Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 322: Đối thủ ngang tài ngang sức

Mã phu nhân hoàn toàn không có sự uy hiếp đối với Vương Viễn. Người phụ nữ này có thể dám đối nghịch với Kiều Phong, tất nhiên thuộc hạ cũng không ít, coi như bà ta có nhằm vào đồ của Kiều Phong thì cũng không dám làm gì y cả.

Bây giờ bức thư ở trong tay Vương Viễn, hắn đương nhiên muốn rời khỏi chốn Cái Bang thị phi này một cách nhanh chóng.

Ánh hào quang lóe lên, Vương Viễn xuất hiện ở cổng dịch trạm của Thiếu Lâm tự, sau đó đi thẳng đến Đại Hùng bảo điện.

Bên trong Đại Hùng bảo điện, Huyền Từ giống như thường ngày ngồi trên bồ đoàn nhắm mắt dưỡng thần.

"Ta đã trở về!"

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy một giọng nói vang dội truyền đến, ngay sau đó Vương Viễn hăng hái đi tới trước mặt Huyền Từ.

Lúc này, Vương Viễn rất tự tin, bức thư này là do hắn dùng trang bị hoàng kim để đổi lấy, lão hòa thượng Huyền Từ lại nợ hắn một ân tình.

"Ồ? Đã mang được bức thư về chưa?" Huyền Từ nghe thấy tiếng bèn mở mắt, nhìn Vương Viễn một chút rồi lạnh nhạt hỏi.

"Đương nhiên!"

Vương Viễn nói: "Vì bức thư này, ta đã tổn thất một cây quạt có phẩm chất ưu tú, người bồi thương cho ta đi!"

Dứt lời, Vương Viễn lấy bức thư ra để trước mặt Huyền Từ.

"?"

Ngay lúc Vương Viễn nghĩ Huyền Từ chuẩn bị tán thưởng mình, Huyền Từ nhận lấy bức thư, có điều mí mắt sụp xuống, sau khi lão nhìn lướt qua bức thư, bèn lạnh nhạt nói: "Đứa nhỏ ngốc, ngươi bị lừa, bức thư này là giả!"

"Giả? Không thể nào!" Vương Viễn nghe vậy bèn trừng mắt, vội la lên: "Ngươi còn chưa nhìn nội dung trong thư thì sao biết là giả?"

"A di đà phật!" Huyền Từ nói: "Lá thư này là lão nạp viết cho tiền nhiệm giáo chủ Uông Kiếm Thông của Cái Bang... Bức thư này lại là “Mã Đại Nguyên thân mến”, làm sao có thể là thật được!"

"Ách..."

Nghe Huyền Từ nói, Vương Viễn không khỏi ngây ngẩn cả người.

Con mẹ nó, cái gì mà gậy ông đập lưng ông, chính là đây chứ đâu!

Bản thân đưa cho cho Mã phu nhân tín vật giả, Mã phu nhân này cũng không ngốc, tiện tay đưa cho mình một phong thư giả... Hai người thật đúng là đối thủ ngang tài ngang sức.

"A di đà phật, ta quay lại tìm bà ta!"

Sau khi viết mình bị lừa gạt, Vương Viễn hầm hầm muốn tới Cái Bang đòi thư.

"Mã phó bang chủ thật sự giao cho ngươi bức thư này sao?" Lúc này Huyền Từ lại hỏi tiếp.

"Mã phó bang chủ... Ông ấy… buổi tối hôm qua đã chết bất đắc kỳ tử." Vương Viễn nói đúng sự thật: "Bức thư này là Mã phu nhân đưa cho ta?"

"A di đà phật!"

Nghe được tin Mã Đại Nguyên qua đời, sắc mặt của Huyền Từ có chút biến đổi, sau đó lão nói với vẻ tiếc hận: "Xem ra hết thảy đều là ý trời."

Dứt lời, Huyền Từ lấy ra một quyển sách đưa cho Vương Viễn: "Đây là phần thưởng của ngươi, không cần đi thêm một chuyến nữa đâu."

Cùng lúc đó, bên tai Vương Viễn vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Hệ thống nhắc nhở: [Ngươi hoàn thành nhiệm vụ ẩn... Nhận được phần thưởng bí tịch công pháp "Nhất phách lưỡng tán" x1.]

“Nhất Phách Lưỡng Tán”

Loại hình: Chưởng pháp

Cấp bậc: Cao cấp

Giới thiệu: Một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm.

Điều kiện học: Lực tay 54; Căn cốt 47

Bối cảnh công pháp: Công pháp mạnh nhất trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự, là bản lĩnh giữ nhà của Huyền Từ đại sư, vô cùng uy lực.

“Má!”

Vương Viễn nhìn bí tịch trong tay, không khỏi bĩu môi khinh thường.

Phần thưởng của hoạt động Thanh Minh là công pháp cao cấp của môn phái, bản thân thay Huyền Từ đi dạo một vòng, lúc đầu còn tưởng sẽ có phần thưởng đặc biệt gì đó, không ngờ đến cuối cùng vẫn chỉ là một quyển công pháp cao cấp.

Sự khác nhau cũng không phải là không có, Vương Viễn cũng không học được những võ học khác, coi như bí tịch “Nhất Phách Lưỡng Tán” này là thiết kế riêng cho Vương Viễn.

Bấm vào tu luyện.

“Nhất Phách Lưỡng Tán” hóa thành một tia sáng bay vào trong người hắn.

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn tu luyện công pháp cao cấp của môn phái “Nhất Phách Lưỡng Tán” Căn cốt +15, Lực tay +15...]

“Nhất Phách Lưỡng Tán” (Chưởng pháp)

Đẳng cấp: Cao cấp

Tầng thứ tu luyện: Tầng một/ Tầng mười (0/500)

Cảnh giới: Sơ Khuy Môn Kính

Lực tay +15

Căn cốt +15

Tấn công +150

Chí mạng +15%

Giới thiệu công pháp: Bộ công pháp này có lực tấn công mạnh nhất trong bảy mươi hai tuyệt kỹ, cần phải lấy nội lực đào núi lấp biển làm căn cơ ngưng tụ chưởng lực, chưởng lực cực kỳ mạnh, không cần phải dùng đến chiêu thứ hai để đối phó với kẻ địch.

Nội lực ngưng tụ càng lớn, chưởng lực càng mạnh, ngưng tụ nội lực thấp nhất 30%, ngưng tụ nội lực cao nhất 100%.

Ưu điểm của chưởng pháp “Nhất Phách Lưỡng Tán” này cực kỳ rõ ràng, đều là chưởng pháp cao cấp giống nhau, sát thương của bộ chưởng pháp này rất cao, “Đại Kim Cương Chưởng” mạnh như vậy, sát thương ban đầu cũng chỉ có 125 điểm mà thôi, không ngờ bộ chưởng pháp này lại lên tới 150, hơn nữa còn có tỷ lệ một đòn chí mạng.

Loại võ học có sức sát thương cao như vậy, uy lực hoàn toàn không hề kém tuyệt học là bao.

Thế nhưng khuyết điểm của nó cũng vô cùng rõ ràng, cả bộ công pháp chỉ có một chiêu... Quả thực là đơn giản thô bạo, không đa dạng một chút nào, chắc chắn không đủ sự linh hoạt, hơn nữa còn tiêu phí quá nhiều nội lực.

Tuy rằng bây giờ Vương Viễn đã học được thần công “Dịch Cân Kinh”, nội lực cũng vô cùng thâm hậu, có điều cảnh giới của “Dịch Cân Kinh” quá thấp, chưa đạt đến cảnh giới Dung Hội Quán Thông sinh sôi không ngừng, “Nhất Phách Lưỡng Tán” này hao phí ít nhất ba phần mười công lực... Xem ra trước khi Vương Viễn luyện “Dịch Cân Kinh” đến cảnh giới thứ sáu là “Lô Hỏa Thuần Thanh”, thì bộ chưởng pháp này cũng không được tùy tiện sử dụng, chỉ có thể dùng làm sát chiêu.

Đương nhiên rồi, cho dù là như vậy thì vẫn không thể phủ nhận sự mạnh mẽ của bộ công pháp này, ít nhất là trong giai đoạn cuối của trò chơi, có thể dùng nó làm tuyệt học.

Khó trách Huyền Từ lại bắt Vương Viễn phải đi một vòng lớn, nếu như trực tiếp thưởng cho Vương Viễn công pháp đặc biệt này, hệ thống chắc chắn sẽ không hài lòng.

...

Luyện được “Nhất Phách Lưỡng Tán” không khác gì luyện được công pháp tuyệt học, nhưng Vương Viễn vẫn không tài nào vui nổi.

Tâm tư của Vương Viễn vẫn còn đặt ở nhiệm vụ trước đó.

Tuy rằng Huyền Từ đã phán định Vương Viễn hoàn thành nhiệm vụ đồng thời phát phần thưởng, thế nhưng trong đầu của Vương Viễn, nhiệm vụ mà hắn hoàn thành vẫn tương đối thất bại. Có khi người chơi chơi trò chơi không chỉ để nhận phần thưởng, mà là vì quá trình của trò chơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận