Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 795: Thực lực cũng khá đấy

Có ba quy tắc phân chia đồ trong phụ bản: chia theo nhu cầu, do đội trưởng phân chia và nhặt.

Bất kể là loại nào, một người không liên quan như Vương Viễn chắc chắn không chiếm được lợi, tình huống kiểu này thì mình làm đội trưởng vẫn tốt hơn.

“Này…”

Đám Tuyết Sơn Thần Kiếm thấy Vương Viễn cẩn thận như vậy thì liếc mắt nhìn nhau, sau đó quả quyết nói: “Được! Ngươi làm đội trưởng ổn hơn!”

“Thẳng thắn cho mình làm vậy hả?”

Vương Viễn nghe thế, trong lòng thầm nổi lên nghi ngờ.

Nói đại khái thì, đi khai hoang với người ngoài, lấy chức đội trưởng là hiển nhiên, bởi vì đội trưởng có quyền phần chia vật phẩm, còn có quyền đá người nữa, lừa trang bị càng thuận lợi hơn. Tuyết Sơn Thần Kiếm thoải mái nhường lại chức đội trưởng như vậy hiển nhiên hơi kỳ quái.

Nghi ngờ thì nghi ngờ đấy, xong Vương Viễn không nói gì mà rất thuần thục tạo đội mới, sau đó mời đám Tuyết Sơn Thần Kiếm gia nhập.

Mọi người vào đội xong Vương Viễn cũng hiểu được đại khái về nhóm người này.

Người chơi mặc đạo bào xanh tên là Một Người Quét Đường, là đệ tử của môn phái ẩn Thượng Thanh Quan. Thượng Thanh Quan là một nhánh của Võ Đang, chủ tu kiếm pháp, Hắc Bạch Song Kiếm tiếng tăm lừng lẫy giang hồ cũng xuất thân từ Thượng Thanh Quan.

Đao khách thô kệch tên là Đao Chém Búa Bổ, là người Kim Đao Trại, môn phái dùng đao trong giang hồ không nhiều nên Kim Đao Trại cũng tính là thuộc đẳng cấp cao trong hàng yếu kém, đao pháp Kim Đao uy phong mạnh mẽ.

Người chơi ăn mặc như ngư dân tên là Hải Vương, là người hội Thiết Xoa… căn bản chỉ là một môn phái tạp nham.

Mấy người còn lại đều xuất thân từ môn phái nhỏ chẳng chút tiếng tăm.

Võ học truyền thừa của những môn phái này còn lâu mới sánh bằng chín môn phái chính, nhưng chung quy môn phái ẩn vẫn có chỗ lợi của nó, không nói đến yêu cầu gia nhập thấp, người chơi còn vô cùng thưa thớt, không hề có sức cạnh tranh.

Người chơi của các môn phái lớn mà muốn học võ học cấp cao hơn, không những phải làm nhiệm vụ xuất sư, mà còn phải kiếm cống hiến sư môn nữa. Những môn phái nhỏ không cần cân nhắc đến chuyện này, gia nhập vào cái là có thể thoải mái học được công pháp cấp trung, thậm chí là cấp cao ấy chứ… Hạn mức tối đa mặc dù thấp nhưng ở trong giai đoạn trước của trò chơi vẫn chiếm ưu thế rất lớn.

Chẳng hạn như đám Tuyết Sơn Thần Kiếm đây này, ai nấy hiện nay đều là cao thủ cấp 50, trang bị trên người cũng khá mạnh, nghiễm nhiên là do chiếm được ưu thế trong giai đoạn trước trò chơi – có được công pháp cấp trung đổ lên.

“Đội trưởng, nhanh mở cửa đi! Chúng ta không thể chờ được nữa!”

Sau khi tổ đội, đám Tuyết Sơn Thần Kiếm vội giục Vương Viễn.

“Ừ!”

Vương Viễn tiến về trước một bước, đứng trước cửa Trường Lạc Bang, đẩy cánh cửa đang đóng chặt đó ra.

Cùng lúc đó hắn nhận được thông báo của hệ thống.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã mở ra phụ bản “Trường Lạc Bang”. Chú ý: Đây là phụ bản đặc biệt, chết khi khiêu chiến thất bại sẽ nhận thêm tổn thất.]

“Nhận thêm tổn thất?” Vương Viễn nhíu mày theo bản năng.

Nhưng đám Tuyết Sơn Thần Kiếm lại hưng phấn cực kỳ: “Lão đại, lúc nào thì chúng ta ra tay? Dê béo mới gặp phải tình huống này lần đầu.”

“Không cần ra tay vội! Trước tiên cứ xem thực lực của hắn thế nào đã.” Tuyết Sơn Thần Kiếm nói: “Tên Ngưu Đại Xuân này có thể lấy được danh hiệu đệ nhất thiên hạ chứng tỏ không cùng cấp bậc với những cao thủ chúng ta gặp trước đó, lần này hẳn phải mượn sức mạnh của Bối Hải Thạch rồi.”

“Người nào dám can đảm xông vào Trường Lạc Bang?”

Vẫn là lời kịch vạn năm không đổi!

Đội ngũ của Vương Viễn vừa tiến vào cửa Trường Lạc Bang đã bị một đám bang chúng nhấc đao kiếm gậy gộc dàn trận hình ra vây lại.

Dựa theo những vũ khí khác nhau mà bang chúng Trường Lạc Bang chia làm bốn loại, theo thứ tự là bang chúng cầm đao, bang chúng cầm kiếm, bang chúng cầm côn và bang chúng cầm nỏ.

Trong đó bang chúng cầm côn phòng thủ hàng trước, bang chúng cầm đao làm nhiệm vụ khống chế, bang chúng cầm kiếm là chủ lực tấn công tầm gần, bang chúng cầm nỏ là chủ lực tấn công tầm xa.

Bọn chúng được huấn luyện rất nghiêm chỉnh, trận hình mới lập có công có thủ, có xa có gần, hơn Hoàng Hà Bang và Hắc Phong Trại rất nhiều. Hơn nữa vì là quái Tinh Anh cấp 50 nên lượng máu của chúng cực cao, bang chúng cầm côn với lượng máu cao nhất, điểm khí huyết hơn năm mươi nghìn, bang chúng cầm nỏ tuy lượng máu thấp nhất nhưng cũng phải đến ngưỡng mười nghìn, gần bằng một BOSS nhỏ.

“Lên!”

Thấy đám bang chúng Trường Lạc Bang bao vây đội ngũ, Vương Viễn còn chưa ra tay, Tuyết Sơn Thần Kiếm đã ra lệnh cho mọi người.

Chín người tách ra đều ba đội, kéo dãn khoảng cách với nhau.

Đệ tử Hội Thiết Xoa là Hải Vương nhận được mệnh lệnh lập tức cầm xiên sắt bước về trước một bước, đặt ngang binh khí chắn trước mặt mọi người, hét lớn một tiếng: “Phiên Giang Giảo Hải!”

Sau đó nhanh chóng vận chuyển nội lực, trên binh khí nổi lên ánh sáng xanh, tạo thành một bức màn chắn.

“Keng keng keng keng!”

Công kích của bang chúng Trường Lạc Bang đều bị Hải Vương ngăn lại.

“Mai Hoa Lục Xuất!”

Cùng lúc đó trường kiếm của Tuyết Sơn Thần Kiếm cũng rung lên, vẩy ra ba sáu đóa hoa mai, chia ra đâm vào ngực đám bang chúng.

“Phập phập…”

-3300

-3300



Theo một đóa hoa máu bắn lên, thân hình bang chúng Trường Lạc Bang bị đâm tới lung lay, thanh máu trên đầu chợt giảm xuống một phần ba. Quái nhỏ ấy mà, không có chân khí hộ thân, phỏng thủ đỡ đòn cũng thấp, cho nên sát thương người chơi PvE gây ra cao hơn PvP rất nhiều.

“Thiên Mã Hành Không!”

Không đợi Tuyết Sơn Thần Kiếm thu kiếm, Đao Chém Búa Bổ đã cầm lấy thanh đao to bản chém ngang một phát, cắt cổ sáu bang chúng Trường Lạc Bang.

“Xoẹt!”

Vương Viễn chỉ cảm thấy trước mặt chợt lóe lên ánh vàng, sáu tên bang chúng xông lên đầu đã bị Đao Chém Búa Bổ chém cho đổ một loạt.

Tấn công vào điểm yếu, giết người trong một kích.

Chỉ mới một hiệp, ba người đã chém chết sáu con quái Tinh Anh.

Trong khoảng thời gian đó, hai đội còn lại cũng đã xử lý xong đám bang chúng trước mặt, còn chưa tới ba phút, hơn hai mươi quái Tinh Anh trong viện đã bị đám Tuyết Sơn Thần Kiếm dọn sạch sẽ.

“Ấy chà, lợi hại đấy!”

Vương Viễn thấy đám Tuyết Sơn Thần Kiếm ra tay gọn gàng lưu loát như vậy thì thầm cảm thấy ngạc nhiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận