Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 943: Trò trẻ con

“Ngươi là tên quái vật gì vậy?” Đinh Xuân Thu bị bộ dáng xấu xí này của Cưu Ma Trí dọa sợ.

“Hừ!”

Cưu Ma Trí hừ lạnh một tiếng, không dám trả lời.

Sở dĩ Cưu Ma Trí này tiến tới đây cùng mấy người Vương Viễn, mục đích cũng giống với bọn họ, đều là tới trộm võ công.

Lúc này, y một là kiêng dè Hóa Công Đại Pháp của Đinh Xuân Thu, hai là thân là người xuất gia, trộm đồ quả thực không phải là chuyện vẻ vang gì cho lắm, nên hiển nhiên không dám trả lời rồi.

Nhưng Cư Ma Trí này ngược lại cũng rất thông minh, vậy mà lại nhìn ra được đặc tính dựa vào quần áo để xét giới tính của thủ vệ canh cửa, cho nên mới ăn mặc thành bộ dáng bà cô rồi trà trộn vào đây.

“Bà ta là sư tỷ của ta tên, là Đạt Ma Trí!”

Cưu Ma Trí không trả lời, Vương Viễn ở bên cạnh lại nói: “Chúng ta là người của Thanh Hải Thủ Ấn tông! Sư tỷ của ta rất lợi hại nhé, không tin ngươi thử mà xem!!”

Đinh Xuân Thu quá mức lợi hại, muốn đánh bại lão, chỉ có thể mượn đao giết người, chuyển mâu thuẫn đến người Cưu Ma Trí lợi hại hơn.

“Thủ Ấn tông!” Đinh Xuân Thu xòe cây quạt Tiêu Dao trong tay, ánh mắt rơi lên người Cưu Ma Trí.

“Ngươi!!”

Cưu Ma Trí nghe vậy, trong lòng liền hoang mang.

“Ngươi muốn bại lộ thân phận hay sao?” Vương Viễn nhỏ giọng bồi thêm một câu.

“Đúng thì đã sao?” Cưu Ma Trí nghe vậy, vội vàng đáp một cách kiêu ngạo.

“Hừ hừ!”

Đinh Xuân Thu mỉm cười, nói: “Đợi ta giải quyết đám tiểu cô nương này trước, rồi lại từ từ bào chế bà già nhà nguơi!”

Vừa dứt lời, thân hình lão lóe lên, đã lướt tới trước mặt mấy người Vương Viễn.

“Thân thủ thật quá tuyệt vời!”

Cưu Ma Trí không ngừng khen ngợi.

Tuy là kẻ địch, nhưng mấy người Vương Viễn cũng cảm thấy y nói đúng.

Đinh Xuân Thu này không hổ là người xuất thân từ phái Tiêu Dao, vốn lớn lên đã cực đẹp trai, hơn nữa còn tiên phong đạo cốt, thân pháp lại càng bay bổng như tiên, tự nhiên vô cùng. Nếu không phải từng nghe nói đến ác danh của lão, thì lão thật sự chính là một tiên nhân không xuất thế.

“Lên!”

Vương Viễn tiến lên một bước, bảo vệ trước mặt mấy người, tay trái duỗi ra sử dụng [Hồ Giảo Man Triền], tóm lấy áo của Đinh Xuân Thu, tay phải cong các ngón thành vuốt, vận sức chờ sử dụng Ác Long Đào Tâm Trảo.

“Ha ha!”

Đinh Xuân Thu nhẹ nhàng lùi về sau một bước, tránh khỏi cái tóm của Vương Viễn, quạt lông trong tay lật một cái, “bốp” một tiếng, cán quạt gõ lên gan bàn tay của Vương Viễn.

Gan bàn tay của hắn lập tức tê rần, bàn tay bị bắn ngược lại.

Hai ngón tay của Đinh Xuân Thu mang theo mang theo một tia sáng màu lục, đâm vào hai mắt của Vương Viễn.

“Chỉ Điểm Giang Sơn!!”

Không đợi ngón tay của Đinh Xuân Thu đâm tới, Tống Dương duỗi ngón tay, đâm chéo về phía trước, một đường kình lực xiên về phía mặt của lão, lão vội vàng thu tay, nghiêng người tránh.

“Thiên Nhân Hợp Nhất, Bá Thiên Thần Quyền!”

Đúng lúc này, Độc Cô Tiểu Linh siết nắm tay phải, cơ quan bám vào nắm tay, nắm tay biến thành cỡ bao cát, mang theo hai tia sáng băng hỏa, đập mạnh về phía Đinh Xuân Thu.

Đinh Xuân Thu không chút hoang mang, giơ ngang quạt lông trong tay, chặn trước người mình.

“Keng!”

Chân khí dao động, Độc Cô Tiểu Linh bị bắn ngược ra sau, sau đó lăn một cái về sau, nửa quỳ trên mặt đất.

“Xem ám khí đây!”

Nhất Mộng Như Thị võ công thấp kém, chỉ có thể cầm ám khí đánh yểm trợ từ xa.

Tuy rằng Đinh Xuân Thu là tay lão làng trong việc chơi độc, nhưng cũng kiêng dè độc của phái khác, vậy mà lại bị ép đến không thể không ra tay đón đỡ.

“Soạt!”

Một tia sáng màu đỏ xuất hiện phía sau Đinh Xuân Thu, trường kiếm của Bôi Mạc Đình đâm thẳng vào sau lưng lão.

“Ầm!”

Đinh Xuân Thu đột nhiên nổ mạnh, biến thành một đường sương mù màu xanh. Bôi Mạc Đình trực tiếp hóa thành màu xanh lục.

“Ha ha ha!”

Cùng với một tiếng cười to, mọi người chỉ nhìn thấy Đinh Xuân Thu đã xuất hiện sau lưng Bôi Mạc Đình, nói với vẻ mặt châm biếm: “Ám khí, đánh lén, toàn trò trẻ con, đây đều là thứ lão phu chơi còn thừa lại.”

Đám Vương Viễn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng hoảng sợ không thôi.

Lão già Đinh Xuân Thu này đúng là rất mạnh, đám Vương Viễn ngoại trừ Nhất Mộng Như Thị ra, người nào người nấy đều là cao thủ hàng đầu, mọi người đồng loạt ra tay, thế mà ngay cả góc áo của Đinh Xuân Thu cũng không chạm vào được, khó trách lão già này làm hại võ lâm lâu như vậy mà không có người nào dám chọc lão.

“Mấy con chuột nhắt này, lại còn dám ngấp nghé bí tịch võ công ở Lang Hoàn Phúc Địa! Thật đúng là không biết sống chết!”

Đinh Xuân Thu vung tay áo, giống như một con bướm, bay vào giữa đám người, liên tục tung ba trảo về phía Tống Dương.

“Tam Âm Ngô Côn Trảo”

Tống Dương duỗi tay trái về phía trước, tay phải để ở đằng sau, dùng một chiêu “Tả Lãm Tước Vỹ” trong Không Minh Quyền, định đỡ đòn tấn công của Đinh Xuân Thu.

Có điều dù thân thủ của Tống Dương không tệ, nhưng phái Tiêu Dao chủ yếu đi theo con đường thân pháp, kỹ năng và lực tấn công dù không kém, nhưng so với BOSS lớn cấp chưởng môn như Đinh Xuân Thu thì không biết kém hơn bao nhiêu lần.

Mà “Tam Âm Ngô Côn Trảo” lại là võ học mà Đinh Xuân Thu đặc biệt tạo ra để khắc chế phái Tiêu Dao, sẽ tạo thêm sát thương đối với đệ tử phái Tiêu Dao, Tống Dương làm sao có thể chống lại được.

Tống Dương còn chưa kịp thu lực ở tay trái, Đinh Xuân Thu lại đột nhiên đánh ra một trảo.

“Xoạt!”

Trên cánh tay của Tống Dương xuất hiện ba vết cào, toàn bộ cánh tay của cô đã biến thành màu xanh lục.

Một đòn thành công, Đinh Xuân Thu lại bước về phía trước một bước, trảo thứ hai chộp về phía cổ của Tống Dương.

Mắt thấy Tống Dương sắp bị giết, Vương Viễn nhảy lên, dùng chiêu “Di Hình Hoán Ảnh” đứng chắn ở trước mặt cô, tay trái vẽ hình tròn, tay phải đưa sang ngang, sau đó vận nội lực.

“Choang!”

Một luồng chân khí ngưng tụ thành một bức tường chắn ở giữa hai người.

“Kiến Long Tại Điền”

“Bang!”

Một trảo này của Đinh Xuân Thu chộp vào bức tường chắn bằng chân khí, đòn tấn công của lão bị Vương Viễn đỡ được.

Cùng lúc đó, tay phải của Vương Viễn đột nhiên đánh ra một chưởng, một tiếng rồng ngâm vang lên, một chưởng đánh thẳng vào ngực của Đinh Xuân Thu.

“Tiềm Long Vật Dụng”

“Rầm!”

Đinh Xuân Thu bị một chưởng đánh lui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận