Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1147: Hồng An Thông đê tiện

"Sao ngươi lại rời khỏi đây? Mau đi cứu Vi Tiểu Bảo!"

Nhưng Vương Viễn còn chưa kịp rời khỏi đại điện, hai người Phương Đông Chưa Tỏ và Độc Cô Tiểu Linh đã một trái một phải ồn ào tiến lên.

Khi bọn họ nhìn thấy một ổ BOSS đứng trong đại điện, mồ hôi lạnh đã chảy đầy trên gương mặt.

Từ trước đến nay hai người chưa từng gặp phải tình huống này, cảm giác giống như kẻ cướp đến nhầm ký túc xá của bộ đội vũ trang vậy, loại tâm trạng này muốn có bao nhiêu tuyệt vọng thì có đủ bấy nhiêu.

"Nếu đã đến đây thì đừng đi nữa!"

Hồng An Thông mỉm cười.

Xích Hoàng Hắc Thanh tứ Long sứ phóng người lên, lập tức ngăn ba người ở cửa.

Lúc này, Giáo chủ phu nhân Tô Thuyên chậm rãi đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Vương Viễn, hỏi: "Đảo Thần Long và Thiếu Lâm vốn không thù không oán, vì sao các hạ lại tự tiện xông vào tổng đàn của Thần Long giáo?"

Tô Thuyên kia không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp mà giọng nói cũng dễ nghe như vậy.

Vương Viễn nghe thấy cũng phải mềm nhũn cả người.

Tô Thuyên này không có chỗ nào không hợp với thẩm mỹ của Vương Viễn, ngực lớn chân dài eo nhỏ, quan trọng còn là vợ của người khác… khụ khụ.

Thế nào gọi là nữ nhân? Đây mới gọi là nữ nhân được không! Nhìn lại đi, ba con nhóc trong Một Đám Ô Hợp kia mà cũng gọi là nữ nhân? Nếu tác giả không muốn bị tẩy chay thì nhất định phải viết ra một đoạn khiến mọi người vui tai vui mắt.

"Đại sư, tại sao chỉ nhìn chằm chằm vào ta?" Tô Thuyên điềm đạm cười hỏi.

"Đúng vậy! Tại sao ngươi lại nhìn chằm chằm nàng!" Độc Cô Tiểu Linh hung ác đạp Vương Viễn một cái, hỏi.

"A di đà Phật!"

Hai tay Vương Viễn tạo thành hình chữ thập, nói: "Tiểu tăng là người xuất gia, vốn đã lục căn thanh tịnh, trong lòng từ lâu đã không còn nghĩ đến chuyện nam nữ, ngờ đâu vừa nhìn thấy phu nhân ngươi lại đột nhiên có ý muốn hoàn tục."

"Ha ha ha!"

Người ở gần Vi Tiểu Bảo, kỹ năng nịnh bợ +1, làm huynh đệ kết nghĩa của Vi Tiểu Bảo, một câu tâng bốc này của Vương Viễn phải gọi là vô cùng tài tình. Tô Thuyên nghe vậy thì cười đến run rẩy cả người, rõ ràng là tâm trạng rất tốt.

“Phù…”

Thấy Tô Thuyên cười vui vẻ như vậy, Vi Tiểu Bảo thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Trước đó hắn ta và Sấu Đầu Đà từng tiết lộ lý do khiến Thần Long giáo không ai được yên ổn, chính là vì con quỷ nhỏ này, từ đó có thể thấy được Hồng An Thông cưng chiều cô ả bao nhiêu.

Phụ nữ ấy mà, sao lại không thích người khác khen mình xinh đẹp, huống chi Vương Viễn lại khen một cách trong sạch thoát tục, không nhiễm khói lửa nhân gian như vậy.

“Hừ!”

Hồng An Thông nói với vẻ mặt không có cảm xúc: “Thật đúng là một tên hòa thượng miệng lưỡi trơn tru!”

Nói đến đây, lão ta còn không quên liếc mắt nhìn Vi Tiểu Bảo, rất dễ nhận thấy, trong mắt Hồng An Thông, Vương Viễn và Vi Tiểu Bảo có cùng một cái đức hạnh.

“Khà khà!”

Vương Viễn cười khà khà, bảo: “Thực không dám giấu diếm gì, mấy người tiểu tăng tới đây là vì Vi Đô Thống. Hộ pháp Sấu Đầu Đà của quý giáo đúng là người không nói lý lẽ, Vi Đô Thống của chúng ta có lòng tốt cứu mạng gã, vậy mà gã lại lấy oán báo ân!”

“Ha ha!”

Đối mặt với lời chỉ trích của Vương Viễn, Hồng An Thông không trực tiếp đáp lời, mà lại cười lạnh một tiếng, bảo: “Từ khi nào Thiếu Lâm tự lại thành tay sai của triều Thanh thế?”

“?”

Ba người Vương Viễn sững sờ.

“Thúi lắm!”

Phương Đông Chưa Tỏ tức giận, nói: “Ngươi mới là tay sai của triều Thanh ấy! Lão tử chính là mật thám Thần Bộ Ti của Đại Tống nhé!”

“Ồ! Đường đường là mật thám Thần Bộ Ti của Đại Tống, vậy mà cũng muốn cấu kết với triều Thanh làm việc xấu sao?” Hồng An Thông lại hỏi ngược lại, nói đến đây, lão ta lại liếc mắt nhìn về phía Độc Cô Tiểu Linh.

“Đừng nhìn ta… ta không quen Vi Tiểu Bảo…” Độc Cô Tiểu Linh vội vàng xua tay, chỉ sợ bị lão già này chụp mũ.

Bây giờ làm gì cũng không dễ dàng, vì có những thằng ngu đó cứ hở một tí là lại chụp mũ cho người khác.

“A di đà phật!”

Vương Viễn đáp: “Vi Đô Thống là anh em kết nghĩa của tiểu tăng, mối quan hệ cá nhân của chúng ta không liên quan đến triều chính!”

“Thật sao?” Hồng An Thông đáp: “Nếu đã như vậy, Vi Tiểu Bảo này chính là Bạch Long sứ của Thần Long giáo ta, người của Thần Long giáo ta dẫn hắn trở về mở họp, cũng là chuyện xấu sao?”

“Chuyện này…” Vương Viễn nghẹn lời.

Hồng An Thông quả là lão cáo già, chỉ vài ba lời đã kéo Vương Viễn vào tròng.

Không sai, Vi Tiểu Bảo còn có một thân phận khác, đó là cấp cao của Thần Long giáo… nên bị bắt về họp, hành động này cũng là hợp tình hợp lý.

Nói đến đây, Hồng An Thông tiếp lời: “Ngược lại là ngươi, ngươi tùy tiện xông vào tổng đàn Thần Long giáo ta đúng thật là đáng chết! Người đâu, nếu hắn đã nói mình không liên quan đến Thiếu Lâm tự, cũng không liên quan đến triều đình, đây chỉ là hành động cá nhân, vậy bắt ba người bọn hắn lại cho ta!”

Hồng An Thông này cũng không phải không sợ trời không sợ đất, ít nhất thì lão ta cũng biết mình hoàn toàn không thể đắc tội với Thiếu Lâm tự và nước Liêu được, đặc biệt là nước Liêu, Thần Long giáo nằm ở Liêu Đông vốn chính là địa bàn của nước Liêu, Tiêu Phong đó võ công cái thế, muốn đánh Hồng An Thông lão ta còn không phải như chơi đùa hay sao?

Vương Viễn có thân phận đại sư huynh Thiếu Lâm tự và Nam Viện Đại Vương nước Liêu ở đây, nên Hồng An Thông thật sự không dám làm gì hắn, nhưng bây giờ chính bản thân hắn thừa nhận đây là quan hệ cá nhân, không liên quan đến triều đình và môn phái, thế lại đúng với mong muốn của lão cáo già Hồng An Thông này.

Không có hai lá bùa hộ thân kia, vậy ai còn sợ tên hòa thượng ngươi nữa.

Tuy rằng Phương Đông Chưa Tỏ là mật thám triều đình, nhưng không có thân phận cao như Vương Viễn, chỉ là một con tôm nhỏ mà thôi, với tác phong xưa nay của triều đình nhà Tống, chỉ cần Thần Long giáo đảm bảo không quấy rầy triều Tống, thì họ cũng sẽ không truy cứu chuyện này.

Về phần Độc Cô Tiểu Linh, bản thân không có bối cảnh, là loại thuận tiện giải quyết luôn.

“Tuân lệnh!”

Hồng An Thông vừa dứt lời, các lão đại của tứ long môn Thanh Xích Hoàng Hắc phi người bay tới, tay cầm vũ khí đao kiếm, đồng loạt tấn công ba người Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận