Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 451: Bất khả chiến bại

Vương Viễn không khỏi thầm giật mình, ngày thường loại cao thủ cấp bậc này gặp một người cũng khó, không ngờ hôm nay lại xuất hiện tận hai người.

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng.

Cao thủ từ trước đến nay không phải là nước chảy bèo trôi.

Lúc hành tẩu giang hồ, đa phần Vương Viễn chỉ gặp được người chơi bình thường, tỷ lệ gặp được cao thủ đương nhiên không lớn.

Còn lần này lại là kịch tình sư môn, phần thưởng cuối cùng còn là "Đại sư huynh môn phái".

Loại tình huống như thế này, đương nhiên sẽ khiến người ta hướng tới, nói cách khác toàn bộ cao thủ trong môn phái đều chạy tới đây...

Hơn nữa, trải qua một đợt dương đông kích tây vừa rồi, người còn có thể ở lại chỗ này trên cơ bản đều là cao thủ tinh anh của Thiếu Lâm tự, trong nhiều tinh anh như vậy có hai cao thủ khó lường cũng là chuyện hợp lý.

Nghĩ ngợi xong, biểu cảm Vương Viễn nghiêm túc hẳn lên, mũi chân phải vạch ra một đường ngăn cách trên đất, sau đó hít sâu một hơi, trừng mắt hét lớn một tiếng với mọi người: "Ta xem ai dám lại đây?"

"Cùng tiến lên!"

Ba Nghìn Thế Giới và Huỳnh Hoặc Thủ Tâm liếc nhìn nhau, hai người đồng thời sử dụng [Nhất Vi Độ Giang], một trái một phải xông về phía Vương Viễn.

Vương Viễn không nhanh không chậm dùng Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật, tay trái đánh Đại Kim Cương Chưởng đối phó với Long Trảo Thủ của Ba Nghìn Thế Giới, tay phải đánh Dã Cầu Quyền ứng đối với Huỳnh Hoặc Thủ Tâm.

Ba Nghìn Thế Giới và Huỳnh Hoặc Thủ Tâm đương nhiên có nội công thâm hậu, ngoại công đầy mình, nhưng hai người trước giờ không quen nên phối hợp cũng không ăn ý, cho dù là đồng thời ra tay, nhưng đều là tự mình đánh.

Đại Kim Cương Chưởng có chưởng lực hùng hậu, một người đánh mười người, Dã Cầu Quyền chiêu chiêu khống chế, khiến Huỳnh Hoặc Thủ Tâm đắn đo không hề có lực đánh trả. Hai tay Vương Viễn sử dụng hai bộ quyền pháp, phân tâm đánh với hai người, thé nhưng lại có thể đánh cho hai đại cao thủ liên tiếp bại lui, khiến những người đứng xem trợn mắt há miệng.

Đương nhiên, nhiệm vụ này không chỉ có hai người Huỳnh Hoặc Thủ Tâm và Ba Nghìn Thế Giới.

Ngã Phật Từ Bi đứng phía sau đã sớm biết Vương Viễn rất hung hãn, nhưng lại không ngờ Vương Viễn có thể mạnh tới trình độ như vậy, lúc này gã chỉ huy những người khác: "Tất cả đừng lo lắng, nhanh chóng dùng La Hán Côn Trận!"

Nói xong, Ngã Phật Từ Bi cũng lấy ra một cây trường côn, dẫn đầu lao tới, một gậy từ trên giáng xuống phía gáy Vương Viễn.

Hai tay khó địch bốn tay.

Vương Viễn lấy một địch hai, tuy rằng áp chế được đối thủ, nhưng cũng bị hai người cuốn chặt muốn tránh né là rất khó.

"Rắc!"

Một gậy của Ngã Phật Từ Bi nện lên đầu Vương Viễn, trường côn lại gãy đôi, Vương Viễn bị đánh chỉ hơi choáng váng.

Lúc này, những người chơi Thiếu Lâm khác cũng đã đuổi tới, trường côn trong tay đồng thời cắm xuống phía trước, từ bốn phương tám hướng đâm tới,

Hơn mười thanh trường côn lần lượt cài vào nhau, chặt không thể gỡ, trực tiếp kẹp lấy nửa người trên của Vương Viễn.

[La Hán Hàng Ma]

Đây là đại chiêu khống chế trong La Hán Côn Trận, cần hơn hai mươi người mới có thể thực hiện, có thể khóa chặt mục tiêu.

La Hán Côn Trận thuộc loại trận pháp môn phái, uy lực tầng chồng tầng, số người tham gia càng nhiều, uy lực càng mạnh.

Cho dù Vương Viễn có thần lực trời sinh, nhưng mười mấy người chơi Thiếu Lâm tự cùng tiến lên, lại thêm La Hán Côn Trận, thì hắn cũng không thể ngăn cản nổi một kẹp này.

Chỉ một thoáng, Vương Viễn đã cảm thấy trên vai tăng thêm cả vạn cân, hai chân không khỏi mềm nhũn.

"Quỳ xuống!"

Mọi người thấy vậy đồng loạt quát lớn một tiếng, vận khởi nội lực toàn thân, đồng thời tay nhấn mạnh xuống.

"Rầm!"

Vương Viễn bị ép mạnh xuống đất, đầu gối đập xuống nền đất trải đá xanh khiến nó dập nát, mồ hôi lạnh chảy dọc theo gò má Vương Viễn, cho dù hắn ra sức giãy dụa như thế nào, thì La Hán Côn Trận cũng chỉ khẽ nhấc lên, chưa không hề lỏng ra chút nào.

Trò chơi dù sao cũng là trò chơi, người chơi có thể đứng ở đây đều là cao thủ Thiếu Lâm tự, một mình Vương Viễn cho dù tu vi có mạnh hơn nữa, đánh một người, đánh hai người thậm chí đánh mười người cũng có thể, nhưng sao có thể đỡ được mười mấy người?

"Con mẹ nó! Tên này là quái vật gì thế!"

Những người khác trong Thiếu Lâm tự cũng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng. Mẹ nó chứ, mấy chục người đồng thời sử dụng La Hán Côn Trận trấn áp thằng nhãi này, lại bị hắn giãy tới mức lung lay sắp đổ. Đệt mợ, may là mọi người người đông thế mạnh, chứ ít vài người tám phần là không khống chế được hắn.

"Nhanh chóng giết Hư Thanh!"

Trong lúc Vương Viễn bị khống chế chặt chẽ, Ngã Phật Từ Bi chỉ vào hòa thượng Hư Thanh đang hấp hối sau lưng Vương Viễn mà gào lên.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm và Ba Nghìn Thế Giới nghe vậy vội bỏ qua Vương Viễn, ra tay công kích người sau lưng hắn.

"Hít..."

Nhưng vào lúc này, mọi người đột nhiên nghe được một tiếng hít mạnh, khi vội vàng nhìn lại thì chỉ thấy Vương Viễn hít sâu một hơi, hai tay phát ra ánh sáng chói mắt.

"Phá cho ta!"

Đúng lúc này, hai tay Vương Viễn mạnh mẽ đẩy lên trên, đánh mạnh lên La Hán Côn Trận đan xen trên vai mình, nội lực như sóng thần mãnh liệt trào ra.

Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật kết hợp với Nhất Phách Lưỡng Tán.

Do sử dụng Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật, nên Nhất Phách Lưỡng Tán chỉ còn lại sáu phần uy lực, nhưng hai tay đồng thời đánh ra hai chiêu Nhất Phách Lưỡng Tán, cộng lại thì lên tới mười hai phần uy lực, so với uy lực khi đánh ra bằng một tay thì mạnh hơn hai phần.

Một chiêu này đánh ra, đám người chơi Thiếu Lâm không trấn áp nổi nữa.

Chỉ nghe "Rầm" một tiếng, La Hán Côn Trận theo tiếng mà tan, đám người chơi trực tiếp bị một chưởng của Vương Viễn đánh lui, đổ nhào ra bốn phương tám hướng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận