nửa giờ sau, nhóm Vương Viễn lần lượt có mặt ở quán rượu trong thành Yến Kinh như đã hẹn trước.

Một bàn người có tăng có đạo, có già (Mario tóc trắng phơ nhìn khá già) có trẻ, có nam có nữ còn có cả bất nam bất nữ (Bôi Mạc Đình mặc áo đỏ), ở trong quán rượu khá nổi bật.

Nhất là Bôi Mạc Đình, ngoại hình của tên này vốn không tệ, còn mặc quần áo màu sắc tươi tắn như vậy, tất nhiên là hấp dẫn không ít ánh nhìn, thậm chí còn có người đặt cược, đoán xem tên kia là nam hay nữ…

"Tiểu Bôi này, về sau ngươi có thể khiêm tốn một chút không?"

Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị nhìn thấy cách ăn mặc của Bôi Mạc Đình thì vô cùng thích thú nhưng Vương Viễn và Mario lại sầm mặt lại.

Lâu ngày không gặp, quần áo của Bôi Mạc Đình càng ngày càng đỏ. Vương Viễn thậm chí còn hoài nghi có phải y đã thành công gia nhập tập đoàn phái nữ rồi không. Trong đội ngũ có Nhất Mộng Như Thị và Độc Cô Tiểu Linh là con gái mà cũng không mặc nổi bật như y.

Song hai từ khiêm tốn này thoát ra từ miệng hai tên kia chẳng hợp lý chút nào cả, tên trước vừa kêu gào muốn lật tung Vạn Thánh Sơn, tên sau với mái tóc bạc càng lộ vẻ cực kỳ đặc biệt, Bôi Mạc Đình chỉ là không tuân theo lẽ bình thường thôi.

Một nhóm người ngoại hình kỳ quái ngồi ở đó, bị người ta nhìn chăm chú cũng không thể đổ lỗi cho một người được.

"Cút!"

Bôi Mạc Đình bị hai người chế nhạo thì rất giận dữ, đạp chân lên ghế, tiện tay rút kiếm ra cắm một lỗ lớn trên bàn, ánh mắt hung ác bắn ra bốn phía, rất có tư thái một lời không hợp là chém người.

Kết quả đẹp trai chưa được ba giây đã bị chủ quán rượu kéo đi thương lượng chuyện bồi thường.

Mọi người đều đỡ trán thở dài, tỏ vẻ mình không quen biết với tên đáng xấu hổ này.

"Anh em đã đến đông đủ cả rồi, lão Ngưu nói kế hoạch ra cho mọi người nghe thử đi."

Rốt cuộc vẫn là lão đại Độc Cô Tiểu Linh có trách nhiệm chút, nói thẳng vào chủ đề chính.

Sáu trăm lượng vàng cũng không dễ kiếm, không có kế hoạch mà đi đánh đấm lung tung thì chẳng phải tặng đầu cho Long Đằng Tứ Hải à? Mài chết Long Đằng Tứ Hải bằng việc rớt điểm anh hùng sao? Chuyện này có hơi ngu ngốc.

"Đơn giản thôi!" Vương Viễn nói với vẻ lạnh nhạt: "Đại khái phương hướng chính là đánh, đánh cho đến khi người chơi bang Thánh Long rút khỏi bang mới thôi."

"Đây… Đây mà gọi là kế hoạch hả?"

Tất cả mọi người nghe xong lời Vương Viễn nói thì sửng sốt cả lượt.

Bọn họ vốn cho rằng Vương Viễn kêu gào đòi lật đổ bang Thánh Long thì khẳng định đã có chiến thuật tốt để mấy người đến áp dụng, nhưng kế hoạch của con lừa trọc này lại chỉ vẻn vẹn trong câu nói vừa nãy. Má nó, đùa nhau đấy à?

Thật không biết kế hoạch này làm sao lừa được một nghìn lượng vàng.

"Không phải ngươi nói đùa đấy chứ…" Nhất Mộng Như Thị tính tình khá thẳng thắn, nói ngay: "Người ta có ba nghìn người, chúng ta năm người thì đánh thế nào?"

"Hở? Chẳng lẽ bọn họ ra ra vào vào đều là ba nghìn người sao?" Vương Viễn hỏi ngược lại.

"Chuyện này…"

Nhất Mộng Như Thị im lặng.

Mặc dù tất cả mọi người không ở trong bang phái lớn nhưng cũng không phải người mới, quy tắc cơ bản của trong bang phái bọn họ vẫn hiểu chút ít.

Ở những bang hội có quy mô lớn như bang Thánh Long, nếu tất cả mọi người tập hợp một chỗ thì đúng là loạn hết cả lên, cho nên trên cơ bản các bang hội lớn sẽ nghiêm khắc phân chia đoàn đội, ví dụ như mười người một đội, mười đội một tổ, mười tổ một đoàn.

Dưới tình huống bình thường, bang chúng sẽ hoạt động theo biên chế đội ngũ.

"Đánh lén đội ngũ bang Thánh Long à?" Mario nghe thấy lời Vương Viễn nói thì cười hì hì bảo: "Ta thích!" Tên Mario vô sỉ này lúc nào cũng ưa thích làm mấy chuyện xấu xa, hèn hạ.

"Biện pháp này khá ổn, nhưng lỡ bang Thánh Long không giống vậy thì sao?" Độc Cô Tiểu Linh suy nghĩ một lát rồi nói.

Chuyện đánh lén ở trong trò chơi chẳng có gì lạ cả, nếu làm không đủ đặc biệt thì chung quy chỉ là trò đùa trẻ con, chưa đến mức khiến người chơi Thánh Long rời bang.

Phải biết rằng, bang hội lớn phân phát tài nguyên rất đầy đủ và phong phú, phần lớn người chơi nếu không vì tử vong ngoài ý muốn sẽ không bỏ qua những tài nguyên này.

"Mục đích của chúng ta không phải là giết người!"

Đối mặt với sự chất vấn của mọi người, Vương Viễn khẽ cười nói: "Mà là khiến người chơi bang Thánh Long cảm thấy sợ hãi!"

"Sợ hãi?" Bôi Mạc Đình hỏi: "Ngươi nói vậy là có ý gì?"

"Sát nhân tru tâm!" Vương Viễn đáp.

"Giết người rồi còn tru tâm nữa? Thật là đáng sợ!" Mario khoa trương nói: "Như thế nào mới có thể sát nhân tru tâm?"

"Bốp!" Vương Viễn đập cho Mario một phát té xuống đất!

"Ngươi điên rồi!" Mario giận dữ, bò dậy chỉ vào Vương Viễn kêu lên.

"Ngươi làm gì được ta? Không phục thì lại đây đánh này!" Vương Viễn chỉ vào mình, mặt trông rất gợi đòn.

"Ta…" Mario tự biết mình không phải là đối thủ của Vương Viễn, thế là đành phải nén giận ngồi xuống.

"Thấy không! Đây gọi là sát nhân tru tâm!" Vương Viễn giải thích: "Đánh lén sau lưng chỉ khiến bọn họ bị thương thể xác mà thôi, chúng ta phải bắt tay vào đánh đòn tâm lý, không những khiến bọn họ chết mà còn khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, không có biện pháp nào."

"Cho nên? Bây giờ chúng ta cần làm gì?" Nói tới nói lui một lượt lại trở về vấn đề ban đầu.

"Thêm bạn với Long Đằng Tứ Hải đi, bảo y giao Phượng Vũ Cửu Thiên ra, nếu không chúng ta sẽ tuyên chiến đánh chết bọn họ!" Vương Viễn chắc chắn nói: "Linh Tử, ngươi là lão đại của Một Nhóm Ô Hợp, việc này ngươi xử lý đi!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận